Sát Thủ 60 Ngày Giả Làm Vợ Đội Trưởng Đặc Nhiệm

Chương 60: Vợ giành chăm sóc vết thương cho chồng



Quyết Ngọc bế lấy Hiểu Hiểu ngủ say, Five khá vất vả để đưa dì Mãn bất tỉnh ra đến bên ngoài, tới chỗ của Lý Hoàng Mai.

Đặt con trai vào trong xe, Quyết Ngọc nhìn Lý thiếu úy đang xem sơ qua tình hình dì Mãn, ngoài va đập ở đầu thì thân thể không có thương tích gì nghiêm

trọng, tiếp theo bảo thuộc cấp đưa bà đến bệnh viện.

- Cô có bị thương không? - Hoàng Mai quan sát đối phương.

-

- Tôi ổn, Lam Tiễn vẫn còn ở bên trong, tôi phải quay lại giúp anh ấy!

- Một mình cô vào đó nguy hiểm lắm! Lam thiếu tướng rất giỏi, cô yên tâm.

- Không được, lão Cảnh chẳng phải kẻ đơn giản! Đừng lo, còn có Five...

Bấy giờ hai cô gái mới phát hiện, chẳng thấy Five đâu nữa, cách đây vài phút anh chàng vẫn còn đứng đây mà? Đột nhiên, tiếng nổ lớn vang lên khiến ai nấy đều giật mình hướng mắt về phía ngọn lửa lớn bốc ngùn ngụt ở phía bên phải biệt thự.

Quyết Ngọc và Hoàng Mai nhìn nhau xong, vội vàng chạy đến đó! Quả nhiên, vụ nổ kinh hoàng là do Five làm, hóa ra anh châm lửa đốt kho vũ khí của Mục Thời Cảnh!

Khi tới nơi, trước mặt Quyết Ngọc là một biển lửa đỏ, và rồi bóng dáng Five đứng ở giữa những tro lửa bay đầy trời, hệt như các con thiêu thân điên cuồng nhảy múa. Chẳng nghĩ nhiều, cô nàng sát thủ vội lao vào khiến Hoàng Mai không kịp giữ lại!

- Five! Five..! Anh làm gì vậy, mau ra khỏi đây đi... Khục! Khục!

Five quay qua thấy Quyết Ngọc xuất hiện tự lúc nào, liền tức giận mắng:

- Thấy lửa to mà còn chạy vào đây, cô chán sống rồi à?

- Anh có hơn gì tôi, đột nhiên chạy đi đốt kho vũ khí, còn đứng ở đây làm gì?

- Tôi muốn trả thù lão Cảnh đã giết dì Tiệp... Kho vũ khí của tổ chức tại Đại Đô gần như tập trung ở đây, tất cả mất sạch rồi thì anh ta khó mà ăn nói với lão Cang.



- Dì Tiệp chết rồi sao...? Được rồi Five, lửa lớn lắm, chúng ta mau chạy thôi!

Five nắm tay Quyết Ngọc kéo lại, thật bất ngờ liền ôm cô vào lòng. Hiển nhiên Quyết Ngọc kinh ngạc cỡ nào, trong suốt những năm làm sát thủ kề cận cùng nhau, đây là lần đầu tiên chàng trai này làm hành động thân mật với mình. Tình cảnh lửa lớn bao quanh, cô có ý muốn đẩy anh ra nhưng chợt nghe giọng anh khẽ khàng:

- Cô hãy trở về với Lam Tiễn, chỉ có người đó mới đủ khả năng bảo vệ mẹ con cô khỏi Mục Thời Cảnh! Có lẽ, tôi không thể ở bên cô nữa... Quyết Ngọc, cảm ơn cô suốt nhiều năm qua đã sát cánh cùng tôi, để tôi có thể trở thành anh trai bảo vệ em gái.

Nói đến đấy Five ngưng lại, vòng tay ôm chặt người con gái mà bản thân biết rõ chẳng thể nào thuộc về mình!

Lam Tiễn từng hỏi Five về tình cảm dành cho Quyết Ngọc, với anh cô chỉ như em gái, thật sự chỉ vậy thôi ư? Mà cho dù Five có tình cảm nhiều hơn thế thì cũng vô ích, cô chỉ yêu Lam Tiễn thôi...

- Nhớ giữ gìn sức khỏe, chăm sóc Hiểu Hiểu thật tốt, tạm biệt Seven!

Sự việc tiếp theo diễn ra rất nhanh, Quyết Ngọc bị Five đẩy mạnh ra bên ngoài! Hét lên gọi tên Five, cô bị Hoàng Mai và Tiểu Thất ngăn lại trong khi giương mắt nhìn bóng dáng cao gầy mảnh khảnh của chàng trai dần dần bị lửa đỏ phừng phực bao phủ! Lửa hung tàn nhấn chìm toàn bộ kho vũ khí, cô ngồi phịch xuống đất, khóc! (6)

- Lam thiếu tướng!

