Rể Quý Rể Hiền

Chương 984





Chương 984

“Vừa rồi máy đánh ông đây bao nhiêu cái, mày phải quỳ xuống dập đầu từng đấy cải cho tao! Tao sẽ suy xét một chút xem có nên tha thứ cho mày hay không.

“Bắt anh Phong phải dập đầu, gan chó của anh cung lon that day!”

Câu nói của Phó Trung Dũng vừa dứt, ngoài cửa bằng nhiên vang lên một tiếng quát lớn.

Mọi người trong phòng bao đều kinh ngạc trong nháy mắt.

Anh Phong này, ý chỉ Cao Phong sao?

Ngay cả Cao Phong cũng có chút kinh ngạc, chậm rãi quay đầu lại Giọng nói này…

Là Dư Văn Cường à?

Sao anh ta lại đến được đây?

Anh tới đây xử lý việc riêng cũng chưa gọi điện thoại cho Dư Văn Cường mà “Rầm rầm.” Giay tiếp theo, trước cửa phòng bao nhanh chóng xuất hiện mười mấy vệ sĩ mặc vest đen, Những vệ sĩ đó sau khi bước vào không nói một lời nào, Dư Văn Cường bước ra từ trong nhóm vệ sĩ đó, dân đầu nghiêm túc bước tới.

Trong mắt tràn dày lạnh lẽo.

“Anh, anh Cường? Sao anh lại tới đây?” Phó Trung Dũng bịch một tiếng tránh khỏi bàn tay của Cao Phong, đứng dậy khỏi mặt đất.

Mấy chục nhân viên cũng có chút kinh ngạc nhìn Dư Văn Cường.

Ai mà không biết Dư Văn Cường này chính là chủ tịch ở đây chứ.

“Gan của anh thật lớn đấy! Người tới đây hôm nay không chỉ có tôi đầu.” Dư Văn Cường trước tiên gật đầu với Cao Phong một cái, sau đó mới liếc mắt về phía Phó Trung Dũng lạnh lùng nói.

“Hả?” Phó Trung Dũng nuốt một ngụm nước bọt.

Giây tiếp theo, một người đàn ông trung niên mặc tây trang đi giày da chậm rãi từ ngoài cửa bước vào. Quả thật là chủ tịch của Bất động sản Thăng Thiên, Vũ Hoàng Lê.

“Chủ tịch Vũ! Chủ tịch Vũ, sao ông cũng tới đây chứ?” Phó Trung Dũng kinh ngạc thốt lên.

“Chủ tịch VŨ!” Mấy chục nhân viên cũng đều lên tiếng chào hỏi.

Nhưng mà ngay cả một tiếng Vũ Hoàng Lê cũng không đáp lại, chỉ chậm rãi cất bước giống như vận đang tự hỏi điều gì đó, Mã Kim Tuyết Mai thấy một màn như vậy, đột nhiên trừng lớn mắt, có nhận ra Vũ Hoàng Lê.

Đây là ba của Vũ Hoàng Minh, chủ tịch tập đoàn Vũ Vương ở thủ đô Hà Nội.

Bởi vì chuyện của Vũ Hoàng Minh và Cao Phong có mối quan hệ rất sâu đậm. Trước đó mấy ngày, khi Cao Phong ngả bài với cô cũng nhắc tới tập đoàn Vũ Vương.

Sản nghiệp của Vũ Hoàng Lê ở thủ đô Hà Nội đúng là bị một tay Cao Phong phá hủy. Nỗi hận giữa hai người họ không cách nào diễn tả bằng lời được.

Chỉ là không ngờ rằng, chủ tịch lớn của Bất động sản Thăng Thiên này lại là Vũ Hoàng Lê Cao Phong căn bản văn có xích mích với Vũ Hoàng Lê, lúc này lại chọc đến Bất động sản Thăng Thiên thêm một lần nữa, vậy sẽ có kết cục như nào đây? Trong mắt Kim Tuyết Mai bằng nhiên xuất hiện vẻ thất vọng.

Xem ra, thân phận của cô và Cao Phong không còn cách nào che giấu được nữa.

Chỉ cần Vũ Hoàng Lê nói chuyện này ra ngoài, căn bản không cần ông ta động tay, nhà họ Cao cũng sẽ cho người tới đuổi giết Cao Phong mà thôi.

Trong lòng Kim Tuyết Mai tuyệt vọng, lại vô cùng hỗn loạn và hối hận.

Cô căn bản muốn dốc sức làm việc giúp Cao Phong tích góp lực lượng, không ngờ lại mang đến phiên phức lớn như vậy, khiến trong lòng cô vô cùng hối “Chủ tịch Vũ, ông, sao ông lại tới đây?” Phó Trung Dũng trừng lớn mặt hỏi lại một lần nữa. Còn Cao Phong lại hơi híp mất, trong lòng có vẻ đã đoán được điều gì đó nên cũng không lên tiếng nổi cầu nào.

Xem ra, Vũ Hoàng Lê đã đưa ra lựa chọn. Nói cách khác sẽ không chọn đúng lúc này mà lựa chọn tới đây.

“Cậu gây ra chuyện lớn như vậy, tôi có thể không tới hay sao.” Vũ Hoàng Lê chậm rãi quay đầu lại liếc mắt về phía Phó Trung Dũng. Phó Trung Dũng đầu tiên hơi sửng sốt một chút, sau đó lập tức hiểu rõ Đây là tổng công ty đã vì anh ta mà phải xuất đầu lộ diện “Chủ tịch Vũ, chính là tên nhóc con này đánh tôi Ông nhất định phải làm chủ cho tôi!” Phó Trung Dũng duỗi tay chỉ về phía Cao Phong, trong mặt hoàn toàn là sự ngạo nghề.

Cao Vũ mày quả thật rất lợi hại, nhưng trước mặt Bất động sản Thăng Thiên mày vẫn chỉ là một túi rác mà thôi.

Cho dù công ty không ra tay, chỉ riêng một mình Dư Văn Cường cũng có thể dễ dàng trêu đùa mày đến chết Mà mấy chục nhân viên kia cũng mang gương mặt dãy sự thương hại và châm biếm nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Mai.

Bọn họ đã nghĩ ra được hai người này sẽ có kết cục như thế nào.

“À, Văn Cường, cậu giúp cậu ta làm chủ tình hình đi. Vũ Hoàng Lê gật đầu.

“Vâng!” Dư Văn Cường lên tiếng, chỉnh khớp tay khiến xương cốt vang lên tiếng rắc rắc thanh thúy, đi tới phía Phó Trung Dũng.

Trong lòng Phó Trung Dũng bỗng nhiên xuất hiện một chút dự cảm không ổn lắm, có chút thấp thỏm nhìn Dư Văn Cường.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv