Thôi Kiệu Hôn nói cô muốn đi tắm.
Vậy vào phòng tắm.
Thôi Kiệu Hôn bị dồn ép. Nhưng cô lại không chống cự, ngược lại càng muốn cùng Tôn Dịch trải qua những cảm giác thăng hoa này.
Cự vật vẫn to lớn như vậy, vẫn nóng hổi dưới dòng nước mát lạnh.
Cô muốn ngâm bồn, trước lúc đó thì tắm vòi sen trước.
Tôn Dịch thích đôi môi của Thôi Kiệu Hôn. Tuy rằng ở hướng anh đang đứng, chỉ thấy được đỉnh đầu của cô, nhưng anh có thể cảm nhận được đôi môi đó hẳn là đang rất dùng sức.
Ngoặm lấy nó, dùng lưỡi liếm láp đầu cự vật.
Tóc Thôi Kiệu Hôn được Tôn Dịch giữ lấy, chỉ là giúp cô gọn gàng một chút, nhưng lại không khống chế đẩy đầu cô. Vừa đẩy vừa thúc hông, Tôn Dịch dường như quên mất bản thân phải kiềm chế một chút.
Bàn tay nhỏ nhắn của Thôi Kiệu Hôn muốn chặn lại, nhưng sức của Tôn Dịch quá mạnh. Anh ép cô phải nhận hết những cú thúc đó.
Tôn Dịch sung sướng, lưỡi cô mềm quá, răng lại khiến anh ngứa ngáy. Không được, cứ thế sẽ ra hết vào miệng Thôi Kiệu Hôn!
Tôn Dịch đẩy đầu Thôi Kiệu Hôn thêm vài lần, gân guốc trên đó cọ vào lưỡi cô. Cú thúc mạnh bạo này sâu đến tận cổ họng, làm cho Thôi Kiệu Hôn không khống chế được nước bọt.
“Ưm… Tôn Dịch!”
Thôi Kiệu Hôn đánh đùi anh một cái, Tôn Dịch nói nước ở bồn sắp được rồi.
Thôi Kiệu Hôn chưa kịp nhìn, thì đã bị Tôn Dịch ôm lên, anh bế cô đến bên bệ bồn tắm. Lấy một cái khăn để dưới mông Thôi Kiệu Hôn, sau đó Tôn Dịch nhìn cô mỉm cười, “Vào trong nhé.”
“Vào… A!” Vào trong cái gì chứ!
Tôn Dịch đâm mạnh cự vật vòng trong đóa hoa, anh cũng không nỡ thô bạo, đưa tay xuống xoa nhẹ trên nụ hồn đó.
“Đau chết em rồi.”
Tôn Dịch vội vàng cúi người hôn lấy bầu ngực đẫy đà kia.
Thôi Kiệu Hôn sợ ngã, tay chống xuống bên bồn, chân thì câu vào eo Tôn Dịch.
“Đúng rồi Hôn Hôn, cứ ôm lấy anh.” Tôn Dịch xấu xa vòng tay ôm lấy cô, tay còn lại bóp mông cô đẩy.
Đẩy lại đẩy, càng đẩy càng nhanh. “Đừng lo, anh sẽ ra ngoài.” Giọng Tôn Dịch hơi khàn, anh mút cổ Thôi Kiệu Hôn.
Từng cú đẩy của Tôn Dịch làm cô đê mê, sự ma sát mạnh kích thích từng giác quan của Thôi Kiệu Hôn.
Cô kéo đầu Tôn Dịch đến gần nói, “Thật ra em muốn uống hết chúng.”
Tôn Dịch trợn tròn mắt.
“Ưm.” Tôn Dịch không nhịn được nữa, còn chưa kịp rút ra đã vì một nụ hôn bất ngờ của Thôi Kiệu Hôn ngăn cản.
Cô bám lấy anh, nụ hoa đón nhận một dòng nước ấm.
Cự vật nằm bên trong co giật nhẹ, say đắm trong những lần liếm láp của cánh hoa. Cuối cùng, một dòng dịch trắng chậm rãi chảy ra ngoài, toàn thân Thôi Kiệu Hôn như bị giật điện, tê rần nhưng rất sung sướng.
…
Thôi Kiệu Hôn nằm trong lòng Tôn Dịch, để mặc cho anh nhào nặn cơ thể giữa dòng nước ấm.
Đã lâu rồi không tận hưởng cảm giác thư giãn bên cạnh người yêu như thế này, cả hai người chẳng ai muốn phá vỡ không gian này.
Tôn Dịch hôn nhẹ lên cổ cô gái nhỏ, nói nếu còn làm việc ở Bắc Kinh, hãy đến căn hộ của anh.
Thôi Kiệu Hôn nghe giọng điệu này thì bật cười.
“Là ép buộc em đến ở sao?”
“Em muốn em thoải mái hơn.” Tôn Dịch đáp, “Hơn nữa ở đây cũng rất an toàn, mỗi tuần sẽ có người dọn vệ sinh, em không cần phải tự làm những việc đó.”
“Tầng 10 là nhà hàng, tầng 11 là phòng tập gym, sân thượng có hồ bơi, mọi hóa đơn sẽ do anh chi trả, em có thể thư giãn mọi lúc em muốn.”
Tôn Dịch nắm được lịch trình của Thôi Kiệu Hôn, cô vẫn luôn đi tập thể dục, nhưng ký túc xá công ty quản lý lại không có. Huống hồ những điều kiện ở đây chắc hẳn không thể nào thua kém ở đó.
Và điều quan trọng là đây chính là nơi anh ở.
Thôi Kiệu Hôn quay đầu nhìn Tôn Dịch, vẻ mặt anh nghiêm túc như thể đây là một việc rất quan trọng vậy.
Tôn Dịch vòng tay ôm lấy cô, “Nhưng cho dù em ở đâu thì anh sẽ luôn giúp em cảm thấy thoải mái nhất.”
Ít nhất là như vậy.
Ánh nến trong phòng tắm phản chiếu bóng hình cả hai lên tường, mùi hương của sữa tắm hòa lẫn với nến thơm khiến cho tâm tình Thôi Kiệu Hôn một chốc nhẹ bẫng.
Cô tựa đầu lên vai Tôn Dịch, thì thầm vài câu, sau đó trên người lại lưu thêm nhiều dấu hôn yêu chiều.
***
Giám đốc của công ty Vương Thắng biết tin diễn viên mới nổi của công ty muốn ở riêng, cũng không có phản ứng gì quá đặc biệt, ngược lại còn cảm thấy rất tốt.
Thêm một phòng trống, lại nhẹ đi rất nhiều thứ khác nữa.
Nhưng mà điều này cũng làm nóng lại những tin tức của cặp tình nhân này.
Lư Phương là tiền bối của Thôi Kiệu Hôn, cũng được tin hậu bối sẽ rời khỏi ký túc xá, cô ta vừa bực dọc lại vừa đố kị.
Lúc mới vào ngành này, công ty có yêu cầu cô ta không được chuyển ra khỏi ký túc xá công ty trong vòng 1 năm đầu theo kỳ hạn hợp đồng diễn viên. Mặc khác chính là nói phải chịu sự quản lý khắc nghiệt trong vòng 1 năm này.
Thôi Kiệu Hôn mới vào công ty chưa được nửa năm, lại có được sự ưu ái này, chẳng phải rõ ràng là thiên vị sao?
Bản thân là hậu bối, không biết phép tắc lại còn lấy danh tiếng của doanh nhân đánh bóng tên tuổi.
Lư Phương cảm thấy Thôi Kiệu Hôn chính là không có biết liêm sỉ.
