Five thở dài thườn thượt, nhìn vẻ mặt Quyết Ngọc buồn bã, hỏi: “Cô có thực sự nghĩ Lam Chí Cường giết cả nhà họ Quyết?”.
- Lòng tôi vẫn cứ lấn cấn chuyện này, nhưng dì Mãn đã nói rõ vậy, có thể nào còn uẩn khúc gì sao? Giờ tôi không nghĩ nhiều nữa, chỉ muốn nuôi dạy Hiểu Hiểu khôn lớn, những chuyện khác cứ để sau này tính tiếp.
Quyết Ngọc vừa dứt lời thì Hiểu Hiểu từ nhà dưới chạy và đến chỗ mẹ, vòi vĩnh:
- Mẹ ơi, mai mẹ dẫn con đi hội chợ chơi được không ạ?
- Hội chợ gì vậy?
Tức thì Five nói ngay: “À ban nãy chạy xe ngang qua thị xã C, tôi thấy người ta đang mở hội chợ đó, chắc thằng bé nghe ai nói nên mới biết”.
- Thị xã C, hình như hơi xa...
- Cùng lắm sáng mai tôi đưa hai mẹ con đến đó, cứ quanh quẩn trong nhà hoài Hiểu Hiểu cũng buồn. Mà cô nên mua thêm đồ chơi và quần áo mới cho nó nữa.
Quyết Ngọc nhìn Hiểu Hiểu đang giương đôi mắt long lanh chờ đợi, bản thân thương con vì nó sống thiếu thốn đủ thứ, nên chẳng nỡ từ chối liền gật đầu. Thằng bé sung sướng nhảy cẫng lên ôm cổ mẹ, cô cũng ôm chặt con trong lòng và cười buồn.
***
Hôm sau, Five lái xe đưa hai mẹ con Quyết Ngọc và dì Tiệp đến hội chợ. Vì có việc ở tổ chức nên anh không đi cùng họ được, chỉ dặn dò mấy câu cẩn thận, rồi chạy đi. Đưa mắt nhìn cổng chào nhộn nhịp người, Quyết Ngọc vừa bế Hiểu Hiểu vừa cùng dì Tiên cất bước.
Lúc ba người họ đã vào bên trong thì đúng lúc mấy xe quân sự xuất hiện. Đỗ ịch ngay trước cổng hội chợ, mở cửa xe bước xuống là Lam Tiễn, Phi Lang và Bạch Hổ. Ba người chỉ mặc quân cảnh, không phải đồng phục đặc nhiệm.
- Phải tới cái chỗ đông đúc này sao? - Bạch Hổ chán nản.
Đứng bên cạnh chống hông, Phi Lang gật đầu: “Chịu thôi, Lý thiếu úy bảo thị trưởng xã đã ra sức năn nỉ sở trưởng sở cảnh sát muốn chúng ta đến đây”.
- Không phải là “chúng ta” mà ông ấy muốn thiếu tướng Lam đội trưởng đến
kia.
- Đừng nói nhiều nữa, Lý thiếu úy đang chờ đấy, đi thôi!
Lam Tiễn chán chường trước việc bị Bạch Hổ “khịa”, nhanh chóng đi vào hội chợ đông đúc. Màu áo quân phục khiến ba người được chú ý bàn tán. Vì họ trông rất nổi bật thu hút!
Đâu riêng gì người dân, ngay khi ba chàng trai tuấn tú xuất hiện, cả chục quân nhân nam nữ đứng xếp hàng ở sân sau hội chợ, đều xuýt xoa kêu lên!
Lý Hoàng Mai lên tiếng nhắc nhở nhưng nhóm quân nhân mới vẫn chưa rời mắt khỏi ba vị sĩ quan đẹp trai đang tiến đến và dừng lại bên cạnh Hoàng Mai.
Đặc biệt nghe danh Lam Tiễn, ai nấy đều ngưỡng mộ nhìn người đàn ông lạnh lùng phong độ, thân thể cao lớn vạm vỡ trong bộ quân phục, chân mang boot da, bên hông giắt súng. Khi anh tháo kính râm đen ra, các nữ quân nhân cứ rộ lên thích thú!
- Giới thiệu với mọi người, thiếu tướng Lam Tiễn, thượng tá Phi Lang và thiếu tá Bạch Hổ! Hẳn ai cũng biết đây là 3 chiến thần của Đội đặc nhiệm 11!