Tiếng Tiểu Thất thốt lên khiến Quyết Ngọc bừng tỉnh, quay qua trông cảnh Phi Lang dìu Lam Tiễn ra ngoài đây. Tay phải cầm súng, tay trái ôm lấy bên hông chảy máu, anh chàng đội trưởng cố nén đau trên mỗi bước đi.

Quyết Ngọc hốt hoảng chạy đến bên chồng, vừa sờ nhẹ lên mặt anh vừa nhìn xuống từng dòng máu đặc quánh.

- Tiễn, anh bị thương sao? Có nặng lắm không? Là ai gây ra vậy?

- Còn ai ngoài Mục Thời Cảnh, hắn ta dùng mảnh kính vỡ đâm vào anh ấy. Bình thường có áo chống đạn thì không sao, may là quân phục dày cản bớt lực đâm...

Phải rồi, ban nãy trước khi rời phòng, Lam Tiễn đưa áo chống đạn cho Quyết Ngọc để giữ an toàn, vì vậy anh không có gì để che chắn trước mũi đâm từ Mục lão đại! Nhận thấy biểu cảm nửa lo lắng nửa day dứt trên mặt vợ, Lam Tiễn nói nhanh:

- Chỉ chảy máu chút thôi, chẳng có gì nghiêm trọng. Phi Lang, mau vào giúp Bạch Hổ giải quyết nốt đám tội phạm còn lại. Vừa rồi có tiếng nổ lớn gì thế?

- Người tên Five đã đốt sạch kho vũ khí nên phát nổ. Lửa cháy lớn ở phía đó, còn anh ta không chịu thoát ra ngoài, chẳng rõ sống chết ra sao.

Bất ngờ chốc lát, Lam Tiễn hướng mắt đến ngọn lửa bốc cao cách cả trăm mét, tiếp theo nhìn qua Quyết Ngọc yên lặng và mi mắt ươn ướt như vừa khóc xong, anh yêu cầu Lý thiếu úy mau chóng gọi người đi dập lửa! Rồi anh nghe cô vợ trẻ hỏi:



- Vậy anh có bắt được lão Cảnh không?

- Anh bắn trúng vai Mục Thời Cảnh, đáng lý có thể bắt sống hắn nhưng một nữ áo đen xuất hiện nã súng về phía anh! Cô ta liền đưa hắn lên trực thăng bay mất!

Quyết Ngọc dễ dàng đoán ra là One, dù gì cô ta theo lệnh Cang lão đại cũng phải bảo vệ mạng sống của Mục Thời Cảnh! Đúng lúc, Tiểu Thất chạy đến đem theo hộp cứu thương, nói mình từng học qua sơ cứu nên sẽ giúp anh băng bó vết thương!

Lam Tiễn gật đầu, nhanh chóng cởi bỏ áo quân phục, bày ra thân thể tráng

kiện hoàn hảo. Tức thì Tiểu Thất hơi đỏ mặt, lúng túng mở hộp cứu thương lấy bông băng và thuốc sát trùng.

Quyết Ngọc đứng bên cạnh quan sát động tác lóng ngóng với cả nét mặt ngượng ngùng của cô hạ sĩ trẻ, trong lòng chẳng mấy vui vẻ gì.

- Bây giờ em sẽ quấn băng vết thương, anh giơ hai tay lên cao nhé.

Nghĩ gì đấy, Quyết Ngọc mau chóng nói: “Việc này cứ để tôi”. Tay cầm cuộn vải lơ ngơ, Tiểu Thất đành đưa cho Quyết Ngọc, có chút thất vọng hụt hẫng.

Lam đội trưởng vẫn chưa nhận ra vợ đang khó chịu, trong khi cô vừa quấn băng quanh phần bụng săn chắc của chồng vừa tưởng tượng, nếu để Tiểu Thất làm việc này thì nhất định cô gái ấy sẽ thấy kỹ từng múi cơ bụng đều tăm tắp này đây.

Hiểu Hiểu đâu rồi nhỉ? - Lam Tiễn đảo mắt tìm con trai.

- Thằng bé bị chụp thuốc mê, vẫn chưa tỉnh lại, đang nằm ngủ trong xe cảnh sát.

- Đám tội phạm này thật là, một đứa trẻ cũng chẳng bỏ qua! Mà này, về Hiểu Hiểu... anh đã biết thằng bé là con ruột của anh rồi.

Đang làm, Quyết Ngọc hơi ngẩng mặt lên, cùng lúc chạm phải ánh mắt điềm đạm ân cần từ Lam Tiễn vì cũng đang cúi xuống nhìn vợ.

Hai người đối diện khá gần, tới nỗi hơi thở phả ra trong đêm khuya lạnh vờn trên da thịt căm căm. Mí mắt rũ nhẹ, cô cổ tập trung vào việc băng bó cho xong, hạ giọng:

- Five đã nói hết với anh rồi à?

- Trước đó, Hướng quân y cũng tiết lộ với anh, trước khi em bỏ đi thì đã mang thai. Cô ấy khẳng định, đứa trẻ đó nhất định là con trai anh.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv