- Nhưng em yêu ta 5 năm mà có thể dễ dàng buông bỏ tới vậy thì thật là...
Quyết Ngọc thấy căm ghét câu nói mỉa mai từ hắn: “Đêm đó, em hỏi anh có hối hận khi để em làm vợ người khác? Chính anh, Mục Thời Cảnh đã ngạo mạn trả lời không! Kể từ giây phút ấy, tình yêu em dành cho anh cũng chết rồi! Nếu anh có chút tình cảm với em thì vì sao không giữ em lại, để giờ lại hờn trách ghen tuông?".
Đã đang giận dữ về việc Quyết Ngọc yêu Lam Tiễn, giờ còn nghe cô nói hắn ghen tuông dù lúc nào bản thân hắn cũng phủ nhận tình cảm dành cho cô, khiến Mục Thời Cảnh tức giận ghê gớm, liền thô bạo bấu chặt bờ vai mảnh dẻ kia, nghiến răng:
- Em đừng có vượt qua giới hạn của ta...
Lời chưa kịp phát ra hết thì Thời Cảnh khựng lại, nguyên nhân cũng bởi tia nhìn âm lạnh vừa quét nhẹ qua chiếc cổ trắng muốt của Quyết Ngọc nơi có vài dấu hôn mờ nhạt!
Tức thì lão đại đầy kinh nghiệm giường chiếu như hắn hiểu ra ngay, những dấu hôn ở vị trí nhạy cảm là cổ thế này thì có nghĩa...
Từng ngón tay thô cứng siết chặt hệt muốn đâm thủng bờ vai mềm mại khiến Quyết Ngọc khế bặm môi vì đau, giọng Thời Cảnh nghe băng giá không tưởng:
- Nếu tên Lam Tiễn đó yêu em, thì hắn ta sẽ chẳng thể tiếp tục cấm dục nữa. Nói đi, dấu hôn ở trên cổ em... Có phải hai người đã làm tình với nhau rồi không?
Theo phản xạ, Quyết Ngọc lấy tay che cổ, mắt đảo nhẹ bởi đêm qua nhớ rõ rằng Lam Tiễn đã liếm mút cổ mình khá nhiều lần, rất có thể đã lưu lại những dấu hôn.
- Anh quên rồi sao, cả hai là vợ chồng hợp pháp. Chính anh đã nói Lam Tiễn có thể ôm ấp thậm chí thân mật ân ái với em, nên việc làm tình cũng chẳng lạ gì...
Tới lúc này thì Mục Thời Cảnh khó lòng giữ nổi bình tĩnh, không chỉ yêu mà Quyết Ngọc còn cùng Lam Tiễn ân ái trên giường, điều mà hắn quả thật chưa hề nghĩ tới!
Hắn những tưởng cô gái họ Quyết chỉ nhất thời rung động, ít nhất trong tim cô còn chút lưu luyến với hắn, thế mà ngờ đâu cô đã dâng hiển tấm thân trinh nguyên - thứ mà hắn đã cố kìm nén để không đoạt lấy - cho cái kẻ mà hắn vô cùng căm ghét!
Phẫn nộ, đau lòng lẫn ghen tình, cùng lúc những cảm xúc phức tạp giằng xé, và Thời Cảnh đã mất kiểm soát liền kéo Quyết Ngọc lại định cưỡng hôn nhưng bị cô đẩy mạnh ra! Sững sờ trước sự phản kháng từ cô, hắn thiếu tự chủ liền tát cô một cái!
Ở bên ngoài, Five nghe âm thanh giằng co liền mở hé cửa nhìn vào thì giật mình khi thấy lão đại tát Quyết Ngọc, mới vội vã chạy vào can ngăn:
- Lão Cảnh bình tĩnh! Đã xảy ra chuyện gì mà khiến anh đánh Seven nh Seven như vậy?
Sực tỉnh, bấy giờ Mục Thời Cảnh phát hiện mình vừa làm một hành động khá sai lầm! Suốt 9 năm, dù nghiêm khắc dạy dỗ tới đâu, cả khi Quyết Ngọc làm sai chuyện gì đi nữa, Mục lão đại cũng chưa bao giờ đánh cô! Thế mà một kẻ thâm trầm kín kẽ như vậy lại vừa tát cô xong, còn là vì lý do ghen tuông...
Cú tát từ Thời Cảnh không nhẹ, Quyết Ngọc có hơi lảo đảo bước lùi, tới nỗi vài sợi tóc rũ nhẹ xuống trán. Cô quệt vệt máu ngay khóe môi, quay qua nhìn Thời Cảnh đang yên lặng nhìn mình. Gương mặt cô bình thản tới lạ, thậm chí còn cười ẩn ý.
- Lão Cảnh, em chỉ hỏi anh một điều, lý do anh yêu cầu em tiếp cận câu dẫn Lam Tiễn là gì? Rốt cuộc, anh và tổ chức muốn làm gì anh ấy?
Quyết Ngọc bắt đầu lo lắng cho Lam Tiễn, khiển Thời Cảnh càng điên tiết muốn giày vò cô cho hả giận, liền nhạt nhẽo bảo:
- Nếu ban nãy em không đẩy ta ra thì ta còn có thể nói em nghe....
Đểu giả! Mục Thời Cảnh cũng có bộ mặt này sao? Biết rằng hiện tại khó lòng khai thác thêm thông tin, Quyết Ngọc xoay bước, vừa ra đến cửa đã nghe hắn nói rõ:
- Em tưởng rằng tên Lam Tiễn đó thực sự yêu em? Nên nhớ, cô vợ mà hắn ta yêu chính là Đới Nhược Vũ, không phải Quyết Ngọc! Em, chỉ là kẻ giả mạo! Sẽ ra sao nếu một ngày hắn ta biết ra sự thật, tới lúc ấy em sẽ hiểu thế nào là đau đớn tận cùng.
Trái tim chợt nhói lên, tuy nhiên Quyết Ngọc vẫn cứng rắn đáp lại:
- Khi chấp nhận yêu Lam Tiễn thì em đã chấp nhận mọi kết quả! Cảm ơn anh nhắc nhở, chỉ mong anh để em tiếp tục nhiệm vụ, ở cạnh anh ấy tới thời hạn hai tháng.
Quyết Ngọc rời đi, Five nghĩ gì liền đuổi theo, được một đoạn mới giữ cô lại.
- Mặt cô không sao chứ? Lão Cảnh đánh rất mạnh đúng không?
- Tôi ổn, anh cứ yên tâm.
- Cô biết rõ, tôi lúc nào cũng lo lắng cho cô mà, Seven!
Hướng mắt vào chàng trai mang dáng vẻ rất duyên ấy, Quyết Ngọc cũng cảm nhận được tình cảm anh dành cho mình không đơn thuần chỉ như sát thủ với nhau!
- Được rồi, tôi chỉ hơi đau thôi. Five, anh đừng xen vào chuyện giữa tôi và lão Cảnh, tôi không muốn anh gặp rắc rối! Giờ tôi về sở cảnh sát đây.
Bóng Quyết Ngọc khuất sau cửa chính, Five thở ra rồi quay trở lại phòng làm việc, thấy Mục Thời Cảnh vẫn đứng yên ở vị trí cũ, như thể đang chìm trong những suy nghĩ hỗn loạn nào đấy. Anh tiến đến, nói vài lời:
- Việc Seven yêu Lam Tiễn, tôi nghĩ ta nên chấp nhận thôi. Cá nhân tôi thấy cô ấy cũng đang dần thay đổi, vào cái đêm tôi bị đội đặc nhiệm phục kích lô hàng cấm, bình thường khi gặp cảnh sát cô ấy sẽ giết không tha nhưng lúc đó chỉ đánh ngất họ. Có lẽ một thời gian làm cảnh sát, và bị ảnh hưởng từ Lam Tiễn...
Bốp! Five lập tức bị Thời Cảnh đánh mạnh vào mặt, xiểng liểng quay hẳn nửa vòng. Mất vài giây bình tĩnh lại, anh chàng sát thủ nghe giọng lão đại đay nghiến: “Câm miệng!”, liền hiểu hắn bây giờ không muốn nghe tới cái tên Lam Tiễn nữa!
Thời Cảnh đến bên bàn làm việc, cuồng nộ bộc phát liền quơ tay hất đổ mọi thứ trên bàn. Máy tính bảng cũng rớt xuống đất, bị va chạm mạnh liền đứng màn hình, ngay tại khung cảnh Lam Tiễn hôn lên trán Quyết Ngọc.
Ánh mắt điên cuồng lạnh giá dừng lại nơi nụ cười hạnh phúc của cô gái, trái tim như bị cào xé, Thời Cảnh nhoẻn miệng cười một cách độc ác khi vừa nghĩ ra một chuyện.
Tuyệt đối sẽ không để tên Lam Tiễn đó lấy đi thứ quý giá nhất của lão đại hắn!