Sau khi dọn đến nhà Lãnh Mạc và Linh Nhi, Băng Vũ cũng tặng 1 chút đồ vật coi như tạ lễ. Những đồ vật này đối với cậu không có mấy tác dụng nên toàn bộ gửi cho Linh Nhi để sử dụng. Và khi có Băng Vũ đến sống, Lãnh Mạc cảm thấy cậu ta có 1 chút gì đó không giống nam nhân, đặc biệt là bông hoa được cài trên đầu. Đó càng không phải là thứ dành cho nam nhân đeo trên đầu.
‘Lãnh Mạc, làm sao mà cậu có thể có được nguồn linh hồn lực lớn như thế?’
Ngồi trên ghế, đột nhiên Băng Vũ hỏi chuyện này khiến cậu bất ngờ khi 1 người không thua kém gì cậu mấy lại hỏi chuyện này.
‘Là do tôi là luyện dược sư chăng?’
Câu trả lời của Lãnh Mạc làm Băng Vũ cực kỳ ngạc nhiên. Chỉ mới 14 tuổi mà có thể trở thành luyện dược sư phải nói là có thiên phú trời ban. Lời này của cậu làm cậu ta có chút không tin, nhưng nhớ lại chuyện hôm qua thì không thể sai được. Nhưng luyện dược sư là 1 chuyện, còn phẩm là chuyện khác.
‘Cậu là luyện dược sư??!! Vậy cậu là luyện dược sư mấy phẩm?!’
Biết trước được câu hỏi của Băng Vũ, cậu đương nhiên không nói ra phẩm thật của mình, nếu không thì cậu ta có thể sốc đến ngất đi mất.
‘Cũng chỉ là nhị phẩm mà thôi. Sao? Có cần tôi luyện cho cậu vài cái đan dược nhị phẩm không?’
Câu trả lời này khiến cho Băng Vũ cảm thấy kỳ lạ, luyện dược sư nhị phẩm mà có thể làm phát sáng cả 9 trụ linh hồn lực, như thế quá kỳ quái. Trừ khi Lãnh Mạc không muốn nói cho cậu ta biết phẩm giai thật sự.
‘À không cần a, tôi chỉ hỏi vậy vì ngạc nhiên thôi’
Băng Vũ trả lời khiến cho Lãnh Mạc có đôi điều thắc mắc. Đan dược nhị phẩm đối với Đại Đấu Sư rất trọng yếu, Băng Vũ nói không cần trừ phi cậu ta đã có nguồn đan dược ở Quang Huy Thành. Dù sao thì cậu ta cũng được Linh Nhi tín nhiệm nên không muốn tìm hiểu gì thêm, và kể cả chuyện về bông hoa cài trên đầu kia.
Đến ngày khảo nghiệm cuối cùng, Lãnh Mạc và Băng Vũ đến nơi dự thi, còn Linh Nhi thì đến kháng đài. Lần này nơi tổ chức là đấu trường lần trước ở khảo nghiệm đầu, xung quanh là 60 thí sinh, phía trên là kháng đài. Có rất nhiều người ở trên đó, Lãnh Mạc cũng cảm nhận được không ít kẻ “không nên xuất hiện” trên đó nên có chút lo lắng cho Linh Nhi. Nhưng ngược lại, Vân Chi và Khinh Doanh đang có mặt ở đây nên chắc chắn bọn chúng không dám động thủ, như thế cậu cũng giảm bớt phần nào áp lực.
‘Này Lãnh Mạc, cậu có biết thể lệ của vòng khảo nghiệm cuối cùng này không?’
‘Không, nhưng dù gì tôi cũng sẽ vượt qua mà thôi’
Cậu chả quan tâm mấy đến thể lệ của khảo nghiệm, miễn sao là đủ để cậu thông qua và trở thành học viên thì mọi thứ ra sao cũng không quan trọng. Chừng vài phút sau, có rất nhiều giám sát viên xuất hiện, thân mặc tro bào lơ lửng trên không. Nhưng người này, toàn bộ đều là Đấu Hoàng thực lực, điều động lực lượng những người đạt cảnh giới này, ắt hẳn khảo nghiệm lần này không hề dễ dàng.
‘Các thí sinh lắng nghe, lần khảo nghiệm cuối cùng này sẽ do đích thân nhị vị hiệu trưởng kiểm tra. Họ sẽ nói chi tiết về thể lệ, còn giờ thì chờ đợi 2 vị đó đến’
Vút vút
Khi vị kia vừa dứt câu, ngay lập tức có 2 cái thân ảnh từ không trung lao vút xuống đấu trường. 2 cái thân ảnh này vừa xuất hiện liền phóng thích khí tức tạo ra dư ba tỏa ra khắp nơi khiến cho các thí sinh khác đều ngã gục xuống đất. Cả Lãnh Mạc cũng phải rùng mình trước 2 loại khí tức này.
‘Ây chà, ây chà, thí sinh năm nay đúng thật là có chút ý tứ, nhưng 1 chút uy áp này còn không chịu được thì đừng nghĩ đến việc vào học viện’
Đột nhiên 1 giọng nói chứa đầy uy lực lên tiếng trấn áp các thí sinh vẫn đang chật vật khiến cho họ không thể đứng dậy, ngoại trừ Băng Vũ và Lãnh Mạc vẫn có thể đứng được. Sau 1 hồi ngắn, liền 2 đầu hiệu trưởng lộ ra, 1 người là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, tóc xanh dài qua hông, trên đầu cài trâm ngọc bích, thân mặc trường bào bó sát cơ thể. Còn vị còn lại là 1 lão đầu trung niên, đầu trọc da ngăm, còn có cặp chân mày dài đỏ rực dựng ngược lên trông khá kỳ dị nhưng ánh mắt lạ rất sắc bén, người này nhục thể cường đạ, chí ít cũng mạnh hơn Lãnh Mạc đôi chút.
‘Lão đầu này, ra tay nhẹ nhàng hơn không được à, cứ phấn khích là lại phóng ra khí tức lớn như vậy a’
Vị nữ hiệu trưởng kia liền mắng lão đầu bên cạnh 1 tiếng khiến y run sợ. Trước đây, Lãnh Mạc có nghe nói qua rằng nhị vị hiệu trưởng là phu thê, cùng nhau tu luyện và cùng nhau đạt đến chức hiệu trưởng của học viện Thánh Giả. Bây giờ cậu có thể xác thực chuyện này là thật, 2 người này đúng là phu thê. Nhưng mà nhìn vị hiệu trưởng kia khi bị mắng lại run sợ thế kia, không phải là sợ vợ đấy chứ?
‘Hiệu trưởng sợ vợ đấy ư?’
‘Kẻ nào vừa nói!!??’
Lãnh Mạc trong vô thức lại nói ra 6 chữ này liền lọt vào tai y khiến y tức giận mà quát lớn 1 cái chói tai. Vị hiệu trưởng còn lại lập tức liếc qua, liền đem y chỉnh đốn lại như bình thường.
‘Chào các thí sinh đã vượt qua 2 vòng khảo nghiệm, chắc các ngươi cũng biết chúng ta là ai, ta là Lệ Na Tư và đây là phu quân ta, Phá Ách Liệt. Chúng ta rất vui khi năm nay lại có nhiều nhân tài như thế này. Mọi năm chỉ đến đây có không đến 50 người, mà lần này lại đến 60 quả thật rất tốt. Lần này chúng ta sẽ đích thân khảo nghiệm vòng cuối cùng, đó là chúng ta sẽ tỏa ra linh hồn lực lẫn đấu khí để tạo ra uy áp tuyệt đối. Trong vòng nửa canh giờ, nếu ai còn đứng được thì coi như vượt qua, còn không thì sẽ bị loại’
Vị Na Tư này nói ra 1 hồi cũng nói ra thể lệ khảo nghiệm cuối cùng, ra là muốn kiểm tra sức chịu đựng, chuyện này đối với Lãnh Mạc rất dễ dàng mà thôi. Nhưng khi cậu thử cảm nhận thực lực của 2 người này thì lại có cảm giác quen thuộc, đây chính là 2 khí tức khiến cho cậu phải kiên dè lúc ban đầu, thực lực cả 2 đều đạt đến cảnh giới ngũ tinh Đấu Tôn.