Cô ta bấm vài dòng tin nhắn, nghe nói bạn trai của Thôi Kiệu Hôn từng làm việc tại trường Đại học nào đó. Nghe ngóng thêm vài tin tức sâu xa ắt hẳn là việc mà cô ta rành rọt nhất, lại nói đến hậu bối này có quá khứ tình trường với một nam sinh cùng khóa.
Bạn trai cũ của Thôi mỹ nhân từng là tay chơi của làng đại học Thượng Hải vốn dĩ không phải là chuyện ít người biết đến.
Nhưng việc công ty nhà anh ta nằm trong danh sách đề cử hạng mục tranh lấy các vị trí trên bảng xếp hạng doanh nghiệp là chuyện đặc biệt được chú ý.
Danh sách này được đăng tải trên các trang mạng lớn, trong đó đứng thứ ba danh sách nổi bật nhất là tập đoàn Phiên Hoàn. Công ty Chu thị nằm ngoài top 100 của danh sách.
Chỉ cần nhìn vào số liệu doanh thu của từng hạng mục các tập đoàn top đầu cũng sẽ nắm được sơ lược kết quả của vòng đánh giá của giới doanh nhân.
Mà đi cùng với tập đoàn Phiên Hoàn, chính là nhà họ Tôn.
Chuỗi nhà hàng và khách sạn của tập đoàn đang trên đà tăng trưởng mạnh, dù mùa du lịch không phải là mùa đông. Chưa tính đến vào kì đầu năm tiếp theo, doanh thu của chuỗi doanh nghiệp này sẽ được đẩy nhanh hơn nữa trong dịp mùa xuân. Mà thời gian bắt đầu đánh giá sẽ được tính vỏn vẹn một tháng.
Chỉ cần sau Xuân Tiết, vị trí của Phiên Hoàn chắc chắn không nằm ở vòng tròn vàng của giới nữa.
Lần này kí kết hợp đồng với tập đoàn Thịnh Vượng, Tôn Dịch muốn phát triển hạng mục trang sức hơn nữa. Anh nhớ đến lời đề nghị của công ty Khắc Hưng, tuy nhiên cũng là vì hạng mục này mang về lợi nhuận rất cao, nhưng lại không được đánh giá mạnh ở Phiên Hoàn.
Tôn Sâm nghe được ý kiến của Tôn Dịch, không nói nhiều lập tức đề xuất chiêu mộ thêm thành viên thiết kế cho sản phẩm.
Tôn Dịch nói mình có vài người bạn cũng được xem là tài năng trong lĩnh vực này. Quả thực việc có cơ hội đi du học là một cái lợi, những người bạn nước ngoài không ai không giỏi giang.
Lúc này Sứ Vũ Khanh nhận được thông báo sẽ xem xét về việc hợp tác với Phiên Hoàn, anh ta liền nghĩ chắc chắn Chu thị sẽ phải phá sản.
“Chúng ta đã cố gắng trong hai năm nay, lần này nhất định phải tiến vào vòng bạc doanh nhân.” Sứ Vũ Khanh cầm tập tài liệu, anh ta nhìn những người đang ngồi trước mặt mình, bọn họ nắm rõ thông tin số liệu ở Chu thị, thành công này là điều mà Sứ Vũ Khanh nắm chắc.
***
Bắc Kinh đã có tuyết.
Thôi Kiệu Hôn không còn xuất hiện trong bộ “Thêu Hoa”. Hiện giờ công việc chủ yếu của Thôi Kiệu Hôn chính là đầu tư thời gian vào những quảng cáo và các lớp diễn xuất, catwalk.
Công ty Vương Thắng không yêu cầu diễn xuất trong hợp đồng với Thôi Kiệu Hôn. Cho nên Lưu Đào không quá cứng nhắc trong việc lựa chọn hợp đồng cho cô.
Tuy nhiên vì cần thêm thời gian luyện tập, Lưu Đào cũng từ chối rất nhiều lời mời đóng phim.
Thôi Kiệu Hôn không nắm rõ được những việc này, nhưng may mắn có Giang Hoa bên cạnh dẫn dắt, cô lại có thể sắp xếp mọi thứ thuận lợi.
Các biển quảng cáo bắt đầu đưa hình ảnh của Thôi Kiệu Hôn, đặc biệt là mỹ phẩm và tóc.
Lúc này Thôi Kiệu Hôn đang chuẩn bị chụp quảng cáo cho một loại nước hoa mới ra của hãng mỹ phẩm, lại nhận được tin nhắn từ mẹ cô.
Bà nói bao giờ rảnh thì muốn gọi một cuộc để nói chuyện.
Đột nhiên Thôi Kiệu Hôn không có tâm trạng làm việc nữa.
Những cuộc trò chuyện bắt đầu bằng câu thoại này thật sự rất đáng sợ. Nhất là từ người mẹ.
Thôi Kiệu Hôn biết chắc chắn sẽ là muốn hỏi việc học của cô thế nào rồi. Thời gian cũng gần nửa năm cô đã không đoái hoài đến việc học.
Khóa cô hẳn là đang trong quá trình chuẩn bị luận án tốt nghiệp, chỉ số ít người như Thôi Kiệu Hôn thì chỉ lo vào sự nghiệp.
Bản thân học ngành chính trị, cuối cùng lại đi làm người nổi tiếng. Ba mẹ Thôi từ khi bắt đầu mùa thu đã không gọi điện, lần này có lẽ là quảng cáo ngày một dày đặc, muốn làm lơ cũng không được nữa.
Thôi Kiệu Hôn nhắn một câu trả lời, sau đó để điện thoại sang một bên, bắt đầu làm việc.
Mùa đông năm nay đến sớm, Tôn Dịch vì muốn bên cạnh Thôi Kiệu Hôn mà đã chuyển hết công việc đến Bắc Kinh.
Ông Tôn cũng không ý kiến, ngược lại cảm thấy đúng là hiểu chuyện.
Tuy rằng gia đình ông vẫn chưa được dịp cùng ăn một bữa với con dâu tương lai, nhưng nhìn thấy Tôn Dịch có lòng như vậy, hẳn đây không phải là người con gái tầm thường với anh.
Tôn Dịch đã xong việc ở công ty, anh lái xe đến địa điểm quay quảng cáo mà Thôi Kiệu Hôn đã gửi.
Tuyết rơi vẫn chưa dày, nhưng cơn gió ngoài trời thổi đến lạnh thấu xương.
Tôn Dịch ngồi trong xe, ban nãy Thôi Kiệu Hôn cũng gửi cho anh một tấm hình cô vừa trang điểm xong.
Mắt to lại dài, mũi cao, môi thì đầy đặn, nếu không phải là đã tận tay sờ nắn, Tôn Dịch còn nghĩ đây hẳn là phẫu thuật thẩm mỹ.
Anh lưu bức hình, điện thoại anh sắp đầy dung lượng hình ảnh, hầu như đều là hình của Thôi Kiệu Hôn.
Tôn Dịch nhìn đồng hồ, anh lấy túi đồ bên cạnh bước xuống xe, sau đó chậm rãi đứng trước cửa studio.
Đây không phải lần đầu tiên ekip công ty nhìn thấy hình ảnh này. Mỹ nhân họ Thôi vừa cười vừa vẫy tay với ông chủ Tôn, sau đó lại thấy anh ấy giúp cô thay đôi giày cao gót bằng một đôi giày thể thao.
Bọn họ cũng quen với việc chào hỏi Tôn Dịch rồi. Có vài ngày Tôn Dịch không thể đến đón Thôi Kiệu Hôn, có lẽ là vì công việc, nhưng bằng cách nào đó, chỉ cần cô vừa kết thúc công việc, sẽ có cuộc gọi đến trò chuyện với cô suốt quãng đường về nhà.