Đến tối lúc Bạc Tử Sâm ra ngoài thì Lâm An tới phòng của Đoàn Ân
Thiết nghĩ Linda vẫn đang ở trong trị liệu cho Đoàn Ân nên cô không dám làm phiền, chỉ khẽ đẩy cửa hé mở một chút .
Ngay khi cánh cửa hé mở khoé môi Lâm ăn bất giác cong lên, ánh mắt lo lắng liền biến mất .
Linda quả nhiên là bác sĩ tâm lý giỏi . Mới hôm qua Đoàn Ân còn không nói một lời mà bây giờ đã mở lòng trò chuyện với Linda . Mặc dù ánh mắt vẫn vô hồn như thế nhưng ít nhất thì cô cũng mở lòng nói ra hết những đè nén trong lòng sau cái chết của Thập Thất .
Thấy Đoàn Ân đã khá hơn Lâm An cũng yên tâm phần nào quay về phòng .
Dọc hành lang về phòng Lâm An nhạy bén nhận ra cứ có ánh mắt dõi theo cô . Ở cửa phòng ngay cạnh thang máy có một người tay trái bó bột, một người ngồi xe lăn kế cửa sổ . Mặt mày tươi tắn còn có chút bặm trợn đáng sợ, cả ánh mắt theo dõi công khai thế kia thì giống bệnh nhân bình thường chỗ nào . Nhưng cô cũng không vạch trần mà cứ thế về phòng .
Vừa vào phòng đã thấy khay thức ăn trên bàn .
Lâm An giựt tờ giấy nhớ dán ngay cạnh lên .
" Anh bận chút việc . Em cứ ăn trước rồi ngủ đi nhé"
Rồi cô nhìn xuống khay cơm ngon miệng nhưng chỉ dán lại tờ giấy nhớ về vị trí cũ.
Lâm An mở máy tính . Trước hết cô ấn vào email báo cáo mới được gửi hồi chiều . Bên trong là một số thông tin về Cổ Thừa Tư và Trung tâm nghiên cứu Đông Y Tư Hoàn .
Đại khái là thông tin cá nhân, thời gian hành nghề, Trung tâm Đông y Tư Hoàn đã thành lập bao lâu, có uy tín thế nào, nổi tiếng ra sao, .....nhưng cái cô chú ý hơn cả là thời gian Trung tâm Đông ý Tư Hoàn trở thành hội viên của Hội y tế Quốc tế là vào ngày 27 tháng 5 mười ba năm trước .
Mười ngón tay lướt trên bàn phím . Cô đang tìm tất cả thông tin trong buổi tiệc của Hội y tế tổ chức ở Bắc Thành ngày 27 tháng 5 mười ba năm trước . Quả nhiên . Trong bức ảnh chụp kỉ niệm, hai người đàn ông đang nâng ly rượu trong tay cùng Hội chủ chính là ba cô và Cố Thừa Tư . Vậy nên ba cô - Lâm Thời Khanh cũng là hội viên của Hội y tế ? Hơn nữa đằng sau còn có một đoạn video ngắn về buổi tiệc ngày hôm đó, vừa hay có quay đến ba cô đang nói chuyện với Cố Thừa Tư . Thông qua cách xưng hô thì dường như hai người có quan hệ rất thân thiết, thậm chí còn cười nói rất vui vẻ . Lâm An bỗng nhớ lại hồi nhỏ hình như có từng nghe ba nhắc đến một người anh cùng chung chí hướng nhưng kí ức mơ hồ khiến cô cũng không rõ có phải là Cố Thừa Tư không . Vậy Cố Thừa Tư là địch hay bạn vẫn chưa thể chắc chắn .
Cứ nghĩ đã tìm ra kẻ đứng sau nhưng giờ lại không chắc chắn hoàn toàn . Lâm An lộ vẻ Thất vọng thấy rõ . Cô gập máy tính lại, dựa người vào ghế nhìn lên trần nhà thở hắt ra một hơi dài .
Cô đã đợi mười ba năm rồi, thật sự không thể đợi thêm nữa . Đêm ngày 23 tháng 9 như một cái gai cứ đau đáu trong tim cô không cách nào nhổ đi
Đến giờ thi thoảng cô vẫn mơ thấy ác mộng về cái chết của ba mẹ và em trai . Mỗi lần như thế cô đều phải dùng thuốc mới có thể chìm vào giấc ngủ .
Lâm An cứ miên man với dòng suy nghĩ, ngay cả khi Bạc Tử Sâm bước vào, vắt áo vest lên ghế, ngồi xuống ngay cạnh cô cũng không phản ứng.