Chu thị đang trên muốn nhắm đến vòng bạc của giới doanh nhân. Nhưng đáng tiếc Khắc Hưng lại không muốn điều đó.
Lần này Sứ Vũ Khanh tìm đến tập đoàn Phiên Hoàn, muốn mượn sức giám đốc Tôn đạp Chu thị xuống.
Tôn Thiệu không biết trong đây có ẩn khuất gì, nhưng nếu muốn lấy Phiên Hoàn làm bàn đạp cho người khác, điều này anh làm không được.
Sứ Vũ Khanh lại nói anh ta muốn gặp Tôn Dịch.
Cũng không biết có phải là muốn gây sự không, Tôn Thiệu hỏi: “Cuối cùng cậu muốn gì?”
Đây là bạn của cháu trai trưởng, tuy rằng không biết có quan hệ gì với Tôn Dịch hay không, nhưng cậu ta có vẻ rất quyết tâm.
Sứ Vũ Khanh biết mình không thể vô cớ tìm người này, nhưng đã vào tới công ty người ta, nếu không làm tới thì không được.
Anh ta nói: “Không giấu gì anh Tôn, tôi là bạn của Dương Sung, lần duyệt sàn thị trường cuối năm, tôi mong muốn sẽ được cùng Phiên Hoàn bước vào vòng tròn lớn nhất của giới.”
“Tôi biết chắc Khắc Hưng sẽ không thể sánh cùng Phiên Hoàn, chỉ mong bản thân có thể góp sức, hoặc chí ít có thể được bắt tay cùng giám đốc Tôn.”
Tôn Thiệu nhìn anh ta lấy một tập tài liệu ra, sau đó nhận lấy đọc thật kĩ.
***
Trời Bắc Kinh đã có chút lạnh, Tôn Dịch pha một ly trà ấm cho mình, một ly sữa nóng cho Thôi Kiệu Hôn.
“Vậy là từ nay anh không còn là giáo sư trường Lưu Sơ nữa sao?”
Tôn Dịch nghe câu hỏi thì ừ một tiếng, cũng không tỏ ra một chút cảm xúc gì ngồi xuống bên cạnh Thôi Kiệu Hôn.
“Em xin lỗi, em vốn không nhớ đến quy định của nhà trường.” Thôi Kiệu Hôn cảm thấy buồn bã, ban đầu là cô có ý đồ để tiếp cận thầy giáo mình, vậy mà người chịu trách nhiệm lại là Tôn Dịch, còn cô thì không ảnh hưởng một chút nào cả.
Tôn Dịch chỉ cười, anh nhẹ nhàng vuốt ve vai cô. Thôi Kiệu Hôn không biết anh đang nghĩ gì, nhưng cô nghĩ bản thân có thể hiểu một chút cảm giác của anh.
Hai người tĩnh lặng bên nhau một lúc thật nhau, vậy mà lại thấy rất thoải mái.
Cuối cùng, Tôn Dịch thở dài, giống như trút được phiền muộn, anh hôn lên tóc Thôi Kiệu Hôn một cái rồi nói: “Vậy sắp tới em có thể dành thời gian cho buổi tiệc khánh thành của công ty anh không?”
Thôi Kiệu Hôn chợt nhớ cô vẫn chưa nói chuyện này với Lưu Đào để sắp xếp lịch, “Được, đến ngày đó anh đón em nhé.”
“Em có thể ở lại với anh trước một đêm.”
Thôi Kiệu Hôn bĩu môi từ chối: “Em cũng muốn nhưng sợ Lưu Đào sẽ không đồng ý.”
“Anh ấy muốn em nhận một số hợp đồng quảng cáo.” Thôi Kiệu Hôn uống một ngụm sữa nói: “Em muốn kiếm tiền.”
Tôn Dịch cười ha ha không vạch trần, “Được, theo ý em.”
Tập đoàn Phiên Hoàn lớn mạnh nhất về mặt nội thất, lần này khánh thành chi nhánh mới là muốn phát triển thêm hạng mục mới. Tôn Dịch vốn định còn thêm hạng mục đầu tư vào giới giải trí, nhưng ngẫm nghĩ thời gian còn quá sớm. Huống hồ chi cô vợ xinh đẹp của anh đang từng bước vào giới, nếu vội vàng đẩy hạng mục, chắc chắn hội đồng quản trị sẽ không cho thông qua.
Tuy vậy, nếu buổi tiệc này có sự góp mặt của một vài người nổi tiếng của giới giải trí thì sẽ khác.
Tôn Dịch muốn được đưa hạng mục quản lý truyền thông vào tập đoàn từ rất lâu rồi. Nhưng anh thật sự không có hứng thú với công việc này, mỗi ngày đối diện với một đống giấy tờ và những con người không có cảm xúc, lâu dần chắc chắn sẽ thành thói quen, thậm chí có thể sẽ trở thành như vậy.
Tôn Dịch không muốn mình là bản sao của bố và anh cả.
Ngay cả Tôn Thiệu cũng như vậy, cho nên lúc chủ tịch Tôn có ý định để anh tiếp quản chi nhánh này đồng thời với chuỗi nhà hàng dưới trướng, anh quả thực đã không mấy vui vẻ.
Tôn Dịch lại thở dài, anh nghiêng đầu nhìn cô vợ nhỏ đang thổi sữa phù phù mà bật cười.
“Có phải buồn ngủ rồi đúng không?”
“Ừm, hôm nay em hơi mệt, nhưng không sao, em muốn ngồi với anh thêm một chút.” Thôi Kiệu Hôn uống một ngụm hết sạch ly sữa.
“Em không nghĩ tới anh sẽ quay lại Bắc Kinh nhanh như vậy, hơn nữa lại còn đến đón em.”
Thôi Kiệu Hôn tinh nghịch hôn lên môi Tôn Dịch một cái, “Có phải anh nhớ em lắm không?” Không cần biết xa hay gần, cô thích được nhớ nhung.
Mắt Thôi Kiệu Hôn cong thành vầng trăng, Tôn Dịch vui vẻ, nhanh chóng kéo cô vào lòng mà hôn.
Một nụ hôn, không biết là có bao nhiêu ngọt ngào.
Tôn Dịch ôm chặt lấy cô, như muốn cô biết anh nhớ cô đến mức nào.
***
Giới doanh nhân vốn dĩ không xem trọng giới giải trí cho lắm. Bọn họ xem trọng giấy tờ, việc thể hiện cảm xúc ra ngoài là cực kỳ khác biệt. Lần này Thôi Kiệu Hôn chỉ là một sinh viên năm cuối, lại còn mới được nhận vài hợp đồng nhỏ đầu tiên, vậy mà đã có người đứng sau rồi.
Giang Hoa nghĩ một chút, cuối cùng mở tin nhắn trò chuyện với Thôi Kiệu Hôn.
Nghe nói cô Lư phía bên kia rất khó tính với Thôi Kiệu Hôn, không biết hiện giờ cô ấy có tự cảm thấy ngượng ngùng không.
Lưu Đào hỏi Thôi Kiệu Hôn, bây giờ người tìm tới muốn cô hợp tác đóng quảng cáo và phim rất nhiều, cô có cảm thấy đây là thời điểm tốt để nhận không?
Thôi Kiệu Hôn lại nghe anh nói đây là thời cơ tốt, số ít minh tinh lớn lên từ các tin đồn lớn nhỏ, dù cô chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ như vậy, nhưng chỉ cần có cơ hội thì cứ thoải mái mà nhận lấy, dù gì đối với cô cũng không có hại.
Thôi Kiệu Hôn đồng ý, sau đó từ hợp đồng bé đến hợp đồng lớn, chỉ cần là sản phẩm có tiềm năng đều được Lưu Đào bắt đầu nhận cho Thôi Kiệu Hôn.
Hình ảnh của cô trong vài ngày đã nhanh chóng xuất hiện khắp các trang mạng xã hội, đứng top tìm kiếm Weibo, người theo dõi cũng tăng một các chóng mặt. Cũng vì vậy mà bắt đầu xuất hiện những bình luận và lời lẽ tiêu cực nhằm bôi xấu Thôi Kiệu Hôn.
Lưu Đào nói, điều này là lẽ đương nhiên, phim có mặt chưa kịp hoàn thành thì đã công khai nói mình có người yêu mặt mũi lớn như vậy. Cô chưa bị nói là bị bao nuôi đã là may, chỉ mới bị mắng một chút, nhịn được bao nhiêu thì cứ nhịn.
Thôi Kiệu Hôn khó chịu buồn bực, cuối cùng cũng là Tôn Dịch tìm đến an ủi, cùng nhau lăn lộn với nhau trên giường mới dễ chịu một chút.
Nhưng không phải Tôn Dịch luôn rảnh rỗi, chỉ việc nghĩ cách tăng khả năng tiêu thụ sản phẩm đến gặp các đối tác công ty cũng đủ để anh bận tối mặt tối mũi. Tuy vậy Tôn Dịch vẫn không quên theo dõi những bản tin của Thôi Kiệu Hôn, chỉ cần một bài báo lá cải nói cô không có năng lực đều được anh tận tâm tìm đến tòa soạn hỏi thăm.
Chỉ bấy nhiêu đó cũng làm cho người ta xóa đi ý nghĩ Thôi Kiệu Hôn muốn mượn tiếng của tập đoàn Phiên Hoàn để đánh bóng tên tuổi.
Bởi vì “Thêu Hoa” và “Gót Đỏ” là hai bộ phim đầu tay của mỹ nhân, dù sự góp mặt ở bộ “Thêu Hoa” khá ít nhưng cũng may mức đánh giá khá cao, hơn nữa cô còn được đóng cùng Ảnh đế Trần Diễn Tông ở bộ điện ảnh “Gót Đỏ”, nên số lượng người xem và chú ý đến hai tác phẩm vượt xa những tác phẩm cùng thời điểm.
Cũng vì vậy mà các đạo diễn của những tác phẩm sắp được chuyển thể thay nhau tìm đến muốn thử sức Thôi Kiệu Hôn. Điều này khiến tần suất cô bay đi bay lại giữa các thành phố càng ngày càng nhiều.
Thôi Kiệu Hôn nửa hứng thú, nửa mệt mỏi nói với ba người bạn của mình, đây là lần đầu tiên cô được đi nhiều nơi như vậy.
Lục Nhĩ Vy lại cảm thán, không biết bao giờ mới được gặp lại Thôi Kiệu Hôn!