“Làm sao biết được anh sẽ không?” Cố Mạc ăn một miếng, không hiểu sao có chút cảm động.Tiếu Nhiễm vậy mà lại quan tâm tới anh.
Là trưởng thành?
Hay là vì anh cho nên cô mới biết quan tâm?
”Em có khả năng đặc biệt. Chỉ cần nhắm mắt lại liền có thể biết được anhđang đang bị làm sao.” Tiếu Nhiễm cười khẽ nói.”Em rất lợi hại đi?”
”Lợi hại! Xem ra anh ở bên ngoài không thể xằng bậy rồi.” Cố Mạc làm cái biểu tình sợ hãi, nửa đùa nửa thật nói.
”Anh có xằng bậy qua sao?” Tiếu Nhiễm uy vũ chất vấn.
”Không có.” Cố Mạc lập tức lắc đầu không chút do dự.
Tiếu Nhiễm cười kéo mặt Cố Mạc lại, nói: “Vậy anh sợ cái gì?”
”Anh có chút khát.”
”Chỉ có ca cao.” Tiếu Nhiễm lập tức bưng cốc ca cao nóng trên bàn, đưa tới bên môi Cố Mạc.
Cố Mạc tựa hồ thật sự khát, liền một ngụm uống sạch ca cao trong cốc.
”Anh thường xuyên vì công việc mà không quan tâm đến ăn uống như vậy sao?”Tiếu Nhiễm đau lòng hỏi. Nhìn bộ dạng này của Cố Mạc, có khi thực sự làbị bỏ đói.
”Vội quá nên quên mất.” Cố Mạc nói xong, liền cầm đũa ăn một miếng cơm.
Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị: “Cố Mạc, anh không thể tiếp tục như vậy. Hômnay để dạ dày đói chết. Về sau ba bữa cơm nhất định phải đúng giờ ăncơm. Em mỗi ngày sẽ quan sát anh, đúng giờ gọi điện giám sát anh!”
”Thật là lợi hại!” Cố Mạc đút cho Tiếu Nhiễm một miếng, cười nói.
Tiếu Nhiễm một bên vừa ăn, một bên mơ hồ không rõ nói: “Chẳng may anh sinh bệnh, người nào sẽ nuôi con sâu gạo là em đây?”
”Hiểu rồi! Anh nhất định sẽ quý trọng thân thể để có thể nuôi em thật tốt.” Cố Mạc sủng nịch xoa xoa mái tóc của Tiếu Nhiễm.
...
Lynda trở lại văn phòng cũng không có ăn cơm, cô ngồi ở trước bàn làm việcliền bắt đầu chỉnh lý tài liệu của hội nghị ngày hôm nay.
Ngay tại lúc cô bị xoay cho choáng váng đàu óc, thì một người con trai mang bóhoa hồng đi vào phòng thư ký “Xin hỏi, vị nào là Lynda?”
Lynda lập tức ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn người con trai trước mặt.
Chàng trai đưa hoa tới trước mặt cô: “Đây là bó hoa mà một vị khách đã chỉ đích danh tặng cho cô. Mời ký nhận!”
Lynda từ kinh ngạc liền biến thành kinh hỉ, vẻ mặt hưng phấn nhận lấy hoahồng, mở tấm thiệp bên trên ra liền nhìn thấy một dòng chữ nhỏ: “Là anhcông khai bí mật yêu em.”
Tuy không có chữ ký, nhưng cô cũng có thể đoán được đây là bút tích của Trịnh Húc.
Cô nói muốn theo đuổi cô phải có hoa tươi, anh lập tức bắt đầu hành động.
Thành ý cũng được đấy!
”Lynda, ai tặng cho cô vậy?” Một vị thư ký nào đấy tò mò hỏi.
”Có phải là trợ lý Trịnh hay không?” Một vị thư ký nhớ tới chuyện xảy ra trong tiệc mừng tối qua liền ái muội nhìn cô.
Lynda hơi hất mày, xinh đẹp trở lại chỗ ngồi của mình, quyến rũ cười: “Không nói cho các cô biết!”
”Nhất định là trợ lý Trịnh!Hôm qua tôi đã nhìn thấy hai người hôn môi rồi.”
Lynda cũng không có đáp lại chỉ là cười giống như vừa được ăn mật, đôi mắt diễm lệ tỏa ra những tia sáng lấp lánh.
”Lynda, cô thực sự cùng trợ lý Trịnh yêu nhau rồi hả?” Có người tò mò nằm úp sấp ở trước bàn cô, đánh bạo hỏi.
”Các cô thật sự quá rảnh rỗ rồi phải không? Tiểu Trương, bảng biểu cô cònchưa có đưa cho tôi! Tiểu Lý, hợp đồng của cô làm đến đâu rồi? TiểuTriệu, cô...” Lynda thu lại tươi cười, vẻ mặt lạnh lùng điểm danh trợthủ của mình.
Nghe thấy lời cô ấy nói, mấy vị thư ký nhanh chóng quay lại chỗ ngồi của mình vùi đầu vào làm việc.
Ngay tại lúc Lynda muốn tiếp tục chỉnh lý tài liệu, Trịnh Húc liền xuất hiện tại phòng thư ký. Anh dùng sức ho khan một tiếng, trước ánh mắt lấplánh ý cười gian xảo của mọi người đi thẳng về phía Lynda, đặt trước mặt cô một cốc cà phê nóng: “Anh mua nhiều hơn một ly.”
Lynda cười nhận lấy cà phê, đặt dưới mũi hít sâu một phen: “Thơm quá!”
”Hoa nhận được rồi hả?” Trịnh Húc nhàn nhạt cười hỏi.
Lynda khẽ gật đầu.
”Thích không?” Trịnh Húc tiếp tục truy vấn.
” Trợ lý Trịnh, anh ở chỗ này làm ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc củaphòng thư ký.Mời ra ngoài!” Lynda không có trả lời lại, mà là cười đốivới Trịnh húc hạ lệnh trục khách. Anh còn ở đây, hôm nay khả năng là côsẽ bị ánh mắt tò mò của cấp dưới giết chết.