Hoàng Mai trịnh trọng giới thiệu xong, Lam Tiễn tiến ra giữa hàng ngũ, hai hay để sau lưng đồng thời cất giọng rành rọt:
- Xin chào, theo ý từ thị trưởng xã, tôi đến đây để gặp các bạn. Rất vui vì số lượng hạ sĩ quan đào tạo năm nay nhiều hơn năm ngoái, và tôi hi vọng tất cả sẽ cố gắng hết sức hoàn thành tốt huấn luyện để có thể trở thành những cảnh sát thực thụ! Trước khi về sở, chúng ta sẽ tham quan một vòng hội chợ để chào người dân ở thị xã.
Lam Tiễn định xoay gót thì nhanh như cắt, một nữ quân nhân rất xinh và lanh lợi, liền bước ra giơ tay chào nghiêm:
- Báo cáo Lam thiếu tướng, em tên Ngưu Tiểu Thất, cấp hạ sĩ! Em có thể hỏi một câu mang tính riêng tư được không ạ?
- Có gì thắc mắc em cứ hỏi, tôi sẽ trả lời.
- Ừm... Chẳng hay thiếu tướng đã lập gia đình chưa ạ?
- Tại sao em hỏi vậy?
- Chẳng giấu gì, em ngưỡng mộ Lam thiếu tướng rất lâu rồi, từ khi anh còn là đại tá. Vì vậy em mới tham gia vào đội đặc nhiệm, muốn cùng anh làm nhiệm
vụ.
- Em có thể biến sự ngưỡng mộ thành động lực thì rất tốt, nhưng điều đó liên quan gì tới việc tôi lập gia đình hay chưa?
- Vì nếu anh còn độc thân thì em, Ngưu Tiểu Thất, muốn được theo đuổi anh!
Can đảm bày tỏ xong, Tiểu Thất liền đỏ mặt còn nhóm hạ sĩ quan lập tức ồn ào. Hoàng Mai nhìn qua Bạch Hổ, anh chàng hiển nhiên nhìn sang Phi Lang. Lần đầu tiên mới thấy một nữ quân nhân dạn dĩ tới vậy!
Về phần Lam Tiễn, chẳng mấy làm vui vẻ gì trước màn bộc lộ này, im lặng chốc lát xong mới hỏi:
- Em bao nhiêu tuổi?
- Da, 23 a!
Xinh xắn lanh lợi, hạ sĩ, lại còn 23 tuổi, thật là khiến Lam Tiễn nhớ về một người trong quá khứ! Cô vô cùng xinh đẹp gan góc, nhất quyết đuổi theo anh, làm đủ mọi chuyện khiến anh yêu cô sâu sắc, nhưng rồi cũng chính cô đã lừa dối, giẫm đạp và tổn thương anh nặng nề!
Lam Tiễn cười nhạt một tiếng, nghiêm túc nhìn Tiểu Thất:
- Em hiểu tôi bao nhiêu mà có thể dễ dàng nói như thế? Em theo đuổi tôi vì sự ảo tưởng của bản thân, tình cảm thực sự có mấy phần? Hay sau khi lay động trái tim một người xong, em lại dễ dàng vứt bỏ, chà đạp và thương tổn họ tới tận cùng?
- Thiếu tướng, em...
Phi Lang liền họ nhẹ như nhắc nhở: “Lam đội trưởng, nên chú ý lời nói....
- Từ giờ trở đi, tôi không muốn nghe bất kỳ ai hỏi về vấn đề này nữa. Nhiệm vụ của các bạn là trở thành cảnh sát đặc nhiệm giỏi, giúp đỡ người dân, nghe rõ chưa?
Lam Tiễn lạnh lùng quay lưng, còn Tiểu Thất thì hạ tay xuống buồn bã, bởi thật lòng rất thích vị đội trưởng ấy. Hoàng Mai yêu cầu tất cả xếp hàng theo thiếu tướng, Phi Lang cũng rời đi sau đó.
Riêng Bạch Hổ nhích đến gần Tiểu Thất, nói nhỏ:
- Đáng lý, cô chỉ cần nhìn trên tay đội trưởng có đeo nhẫn cưới là biết rồi. Anh ấy đã kết hôn, cũng rất yêu vợ, chỉ là hiện tại họ không ở cạnh nhau thôi.
Nghe xong, Tiểu Thất thất vọng tràn trề, hóa ra người đó đã lập gia đình rồi!
Lam Tiễn cùng tốp quân nhân đi vào hội chợ, cách đó khá xa ngay quầy gắp thú bông, Quyết Ngọc đứng quay lưng đang bế Hiểu Hiểu, chơi rất vui vẻ. Hai vợ chồng đều chẳng hay biết sự hiện diện của đối phương, mãi cho đến tận trưa....