Chương 3365
“Khi còn ở Thành phố Hà Nội, con đã mượn sức mạnh của nhà họ Cao ở Đà Nẵng.”
“Khi ở thị trấn Biển Đông, con mang ơn Vũ Hoàng Lê, ông ta đã giúp con.”
“Khi ở thủ đô, có lúc cha giúp con, khi đến Đà Nẵng, còn giúp con trấn áp cục diện nữa.”
“Cả con đường này con đã rất cố gắng, thế nhưng con không phủ nhận sự giúp đỡ của mọi người đối với con.”
“Có sự giúp đỡ của mọi người, cộng thêm cấp dưới của ông, có lẽ không có vấn đề gì đúng chứ?”
Cao Phong vẫn không muốn tin vào suy đoán của Diệp Thiên Long.
Nếu suy đoán của ông ta là thật, vậy thì điều ấy chứng tỏ rằng tất cả những chuyện trước đây Cao Phong làm thật ra đều đã lộ ra trước mắt những người bên trên?
Cảm giác ấy làm Cao Phong thấy mình như đang không mặc quần áo, đứng giữa đám đông vậy, anh không hề thoải mái.
Diệp Thiên Long im lặng vài giây, sau đó từ từ lắc đầu nói: “Không! Nếu như chỉ dựa vào chúng ta, có lẽ không thể giấu được những chuyện con đã làm.”
“Thật ra trước đây cha cũng đã nghi ngờ, đằng sau con liệu có nhân vật lớn nào không, hơn nữa còn là người có quyền thế phi thường.”
“Nhưng bây giờ ông Trần đưa ra yêu cầu như vậy với con, cha cũng đã hiểu ra rồi, còn có một khả năng khác.”
Cao Phong càng nghe càng thấy mơ hồ, lúc này anh không thể đoán được chuyện gì đang xảy ra.
“Cha hiểu ra được điều gì cơ?” Cao Phong chau mày hỏi.
Diệp Thiên Long châm cho mình một điếu thuốc trước, sau đó châm cho Cao Phong, tự mình hít một hơi thật dài.
“Cha cảm thấy bây giờ có hai khả năng.”
“Một, bên trên đã chú ý đến con từ lâu rồi, con làm những chuyện ấy, bọn họ đều biết, chỉ có điều giả vờ như không biết mà thôi.”
“Còn về mục đích, chính là để bồi dưỡng con thành một nhân tài như thế này, sau đó để con dẫn quân đi chiến đấu, quét sạch quân địch ở biên giới, bảo vệ quốc gia thái bình.”
Diệp Thiên Long vừa nói xong, đôi mắt của Cao Phong bỗng nhiên trừng lớn.
Chính là để anh tập hợp được một lực lượng lớn như thế này sao?
Không thể nào!
Cao Phong càng nghe càng thấy mơ hồ.
“Không thể nào, cha, con thấy bên trên sẽ không làm như vậy đâu.”
“Dù sao con bước trên con đường này, tay đã dính rất nhiều máu, thậm chí còn có nhiều lúc, con làm ra nhiều chuyện sai.”
“Lẽ nào bên trên nhìn con đi giết người, cứ để mặc con sai trái như vậy sao?” Cao Phong không ngừng lắc đầu, căn bản không muốn tin vào phỏng đoán của Diệp Thiên Long.
Thế mà Diệp Thiên Long nghe thấy Cao Phong nói như vậy thì không nhịn được mà khẽ cười.
“Máu tanh? Giết người? Những việc này có đáng là gì chứ.”
“Muốn thành tướng tài thì phải đánh đổi bằng xương máu! Vì để bảo vệ mọi người, phải vứt bỏ những thứ nhỏ nhặt có gì quá đáng.”
“Khi cha còn ở trong quân đội, có rất nhiều quân nhân cảm tử, vì hoàn thành nhiệm vụ mà không tiếc hy sinh mạng mình.”
“Bọn họ sợ chết không? Đương nhiên là sợ! Thế nhưng tất cả những gì bọn họ làm đều là vì hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng.”
“Bây giờ không phải con có cơ hội để đến chiến trường sao? Đợi khi con quay trở lại, nhìn thấy hết bao nhiêu máu tanh ở đó, con sẽ hiểu ra, những chuyện con làm không quan trọng như vậy, cũng không đáng để nhắc đến.”
Những lời của Diệp Thiên Long làm Cao Phong á khẩu, không nói được gì.
Không thể không nói, tuy rằng đây chỉ là phỏng đoán của Diệp Thiên Long, thế nhưng thật sự nó rất có lý.
Nếu không, những chuyện anh làm từ trước đến giờ, tại sao lại không có ai ngăn cản?
Mà phải đợi đến khi quét ngang thủ đô rồi, thậm chí đã đi đến đỉnh, họ mới tính sổ mình?
“Thế nhưng, nếu như theo những gì cha đoán, bên trên muốn con trưởng thành hơn, sau đó xả thân vì đất nước…”
“Vậy thì có những lúc con làm sai, ví dụ như trận chiến ở thủ đô, tại sao bọn họ lại không nhắc nhở con, trực tiếp đi đối phó với nhà họ Đặng?”
Cao Phong hơi chau mày, nói ra nghi ngờ của mình.
“Ha ha! Cao Phong à, tuy rằng con thông minh hơn rất nhiều người, thế nhưng còn quá trẻ, chưa biết nhiều thứ.”