Rể Quý Trời Cho

Chương 1279: Cả người bị vây hãm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cảm ơn tôi đã ban tặng?”

Lâm Thanh Diện có chút không hiểu, anh chỉ hận là ngày hôm đó ở trong trấn nhỏ anh đã không đuổi cùng giết tận đối phương.

“Có phải là anh cảm thầy rất kỳ quái không hả, tại sao lúc ấy hồn lực của tôi đã bị hao tổn, thực lực lại còn mạnh hơn trước đó rất nhiều? Nói thật cho anh biết, thực lực hiện tại của tôi đã tiếp cận đến thần cảnh đỉnh phong” Thanh Trúc cười lạnh nói.

“Thần cảnh... đỉnh phong?”

Lâm Thanh Diện thốt lên, thực lực tăng nhanh như thế quả thật giống như là ngôi trên hỏa tiễn.

“Chuyện này sao có thể được chứ?” Lâm Thanh Diện không hiểu: “Tôi nghĩ chắc là anh đã ăn một đan dược thần cấp nào đó rồi ”

“Ha ha, Lâm Thanh Diện, anh thật sự thiếu hiểu biết”

Gương mặt dữ tợn của Thanh Trúc nở nụ cười:

“Đan dược dù sao cũng chỉ là đan dược, cho dù có là đan dược thần cấp thì có như thế nào chứ, cũng chỉ có thể tăng thêm thực lực trong thời gian ngắn ngủi mà thôi, anh nhìn xem đến bây giờ thực lực của tôi có bị hao tổn một chút nào không?”

Lâm Thanh Diện âm trâm nhìn đối phương, quả thật là Thanh Trúc đang nói tình hình thực tế.

Lúc nói chuyện với nhau, nắm đấm của Thanh Trúc nảm chặt lại, khí tức trên người bùng phát, tức giận nói: “Ngày hôm đó anh đánh tôi bị trọng thương, thần cảnh của tôi đã trực tiếp giảm sút đến Hóa Cảnh trung kỳ, thân là người tu hành, đây chính là chuyện mà có làm như thế nào cũng không chấp nhận được”

Lâm Thanh Diện nhìn đối phương cũng là người tu hành như nhau, anh cũng biết cảm giác như vậy không có một cường giả nào có thể chấp nhận được.

Một khi bản thân mình có sức mạnh, vậy thì sợ nhất chính là chuyện mất đi sức mạnh đó.

“Vì để báo thù rửa sạch nỗi nhục nhã, tôi bế quan luyện kinh Cổ Linh, hiện tại rốt cuộc cũng đã đứng ở nơi này có thể tìm anh báo thù” Thanh Trúc âm tàn nói.

“Kinh Cổ Linh là cái gì vậy?” Lâm Thanh Diện lên tiếng nói.

“Hừ, đây chinh là chí bảo của Thương Nguyên Giới chúng tôi, có thể khai phá tiêm năng của con người đến một trình độ lớn nhất, đĩ nhiên không phải là loại sâu kiến như anh có thể biết tới”

Giọng điệu của Thanh Trúc kiêu ngạo, chỉ là thần sắc ngạo mạn như thế này trên gương mặt dữ tợn của anh ta khiến cho người ta phải buồn nôn.

“Thôi bỏ đi, nếu như phải trả giá là hủy dung mạo cả một đời, cứ mang theo mặt nạ, loại bí thuật này tôi tình nguyện không luyện đó” Lâm Thanh Diện xem thường nói.

“Hư cái thãng nhóc thối, nói nghe hay lắm, từ xưa đến nay vẫn chưa có người nào có thể khống chế được ma lực của kinh Cổ Linh, tin tưởng tôi đi, chỉ cần anh nhìn thoáng qua nó thì anh sẽ không có cách nào kiềm chế được, so sánh với lực lượng vết thương ở trên người là cái thá gì chứ” Thanh Trúc lớn tiếng nói.

Lâm Thanh Diện trầm mặc, đôi diện với một người bị việc báo thù làm cho choáng váng đầu óc, đã không thể dùng tư duy bình thường để phán đoán nữa rồi.

“Lâm Thanh Diện, ngày hôm nay chính là ngày tàn của anh, trước đó tôi gặp phải khó khăn, ngày hôm nay tôi chắc chắn sẽ hồi báo lại gấp trăm lần ở trên người của anh”

Nói xong, một lượng khí màu đen trực tiếp bay ra từ trong cơ thể, tiếp theo đó những tầng mây đen nghịt trên bầu trời dường như cũng nhận được sự cảm hóa của Thanh Trúc, đồng loạt tụ lại ở trước mặt của Thanh Trúc.

Lâm Thanh Diện đứng dậy, ánh mắt nghiêm túc.

“Bí thuật thôi, tôi cũng biết”

Nói xong Lâm Thanh Diện vận dụng bí thuật 

chapter content

chapter content

chapter content



chapter content

chapter content

chapter content


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv