Có lẽ anh sẽ đi làm nhiệm vụ một thời gian....
- Vâng?
Có lẽ sẽ tốn khoảng 3, 4 năm.
- Sao cơ ạ... Đôi mắt lục bảo rung lên
Anh nghĩ em...
- Em nên ở lại làng? Cô nhìn anh
...
- Hay em ko nên đợi anh nữa à?
Hn....
- Nhiệm vụ kéo dài và sẽ có nhiều nguy hiểm.
” Bộp!”
Bàn tay của ai đó đã đánh vào ngực anh.
-Tối hôm qua anh mới vừa cầu hôn em, anh nhớ chứ?
Nhớ.
- Anh còn gọi em là Uchiha Sakura anh nhớ chứ?
....
- Vậy em... Anh có coi em là vợ của anh không, Sasuke-kun?... Hay em vẫn chỉ là “con đàn ba rắc rối” thôi?
Đôi măt lục bảo trở nên cương quyết hơn bao giờ hết nhìn thẳng vào mắt anh
Tch... Môi anh khẽ mỉm cười.
- Anh cười cái gì? Cô tức giận
Anh xin lỗi... Vì trước đây anh luôn coi thường em Sakura. Anh kéo tay cô lại...
Vây nên bây giờ anh muốn hỏi em, bàUchiha... Em có thế cùng chồng mình chịu khổ một thời gian không? Anhđể cô ngồi lên đùi mình
Những giọt nước mắt khi nãy còn trực trào ra giờ đây chỉ còn đọng lại ở khoé mắt cô kunoichi...
- Đồ ngốc Sasuke-kun!
Không phải là bà Uchiha còn ngốc hơn cả anh sao. Anh vuốt nhẹ mái tóc hồng
- Nhưng yêu anh nhất là được rồi! Cô vòng tay qua cổ ôm chặt lấy anh, dụi đầu mình vào cổ anh
Mai anh sẽ gặp bố mẹ em, Sakura.
Anh
Sẽ
Gặp
Bố
Mẹ
.
.
Sakura cứ tưởng mình nghe nhầm nhưng không...
Cô nới tay ra khỏi cổ anh, đôi mắt lục bảo khá bất ngờ trước những gì anh vừa nói