Rể Quý Rể Hiền

Chương 366



Tầm mắt của mọi người đều nhìn theo sự di chuyển nhanh như vũ bão của quả bóng bowling.

“Âm, ầm, ầm.”

Quả bóng bowling không ngừng xoay tròn rồi làm đổ chính xác vào mười cái chai.

“Trúng toàn bộ.”

“Tất cả đều đổ trong cùng một lúc!” “Đây là… chơi bowling sao?”

“Sử dụng lực ly tâm sinh ra từ chuyển động quay tốc độ cao của quả bowling, tác dụng lại bằng cách đập vào thân chai, lực phản hồi sinh ra khiến quả bóng bowling lại va vào những quả bóng khác một lần nữa, cao thủ!”

“Hí! Đây thật sự là một cao thủ!”

“Tôi đã tập chơi bowling trong vòng một năm rưỡi và bây giờ tôi đã thành công chỉ trong một lần.”

Đông đảo người xem, những người đam mê bowling cao cấp vào lúc này đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

“Oa! Anh rể thật lợi hại!” Kim Tuyết Ngọc vỗ tay phấn khích.

Kim Tuyết Mai nhìn Cao Phong với ánh mắt nhẹ nhõm.

Sắc mặt Trần Lập Đông vô cùng khó coi, hắn không ngờ anh ta có thể ném một lần mà đổ tất cả mười chai.

Nhìn như cách chơi của người Mông Cổ, nhưng lần này sao có thể như vậy?

Nhưng rõ ràng Cao Phong không biết chơi bowling, anh ta còn không biết cách tạo dáng ở những tư thế cơ bản nữa cơ mà!

“Muốn ăn cái nào?” Cao Phong chậm rãi xoay người, chỉ vào những quả bóng bowling trước mặt, hỏi Trần Lập Đông.

Nhiều người ở đó không khỏi bật cười.

Quả bóng bowling này có cấu tạo là nhựa polyester ở bên trong và nhựa cứng bên ngoài. Ai mà có thể ăn được nó?

Chưa nói đến việc sau khi ăn có thể tiêu hóa được hay không, thì phải xem xem răng của Trần Lập Đông hắn có tốt đến mức có thể nhai nuốt nó sao?

Hắn có cắn được hay không?

“Không phục! Chơi thêm lần nữa!” Trần Lập Đông hét lên với vẻ mặt cau có, khó chịu.

Cao Phong dừng lại, sau đó gật đầu nói: “Được, tôi sẽ làm cho anh phục thì mới thôi.” Anh ta lại cầm một quả bóng bowling khác lên rồi sang một đường băng khác.

Lần này, những người đam mê bowling có mặt ở đó đều tập trung nhìn vào cổ tay Cao Phong, muốn nhìn kỹ xem anh ta chơi như thế nào!

Loại cao thủ này cực kỳ khó xem, nhưng nếu học được một ít kinh nghiệm từ Cao Phong, nhất định sẽ nâng cao trình độ!

Lần này Cao Phong vẫn không có ý định cúi xuống, cứ đứng thẳng như vậy.

Anh ta hơi xoay người sang một bên, xoay nhẹ cổ tay, ném quả bóng bowling vào đường bằng.

“Bùm!”

Quả bóng bowling quay mạnh trên đường bằng liên tục với tốc độ cao nhưng lần này nó quay rất khác so với lần trước.

Với lực xoay khéo léo, quả bóng bowling không chạy thẳng rồi va vào phía trước mà kéo ra thành một đường vòng cung.

“Oa! Chúa ơi, quả cầu chạy theo hình vòng cung sao?”

“Đúng vậy, đó là một pha bóng chạy theo hình vòng cung, tôi chỉ từng thấy nó một lần trên TV!”

“Đây là một pha bóng cong mà ngay cả vận động viên chuyên nghiệp cũng khó mà chơi được! Tránh ra, để tôi chụp tấm ảnh nào!”

Khoảnh khắc nhìn thấy quả bóng bowling chạy trên đường băng, mọi người đều đã đoán được lần này Cao Phong sẽ tiếp tục chiến thắng.

Pha ném bóng hình vòng cung này đã sử dụng một lực quay vô cùng khéo léo để làm cho quả bóng bowling tạo ra một quỹ đạo lạy theo vòng cung chuẩn.

Khi quả bóng bowling chạm vào chai, nó sẽ không dừng lại hay rơi xuống lỗ.

Thay vào đó, nó sẽ đi theo đường vòng cung, di chuyển sang một bên rồi va vào các chai khác.

“Bịch! Ầm!”

Đúng như dự đoán, quả bóng bowling kéo ra một đường vòng cung đẹp mắt và tiếp tục làm đổ cả mười chai một lần nữa!

Hôm nay Cao Phong chơi cả ba bàn thì đều ăn cả ba bàn!

Cứ coi như lần đầu là trùng hợp, lần thứ hai cũng vậy nhưng chả lẽ đến lần thứ ba cũng là trùng hợp?

Nếu vậy thì Cao Phong này thật sự là cao thủ!

Mọi người chứng kiến ở đó đều vô cùng ngạc nhiên.

Đặc biệt là Kim Tuyết Ngọc và Kim Tuyết Mai, hai người họ thực sự không thể ngờ được Cao Phong sẽ chơi được trò chơi giải trí cao cấp này giỏi như vậy.

Hơn thế nữa, một người chồng như Cao Phong, chỉ biết ở nhà nấu cơm, giặt giũ, sao lại biết chơi loại trò chơi như thế này.

“Có phải tới giờ ăn rồi hay không?” Cao Phong quay đầu lại hỏi Trần Lập Đông.

“Vẫn chưa đủ thuyết phục, tôi chưa nhìn kỹ!” Lý Lập Đông sắc mặt càng ngày càng xấu.

Lục Phong im lặng vài giây, sau đó đi thẳng đến một đường băng khác. Vì Trần Lập Đông vẫn chưa phục, nên anh ta quyết tâm phải làm cho hắn ta tâm phục khẩu phục mới thôi!

Sau đó toàn bộ sân chơi bowling trở thành buổi biểu diễn cả Cao Phong. Toàn bộ chương trình độc diễn!

“Bang!” Quả bóng bowling được ném ra, lại một lần nữa làm đổ tất cả mười chai.

“Không phục!” Trần Lập Đông nghiến răng nghiến lợi hét lên.

“Bùm!” Lại một lần nữa tất cả các chai gỗ đều bị đổ.

“Không phục… Không phục!” Trần Lập Đông hét lên.

“Bùm!” Lại một lần nữa.

“Không phục!” Giọng Trần Lập Đông hơi trầm xuống.

“Bùm!”

“Bùm!”

“Bang!”

Mỗi lần Cao Phong ném quả bóng bowling ra, mười cái chai ở cuối đường băng chắc chắn đều bị đổ hết!

Bóng lướt qua, mười chai đều đổ xuống!

Lúc đầu, Trần Lập Đông vẫn nghiến răng nghiến lợi, nhưng càng về sau thì giọng hắn càng ngày càng nhỏ lại.

Cuối cùng hắn ta cũng bị thuyết phục, không thể nói lời nào.

Cao Phong ném mười lần thì trúng cả mười lần, điều này thực sự khiến người xem đều kinh ngạc.

Cho dù trong lòng Trần Lập Đông thực sự không muốn, nhưng hắn vẫn phải chấp nhận hiện thực này.

Kỹ năng của Cao Phong tốt hơn nhiều vận động viên chuyên nghiệp.

Kỹ năng của Trần Lập Đông còn không bằng một góc của Cao Phong.

Có mười đường băng chơi bowling gần nhau, thì tất cả đều bị Cao Phong trực tiếp ném đổ từ đường băng đầu tiên đến đường cuối cùng.

Trực tiếp ném đổ mười đường băng thật sự đã tạo ra cú nổ lớn.

Từ một đến mười, tất cả mười lần. Mọi người đều chết lặng.

Trần Lập Đông không thể nói ra nửa câu bất mãn trong lòng mình. “Tôi nghĩ miệng của tôi không tốt đến

mức có thể ăn mấy trái bowling này.

“Vậy anh không cần ăn quả bón này!

Nhưng nếu muốn ăn tôi cũng không ngăn cản.” Cao Phong nhàn nhạt xoay người, chắp hai tay ra sau lưng.

Trần Lập Đông nghiến răng nhưng không dám hó hé trả lời.

Sẵn sàng đánh cược thì phải chấp nhận thắng thua, đây chắc chắn là việc đàn ông phải làm được.

Hắn cũng muốn trở thành người đàn ông biết giữ chữ tín trước mặt mọi người.

Nhưng liệu hắn có thể… thực sự ăn quả bóng bowling đó không?

Trần Lập Đông trong lòng thầm cảm thấy biết ơn Cao Phong.

Cô biết hẳn là Cao Phong nể mặt mình nên mới không quan tâm đến Trần Lập Đông.

“Được rồi, anh Lập Đông, nếu đến trễ thì không còn chỗ vào suối nước nóng đâu, nhanh đi thôi!”

Bàng Miểu Nhã đứng dậy xoay người kéo Trần Lập Đông ra ngoài.

Trần Lập Đông được cho một bậc thang để đi xuống nên cũng đi theo Bàng Miểu Nhã ra ngoài.

Trần Miên Như liếc nhìn Cao Phong rồi cũng đi theo hai người phía trước.

Kim Tuyết Ngọc nhanh chóng chào hỏi Cao Phong và Kim Tuyết Mai rồi rời đi, dù gì cô cũng thích Trần Lập Đông.

“Ông… Không! Sư phụ! Sư phụ, người có thu nhận học trò không?” Người đàn ông trung niên đeo đồng hồ vàng lúc trước nhìn chằm chằm Cao Phong.

“Sư phụ! Nhận tôi đi, học phí bao nhiêu cũng được!”

“Sư phụ..”

Đột nhiên, ba người đám Cao Phong bị người nổi tiếng vây quanh.

Cao Phong dở khóc dở cười, chỉ có thể lịch sự từ chối, sau đó cùng Kim Tuyết Mai rời khỏi sân bowling.

“Trời ạ, anh rể, anh chỉ cần nhận bọn họ làm học sinh rồi mở lớp dạy chơi bowling, trong vài phút anh liên có thể kiếm tiền triệu rồi!” Kim Tuyết Ngọc hà hứng nói.

“Hôm nay cùng em đi chơi, không làm chuyện gì khác hết.” Cao Phong cười đáp.

“Được rồi… Đi thôi, đi đến suối nước nóng thôi!” Kim Tuyết Ngọc gật đầu rồi chạy về phía trước.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv