*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hầu tử lên tiếng hoan hô, đầu tiên ở bên phía Dược Thần cốc thật sự rất sôi trào.
Độ tuổi hai mươi đã có thể làm ra được đan dược cấp bậc hoàn mỹ, mặc dù chỉ là hạ phẩm nhưng đủ để chứng minh thiên phú của Tiểu Điêu ở phương diện dung hợp đan dược.
Bọn người Hầu tử không khỏi cảm thán, xem ra là sự chênh lệch của mình và Tiểu Điêu càng ngày càng lớn hơn rồi.
Lúc này, người bối rối nhất ở đây không phải là Kim Thành thì không phải là ai khác.
Thường An ở một bên với ánh mắt lạnh lẽo, cũng chỉ là đan dược cấp bậc hoàn mỹ hạ phẩm mà thôi, ông ta không đặt vào trong mắt.
“Hừ! Một nhóm tôm tép mà thôi, đừng vui mừng quá sớm, một lát nữa chờ Kim Thành hoàn thành rồi, phẩm cấp tuyệt đối sẽ cao hơn cô, người thẳng cuối cùng vẫn là công hội Luyện Kim chúng tôi”
Vừa mới dứt lời, đột nhiên thân thể của Kim Thành ở trước mặt không xa lại kịch liệt rung động, sau đó tinh thần chỉ lực của anh ta bị viên đan dược cấp bậc hoàn mỹ ở trong tay nhanh chóng hấp thu bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
“Phản phệ rồi”
Điền Uyên và Triệu Ất đồng thời lên tiếng nói.
Tiểu Điêu đứng ở một bên nhìn Kim Thành với bờ môi trắng bệch, biểu cảm rất là kinh khủng, nhất thời không biết làm sao.
Ngày hôm đó nếu như không có Lâm Thanh Diện ở đó, chỉ sợ là ngày hôm nay mình cũng sẽ không xuất hiện ở đây nữa rồi.
Kim Thành nóng lòng hoàn thành, rốt cuộc cũng đã vì sự xúc động của mình mà trả giá lớn.
Ánh mắt của Thường An lạnh lùng, đối với ông ta mà nói, đan dược cấp bậc hoàn mỹ phản phệ không có thuốc nào cứu được, chỉ có thể dựa vào chính người luyện đan thoát ra..
Nhưng hiển nhiên là Kim Thành vẫn còn chưa có thực lực này.
Hơi thở của anh ta càng ngày càng yếu ớt, thân thể ngã sấp xuống mặt đất, không ngừng co quắp, cả người giống như là bị hút khô, huyết sắc ở trên mặt cũng không còn nữa.
Sau khi những khách quý ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, ai nấy đều hoảng hốt.
“Chuyện ngày...
là có chuyện gì vậy?”
“Thường trưởng lão, ông mau nhanh cứu anh ta đi”
Nhưng mà Thường An đứng ở đó không hề động đậy.
Luyện đan sư kiêng ky nhất đó chính là trong quá trình chế đan mà quá trình lại không đủ tập trung, Kim Thành đã phạm vào điều tối ky của Thường An, sớm đã bị xóa tên ở trong lòng của Thường An.
“Mọi người không nên hốt hoảng, đây là phản phệ của đan dược cấp hoàn mỹ mà thôi, không có thuốc chữa đâu”
Thường An trấn an những người khách quý này.
“Còn không có thuốc chữa nữa hả, đó là do các người không có bản lĩnh”
Đột nhiên Hầu tử ở một bên lại mở miệng nói: “Mấy ngày trước sư tỷ Tiểu Điêu chúng tôi cũng bị phản phệ của đan dược, kết quả là đại ca Lâm Thanh Diện chỉ làm vài chiêu liền có thể cứu được sư tỷ trở về, nói như vậy, vẫn là đại ca Lâm Thanh Diện của chúng tôi lợi hại.”
“Hầu tử, đừng có nói nhiều!”
Ánh mắt của Điền Uyên nghiêm khắc, cái tên đệ tử này của mình bị cái nói nhiều.