*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sư phụ, ý sư phụ là, người đang đợi Lâm Thanh Diện?”
Linh Trần Tử hỏi. Trần Minh Thu gật đầu: “Đúng vậy, nhiệm vụ của chủ thuê giao cho ta lân này, chủ yếu nhắm vào Lâm Thanh Diện, không ngờ, tên nhóc đó lại đến thật”
“Thế thì tốt quá rồi”
Linh Trần Tử nói, trong mắt cũng xẹt qua tia hung ác: “Tên nhóc này khiến con thảm hại như vậy, con đã muốn dạy cho hắn một bài học từ lâu rồi.
“ “Nhưng mà trước khi dạy dỗ hắn, sư phụ có thể chữa bệnh tiêu chảy cho con được không? Bệnh này là do tên Lâm Thanh Diện đó gây ra cho con!”
Linh Trần Tử nói xong, lập tức ôm bụng chạy vào nhà vệ sinh. Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, ông ta thấy trên tay Trần Minh Thu có thêm một viên thuốc. “Đây là..”
“Uống đi, uống xong, bệnh tiêu chảy của con sẽ hết ngay”
Trần Minh Thu tùy y nói. “Cảm ơn sư phụ đã tặng thuốc!”
Linh Trần Tử đưa hai tay ra nhận lấy viên thuốc, rồi uống ngay. Quả nhiên, một lúc sau, ông ta bèn cảm thấy bụng mình ấm hơn, cũng thoải mái hơn nhiều.
Cảm giác khó chịu trước đó hoàn toàn biến mất. “Sư phụ không hổ danh là một trong năm trưởng lão của Công hội luyện kim.
Uống thuốc một cái là khỏi bệnh ngay.
Cho dù là vết thương do cao thủ Hóa Cảnh Đỉnh Phong gây ra cũng có thể dễ dàng hóa giải”
Linh Trần Tử nịnh nọt, nói. “Chẳng qua là tên nhóc Lâm Thanh Diện đó chỉ dùng một phần linh lực nên mới vậy thôi.
Nếu hắn dùng toàn bộ sức lực, ta cũng gặp phiên phức.
Nhưng mà cũng không đến mức là không có thuốc giải”
Trần Minh Thu nói. “Sư phụ, người nói xem, chúng ta nên đối phó với tên Lâm Thanh Diện đó như thế nào đây?”
Linh Trần Tử hỏi. “Tốc độ lan truyền của căn bệnh lân này quả nhiên đã khiến Lâm Thanh Diện chú ý.
Bước tiếp theo chúng ta cân phải làm đó là tiêu diệt hắn.
Cho dù không giết được hẳn thì ít nhất cũng có thể ngăn chặn được hắn.
Đây là chuyện chủ thuê yêu câu ta làm”
Trần Minh Thu nhìn Linh Trần Tử, nói: “Nếu con giúp ta, sau khi chuyện này thành công, ta sẽ cho con sáu mươi tỷ, con thấy thế nào?”
“Sáu mươi tỷ?”
Linh Trần Tử há hốc miệng.
Mạng của tên Lâm Thanh Diện này quả nhiên đáng giá mà! Chỉ là trong lòng Trần Minh Thu đang âm thâm bật cười. Chỉ bỏ ra sáu mươi tỷ mà đã có thể giúp ông ta hoàn thành việc lớn. Phải biết rằng, lần này chủ thuê đã trả cho ông ta sáu trăm tỷ! “Được rôi, vì tốc độ lây lan của căn bệnh lần này, nên ta nghĩ với tính cách của Lâm Thanh Diện, hắn tuyệt đối sẽ không ngồi yên đâu! Ít nhất hắn cũng phải ở lại đây mấy ngày, tranh thủ mấy ngày này, con đi điều tra kỹ vê nơi ở và những người hắn gặp trong một ngày cho ta.”
Sau đó, Trần Minh Thu rút một viên đan dược ra: “Viên Cửu Chuyển Đan này là sản phẩm do ta làm ra.
Nếu mang ra thị trường chắc chắn cũng đáng giá mấy chục triệu.
Con hãy tìm cơ hội để Lâm Thanh Diện uống nó." Sau khi nhận lấy viên Cửu Chuyển Đan, Linh Trần Tử gật đầu lia lia.
Chỉ cân tìm được cơ hội ra tay, sáu mươi tỷ đó sẽ thuộc về mình! Có người khi đứng trước lợi ích sẽ lập tức quên hết mọi thứ. Linh Trần Tử chính là kiểu người như vậy.