‘2 vị Ngũ tinh Đấu Tôn mà lại muốn kiểm tra sức chịu đựng của những thí sinh này, không phải là muốn giết người chứ?! Đến cả ta cũng phải kiên dè khi gặp Đấu Tôn cường giả nếu không sử dụng Sát Thần Ấn. Với lại 1 vị là quá mức rồi, mà cái này lại là 2, quả thực đúng là khắt khe’
Nội tâm rung mạnh lên, Lãnh Mạc càng lúc càng phải đề phòng để không phải gục ngã trước uy áp của Đấu Tôn cường giả. Cậu liền quay sang nhìn Băng Vũ 1 cái, thấy cậu ta như cũng biết được vấn đề trước mắt nên thân thủ đã chuẩn bị tự lúc nào.
‘Các thí sinh cũng đừng lo, vì lần này chỉ có lão đầu này kiểm tra mà thôi, ta chỉ đứng bên để ngăn cản nếu như lão vượt quá mức quy định’
Vị Na Tư sẽ không tham gia mà chỉ có vị Ách Liệt, như thế cũng đỡ được phần nào đó đối với các thí sinh khảo nghiệm. Vị đó liền dương dương đắc ý bước lên, ngoại trừ các thí sinh và vị Na Tư thì những người còn lại đều lùi ra thật xa để không bị ảnh hưởng uy áp từ Ách Liệt hiệu trưởng.
‘Ta khuyên các ngươi, nếu có đấu kỹ hộ thân hay gì đó thì sử dụng luôn đi, nếu không bị đè ép như 1 con chuột thì mất mặt lắm đó’
Người này ngạo mạn cảnh báo, khuyên rằng hãy sử dụng đấu kỹ hộ thân để chống đỡ. Lập tức toàn bộ thí sinh dường như đều vận dụng hết tất cả đấu kỹ hộ thân ra, cả Băng Vũ cũng sử dụng đấu kỹ hộ thân liên quan đến băng. Ngẫm lại, Lãnh Mạc đã luyện qua rất nhiều đấu kỹ nhưng sử dụng cũng chỉ có vài cái, về đấu kỹ hộ thân, trước đây cậu có luyện qua duy nhất 1 đấu kỹ hộ thân thủy tinh giai trung cấp mà vẫn chưa có dịp sử dụng. Lúc này chính là thời điểm sử dụng nó, cậu liền vận đấu khí để chuẩn bị cho đấu kỹ sắp sử dụng.
‘Thủy tinh giai đấu kỹ trung cấp, Kim cang lôi thánh thể!’
Uỳnh uỳnh
Lãnh Mạc xuất ra đấu kỹ này khiến cho bất kỳ ai, kể cả 2 vị hiệu trưởng cũng phải động ngạc 1 phen. Thủy tinh giai đấu kỹ trung cấp tùy tiện có thể lấy ra, thì kẻ trước mặt Ách Liệt đây quả thật là nghịch thiên, chưa kể đến đây là đấu kỹ mà y từng chứng kiến uy lực phòng thủ của nó.
‘Hắc hắc, không ngờ có 1 tên tiểu tử lại sỡ hữu đấu kỹ này, nhưng mà như thế thì chưa đủ đâu!!!’
Ách Liệt quát lớn 1 cái, liền vận chuyển đấu khí và linh hồn lực ra ngoài tạo ra uy áp tuyệt đối đè nặng lên những thí sinh. Loại uy áp này phải nói là kinh khủng, tựa như 1 tòa cự sơn đè ép xuống