Rể Quý Rể Hiền

Chương 1080





Chương 1080

Cú đánh của Cao Phong lúc trước đã khiến cho mười năm viên bi tản ra khỏi vị trí ban đầu, điều này không khác gì là biếu điểm cho Nam Phương Minh Nguyệt.

Nét mặt của Nam Phương Minh Nguyệt rất thản nhiên.

Cô ta đổi tay rồi đánh viên bi màu khác.

“Binh! Binh! Binh!”

m thanh va chạm liên tục vang lên, vào lúc này Nam Phương Minh Nguyệt đã đánh được bốn viên bi vào lưới.

Bi màu và bi hoa của mỗi loại có tổng bảy viên.

Mà hiện tại Nam Phương Minh Nguyệt đã đánh trúng được hơn một nửa.

“Mẹ nó, siêu quát”

“Em gái này được đấy, vừa nãy đã quá xem thường rồi.”

“Có điều, anh trai kia thật can đảm, dám thi đấu cùng với cô em gái này?”

Một số nam nữ thanh niên không ngừng cảm thán khi chứng kiến kỹ thuật của Nam Phương Minh Nguyệt.

Chẳng lẽ Nam Phương Minh Nguyệt chỉ cần dùng một cơ hội duy nhất để đưa toàn bộ bi vào lưới? Tuy nhiên, vào lúc này, Nam Phương Minh Nguyệt đã thu lại vẻ mặt thản nhiên trước đó.

Lúc trước, cô ta có tổng cộng bảy viên bi để chọn nên không quá khó.

Bây giờ chỉ còn ba lựa chọn, điều này làm tăng độ khó lên rất nhiều.

Nam Phương Minh Nguyệt nhặt khối bột chống trơn lên, xoa xoa lên đầu gây rối nhìn chằm chằm vào bàn để tìm một góc độ phù hợp.

Sau đó, nhẹ nhàng dựa người, đặt giá đỡ gậy trước tay trái rồi nhắm vào viên bi trắng.

“Bốp!”

Sau vài giây, trong nháy mắt cây gậy đánh đến.

“Binh! Bốp!”

Viên bi trắng va vào một viên bi màu, viên bi màu lao về phía lỗ dưới cùng.

Nhưng nó va vào mép bàn rồi văng sang một bên.

Nhìn thấy cảnh này, vài nam nữ thanh niên đều thở dài một hơi.

“Hừ! Bỏ lỡ rồi! Đến lượt anh đó.”

Nam Phương Minh Nguyệt không mảy may quan tâm, đứng dậy rồi bước sang một bên.

Với kỹ thuật dở tệ đến mức ngay lượt đánh đầu cũng không thể đánh vào được một viên bi thì có cho anh cơ hội cũng chẳng sao! Cao Phong không nói một lời, bày tư thế đánh bi một cách thản nhiên.

“Binh! Binh!”

Chiếc gậy đánh hai lần liên tiếp đánh trúng hai viên bi.

Khi anh đánh tới viên bi hoa thứ ba, lòng bàn tay của Cao Phong bị trượt một cái, góc độ đánh của gậy vì thế mà bị lệch một chút.

Bởi vậy, lần này chỉ va vào viên bi hoa mà không khiến nó rơi xuống lưới được.

Nam Phương Minh Nguyệt lại tiến lên, đánh liên tiếp ba viên, cuối cùng chỉ còn lại duy nhất viên bi số tám.

“Thế nào, còn muốn đánh với tôi nữa không? Hay là bây giờ anh nhận thua luôn đi.”

Nam Phương Minh Nguyệt nhìn Cao Phong đầy khiêu khích.

“Ừm, tôi nhận thua”

Cao Phong nhẹ gật đầu.

“Ha ha ha! Tôi nói này, anh có phải đàn ông nữa không?”

“Chẳng lẽ say rồi sao, đàn ông là gì? Có thể thua, có thể thất bại nhưng chưa bao giờ biết sợ? Anh như vậy là thật sự sợ rồi sao?”

“Thật nhàm chán, lãng phí thời gian.”

Đột nhiên, nam nữ thanh niên xung quanh đấy đều chế nhạo, trào phúng Cao Phong.

Ở chỗ này, loại chuyện này cũng là vô cùng bình thường.

Rau chính là rau, còn không để cho người khác nói sao? Nam Phương Minh Nguyệt không ngờ rằng, với cái tính cách kiêu ngạo của Cao Phong, anh sẽ nhận thua? “Thật là nhàm chán.”

Nam Phương Minh Nguyệt vươn tay đặt cây gậy xuống, xoay người rời đi.

Cao Phong dừng lại một chút rồi đi về phía chiếc Santana của mình, chuẩn bị chào tạm biệt Nam Phương Minh Nguyệt.

“Này, mỹ nhân chờ một chút?”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv