Công ty Khắc Hưng từng rất lớn mạnh. Nhưng từ mấy năm trước, sản phẩm đưa ra dần kém chất lượng. Từng lô hàng bị trả về, mẫu mã thiết kế bị cho là ăn cắp của một công ty nhỏ khác. Chuyện này làm cho chỗ đứng trên thị trường ngày một hạ xuống. Cuối cùng trong vòng nửa năm trụ không vững, chính thức phá sản.
Sau đó giám đốc điều hành cũng vì chuyện này mà qua đời. Hiện giờ cũng đã ba năm qua, công ty Khắc Hưng một lần nữa lại muốn bước chân vào vòng tròn thị trường Thượng Hải.
Công ty này không lớn, nhưng nói nhỏ thì cũng không hẳn.
Dù gì cũng từng là một công ty có tiếng tăm, cũng là một trong những công ty đối tác của Phiên Hoàn trong vài năm trước.
Chủ tịch Tôn cũng có biết đến công ty này, ông cũng biết người muốn gầy dựng lại công ty không ai khác chính là con trai của giám đốc điều hành. Đứa trẻ này xấp xỉ tuổi với con trai ông Dương, nhưng nói về độ thông minh lanh lợi thì có lẽ phải nói Dương Sung không thể bằng.
Sắp tới sẽ diễn ra buổi bình chọn của các doanh nghiệp, mục đích sắp xếp lại vị trí đứng trên bảng vòng của giới doanh nhân. Nếu được đứng vào vị trí vòng bạch kim, hiển nhiên sẽ được nhận rất nhiều ưu ái của giới, hơn nữa hợp đồng về tay đếm không xuể. Đây là điều mà tất cả doanh nhân đều mong muốn.
Đương nhiên, muốn được vào vòng tròn này, điều cốt lõi chính là chất lượng sản phẩm được đánh giá và số lượng bình chọn của các đối tác làm ăn.
Khắc Hưng một mực muốn được hợp tác với Phiên Hoàn để có chỗ đứng, đây không phải là chuyện khó hiểu. Nhưng điều khó hiểu chính là vì sao nhất định phải chọn doanh mục sản phẩm là trang sức.
Tôn Dịch nhìn bản thống kê chất lượng của Khắc Hưng, trang sức hiển nhiên là điểm mạnh nhất của công ty này. Nhưng ngược lại đây không phải là điểm mạnh của Phiên Hoàn.
Nếu có ý định hợp tác hoặc đầu tư, Tôn Dịch sẽ không thể chọn danh mục này.
Tôn Thiệu hiểu được điều này, anh nói: “Giám đốc Khắc Hưng là bạn của Dương Sung, lần trước đến gặp em cũng đã nói qua là sẽ không thể nhận được bản hợp đồng này, nhưng cậu ta rất cứng đầu, một mực nói chỉ có chúng ta mới có thể giúp Khắc Hưng.”
Tôn Dịch gật đầu: “Không thể không nói, người bạn này của Dương Sung rất giỏi, nhưng chẳng qua là vẫn chưa đủ thực lực để đấu với các doanh nghiệp khác.”
“Hơn nữa, anh nghĩ cậu ta không chỉ muốn vào vòng tròn doanh nhân.”
Cậu ta đang muốn phục thù cũ chăng?
Tôn Dịch nói cho anh thời gian xem xét, sau đó cầm tập tài liệu của công ty Khắc Hưng.
Công ty Khắc Hưng từng có tên trong danh sách đối tác cũ của Phiên Hoàn, nhưng không đồng nghĩa hiện giờ có thể cùng nhau bắt tay để hợp tác.
Tuổi của Khắc Hưng còn quá trẻ, muốn bước chân vào giới thì thật sự còn rất khó.
***
Thôi Kiệu Hôn được mời đóng quảng cáo cho nhãn hàng thời trang. Số lượng trang phục được gửi tặng ngày một nhiều hơn, Giang Hoa cười đùa sau này có khi không cần mua đồ nữa, chỉ cần tham gia quảng cáo hoặc đóng phim thì sẽ được tặng.
Thôi Kiệu Hôn nói nếu vậy thì Tôn Dịch sẽ cười cô mất.
Dạo này đây anh rất bận rộn, thời lượng cuộc gọi cũng không còn dài nữa. Điều này khiến Thôi Kiệu Hôn cảm thấy có chút muốn về Thượng Hải để ở cùng Tôn Dịch.
Nhưng lịch trình bản thân thật sự quá bận rộn, Lưu Đào dường như không có dấu hiệu muốn cô nghỉ ngơi. Ngược lại còn muốn cô nhận thêm nhiều việc, ngay cả kịch bản đến tay cũng không thể xem.
Giang Hoa biết được sự uất ức này, “Thật ra chúng ta đều chỉ có thể nổi lên trong một thời điểm nào đó thôi, không thể mãi mãi được, cho nên khi khởi điểm, em cần rất nhiều thời gian cho việc xây dựng.”
Xây dựng nền móng lưu lượng, nền móng tài nguyên, xây dựng hình ảnh, tất cả đều cần phải xây dựng.
Thôi Kiệu Hôn được xem là bước vào giới khá muộn, nhưng may mắn là ngoại hình của cô rất đẹp, cho nên khởi điểm xem như đã rất thuận lợi.
Không giống Giang Hoa hay bất kỳ ai, khi mới bắt đầu, bản thân bọn họ chính là người phải chạy việc cho chính mình, ngay cả một tài nguyên phim cũng khó lấy được.
Thôi Kiệu Hôn thấy có chút biết ơn, tuy vậy cũng không đồng nghĩa với việc cô có thể bán mạng để được nổi tiếng.
Lần này đóng máy “Thêu Hoa”, Thôi Kiệu Hôn nói với Lưu Đào rằng mình sẽ chủ yếu tham gia các hoạt động ở Thượng Hải, cô không thể di chuyển nhiều được nữa.
Lưu Đào gật đầu, nhưng cũng không nói sẽ sắp xếp lịch cho cô sớm hơn. Xem ra việc này còn phải xem sự siêng năng của Thôi Kiệu Hôn đến đâu.
***
Đã là 3 giờ sáng, Thôi Kiệu Hôn vừa kết thúc cảnh quay cuối của mình trong “Gót Đỏ”. Cô chào hỏi mọi người ra về, mở điện thoại ra thì thấy có hơn mười tin nhắn của Tôn Dịch.
Hôm nay lại không thể gọi cho anh, nhưng hiện giờ muốn gọi cũng không có sức.
Lưu Đào đưa cô về khách sạn, nói cô ngủ sớm, mai sẽ có buổi quay quảng cáo và kết thúc luôn lịch trình tuần này.
Thôi Kiệu Hôn đồng ý, sau đó chạy lên mở máy tính.
Từ khi bản thân bước vào giới, cô luôn có thói quen tìm kiếm tên của mình trên Weibo, xem sẽ xuất hiện thêm tin tức nào khác lạ về mình hay không.
Mới đây vì có những tin tức về phim mới, cho nên người hâm mộ cô đang mong ngóng cô có thể là người nhận vai. Những bài đăng chủ yếu cũng nói mong Thôi Kiệu Hôn có thể đóng phim, vì cô đang lấn chiếm các trang quảng cáo quá nhiều, thật sự không thể nhịn được nữa.
Thôi Kiệu Hôn lại đọc đến những bình luận nói cô quả thực may mắn, từ khi công khai tin tức người chống lưng là ông chủ tương lai của tập đoàn Phiên Hoàn, sức nóng tăng lên không có điểm dừng. Không ai nói đến việc cô đã cố gắng làm việc như thế nào.
Thôi Kiệu Hôn dùng một tài khoản ảo đăng lên, “3 giờ sáng thấy mỹ nhân Thôi mới trở về từ trường quay, trông cô ấy thật sự mệt mỏi”.
Vài giây sau đã có người trả lời bài viết, Thôi Kiệu Hôn nghĩ thầm còn có người thức khuya như vậy.
Bình luận 1: Tội nghiệp vậy sao, cô ấy có ở cùng bạn trai không?
Bình luận 2: Chuyện hiển nhiên của ngành công nghiệp này, còn phải nói nữa sao.
Bình luận 3: Bạn ở đâu vậy? Tôi muốn chụp hình cùng cô ấy…
…
Rất nhiều bình luân phía dưới, Thôi Kiệu Hôn rảnh rỗi muốn trả lời vài bình luận, kéo một chút lại thấy một tài khoản khác bình luận: “Ăn dưa một chút, có ai biết bạn trai cũ cô ấy đang chuẩn bị chiến đấu với giám đốc Tôn không?”
Chiến đấu?
Chiến đấu cái gì vậy?
Phía dưới có nhiều người hỏi, sau đó người đó lại chia sẻ một đường liên kết đến công ty của Chu Lân. Có người lại hỏi làm sao chắc chắn đây là bạn trai cũ của người đẹp vậy. Tài khoản đó cũng trả lời, người đó chính là bạn học cùng khoa với Thôi Kiệu Hôn.
Lịch sử tình trường của người nổi tiếng chính là dưa để cho người hâm mộ ăn.
Người đẹp chân dài chỉ yêu đại gia, chuyện này không có gì lạ lẫm, nhưng Chu thị này không phải nói là quá thấp kém so với Phiên Hoàn rồi sao.
Thôi Kiệu Hôn không muốn đọc những gì dính líu tới Chu Lân, cô tắt máy tính, vội nhắn cho Tôn Dịch vài câu, sau đó không quan tâm ai nữa mà lăn lên giường.
Nhưng Thôi Kiệu Hôn lại không ngờ tới, chỉ trong một đêm mà bản thân lại tự đẩy mình lên đầu sóng ngọn gió.
***
Những bài viết có ảnh hưởng tiêu cực đến Thôi Kiệu Hôn, Tôn Dịch luôn để ý rồi nhắc nhở bộ phận truyền thông tập đoàn xóa sạch.
Anh không muốn cô bị những điều này làm tâm trạng xấu đi.
Nhưng Chu Lân lại không quản, càng khiến cho ban quản trị công ty rất không vui.
Việc muốn đẩy mạnh tên tuổi công ty lên là tốt, nhưng khác với giới giải trí, tin tức không hay sẽ làm ảnh hưởng đến đối tác công ty.
Tuổi tác giám đốc còn trẻ như vậy, hiển nhiên không có nhiều kinh nghiệm trong việc đối phó với những tin tức.
Một cổ đông lớn mạnh trong Chu thị hỏi: “Bộ sưu tập vòng cổ mà anh đề cập tháng trước, bao giờ sẽ được đưa ra thị trường?”
Bộ sưu tập đó được thiết kế bởi hai nhà thiết kế mời từ Ý về, đã nằm trong dự án đầu năm, nhưng hiện giờ đã là cuối năm, nếu còn chậm trễ hơn nữa chắc chắn sẽ không thể đối đầu với các doanh nghiệp khác.
Trợ lý của Chu Lân nhanh chóng mở hình ảnh lên máy chiếu, nói: “Giáng Sinh năm nay chính là thời điểm tốt nhất, hiện tại đang là mùa giảm giá thị trường trang sức, chúng ta rất khó để tăng doanh thu từ bộ sưu tập này.”
“Tôi cảm thấy thời điểm này lại rất hợp lý.” Một người khác nói: “Nếu được đưa vài sản phẩm đầu tiên ra trước, người mua sẽ dựa vào tâm thế giảm giá mà quét sạch thị trường.”
“Ngược lại thì những sản phẩm về sau sẽ không thể chạy nhanh.” Chu Lân đáp: “Vốn dĩ đây là trọn bộ sưu tập, nếu không được đưa ra cùng một thời điểm, rất khó để tăng số lượng sản phẩm bán ra, chắc chắn sẽ để lại tồn kho.”
Các cổ đông không đồng ý, cho dù suy nghĩ thế nào thì sản phẩm này cũng đã để lại quá lâu, bọn họ muốn chạy sản phẩm một cách nhanh nhất có thể.
Một cổ đông đứng dậy nói: “Nếu anh đã như vậy, không bằng biểu quyết, những ai muốn đưa sản phẩm ra sàn trước giáng sinh, xin phép biểu quyết.”
Chu Lân nhìn thấy mọi người đồng loạt đưa tay, anh ta nghiến răng, đã hơn năm mươi phần trăm.
Những người này thật sự muốn ép Chu Lân. Việc để anh ta lên làm Giám đốc điều hành không phải ý kiến của mọi người, vốn dĩ anh ta không phải là một người giỏi trong kinh doanh, nhưng vì cổ phần ba mẹ anh ta để lại quá nhiều, cho nên bọn họ mới không thể nào im miệng.
Mùa xuân chính là thời điểm quét sàn doanh nghiệp, bọn họ không thể để Chu thị rơi ra khỏi vòng tròn của giới doanh nhân được.
Trợ lý của Chu Lân nhìn thấy tình hình này, biết là giám đốc không thể quyết định được nữa, anh ta suy nghĩ kĩ càng, cuối cùng nói: “Vậy chúng tôi sẽ xem xét về việc thời gian đưa sản phẩm ra thị trường.”
“Thời gian dự kiến sẽ là cuối năm.” Chu Lân đánh gãy lời anh ta. Sau đó đứng dậy, tức giận bước ra ngoài.
Các cổ đông bắt đầu ồn ào. Bọn họ nói với nhau, nếu Chu thị không thể đứng tiếp trong vòng tròn giới doanh nhân, chắc chắn bọn họ sẽ ép Chu Lân nhường ghế đó cho người khác.
Hơn nữa, Khắc Hưng đối đầu với Chu thị trên sàn chứng khoán đã quá gắt gao, hiện giờ Khắc Hưng còn muốn nuốt trọn cả dự án trang sức tầm trung thì thật sự sẽ khiến Chu thị rơi vào cảnh khó khăn.
Chỉ mong rằng Khắc Hưng không hợp tác với các tập đoàn lớn, nếu không, Chu thị sẽ sớm bị nhấn chìm.
Một lần nữa, giám đốc Tôn xuất hiện cùng Thôi Kiệu Hôn trên mặt báo.
Lần này có buổi gặp mặt với các tập đoàn lớn khác ở Bắc Kinh, cho nên Tôn Dịch có dịp ghé thăm cả cô vợ nhỏ lâu ngày không gặp.
Thôi Kiệu Hôn nhớ anh muốn chết, lại tỏ vẽ giận dỗi vì anh không gọi cho cô thường xuyên hơn.
Tôn Dịch gắp cho cô một con tôm rồi nói: “Không phải là quá bận rộn sao. Anh cũng không thể làm phiền giấc ngủ của em được, em đã vất vả rồi.”
Thôi Kiệu Hôn bĩu môi: “Lúc trước anh còn nói muốn ngắm em ngủ.”
Tôn Dịch buồn cười, “Vậy thì anh xin lỗi, chỉ cần em vừa nhắn anh một tin, anh lập tức sẽ gọi cho em.”
“Không cần đâu, cứ như thể em đang ép buộc anh.”
Tôn Dịch không biết phải dỗ thế nào, cuối cùng chỉ có thể cho cô ăn thật nhiều, sau đó mặc kệ những ống kính đang âm thầm đi theo bọn họ, hôn vài cái lên mặt cô.
Trên diễn đàn đang nói Tôn Dịch anh giống như không còn chút hứng thú với Thôi Kiệu Hôn.
Có nhầm lẫn ở đâu không vậy?
Như thế nào gọi là không còn chút hứng thú với người đẹp?