Chương 1053
Nhìn trước mắt, sự tồn tại của Kim Tuyết Mai là mấu chốt.
Chỉ cần cô không để lộ khác thường, vậy thì không có vấn đề.
Hễ để lộ một chút khác thường thì tin tức Cao Phong còn sống có khả năng không giấu được.
“Tuyết Mai, nhất định phải chờ được anh trở về.”
“Anh làm tất cả mọi thứ, cũng là chuẩn bị để trở về thủ đô Hà Nội.”
Cao Phong bắn bay tàn thuốc, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời đầy sao sáng rực rỡ.
Không biết lúc này Kim Tuyết Mai, có phải cũng đang ngửa đầu nhìn cùng một bầu trời đầy sao với mình hay không.
Mặc kệ người ở phương nào, cuối cùng tất cả cũng đều ở dưới một bầu trời đêm thăm thẳm.
Cao Phong vứt bỏ ý nghĩ trong lòng, lại suy nghĩ đến chuyện liên quan đến thị trấn Biển Đông lần nữa.
“Thượng võ Biển Đông…
Thượng võ…”
Cao Phong vừa nghĩ, vừa đưa tay kéo ống tay áo, nhìn cánh tay của mình một chút.
Trước đó lúc đối chiến với bảy tám thanh niên kia, Cao Phong cũng chịu hai đòn tấn công.
Vị trí cánh tay bị ống thép đập trúng, hiện lên vệt máu ứ đọng.
Cao Phong không thèm để ý chút nào xoa một chút, rồi lại buông tay áo xuống lần nữa.
Chỉ là trong lòng anh đang nghĩ, nghĩ trong khoảng thời gian này, trên người mình xảy ra thay đổi.
Từ sau khi khôi phục trí nhớ, Cao Phong cảm giác được rất rõ ràng lực chiến đấu của mình, hình như có tăng lên một chút.
Bất luận là tốc độ phản ứng hay là trình độ năng lực đều được tăng lên.
Cao Phong không biết, đây có phải là ảo giác của mình hay khôn.
Nếu đặt vào trước kia, bảy tám tên lưu manh câm ống thép, cho là mình có thể đánh bọn họ nhưng cũng sẽ trúng nhiều đòn tấn công.
Nhưng hôm nay chỉ chịu một lần, hay là bị đánh bất ngờ.
Những người khác, ngay cả góc áo của Cao Phong cũng không chạm vào được.
“Mấy tháng này mình không có rèn luyện, vậy cuối cùng là nguyên nhân gì dẫn đến tố chất cơ thể của mình tăng lên?”
Bàn tay Cao Phong xoa huyệt thái dương, khế cau mày tự hỏi.
Anh nhớ kĩ trước kia có xem qua một câu, mỗi người đều có một tiềm năng.
Nếu tiềm năng bị ép xuất ra thì có thể bắn ra, năng lượng mạnh mẽ hơn so với trước đó.
Chẳng lẽ mình bị tấn công, cho nên kích phát ra một chút tiềm năng sao? Nếu là như vậy…
Vì tố chất cơ thể của mình tăng lên, nên Cao Phong muốn nghĩ cách kích phát tiềm năng của mình lần nữa.
Thượng võ Biển Đông, cho nên khu thương mại này, ngược lại bị tụt lại phía sau.
Cao Phong đã hiểu, đối với thị trấn Biển Đông, muốn thủ đô Hà Nội, dùng thủ đoạn thương nghiệp để chinh phục, có thể có chút khó.
Người tập võ đều vô cùng kiêu ngạo.
Muốn cho bọn họ khâm phục từ trong lòng, vậy thì nhất định phải dùng thực lực mạnh mẽ để chinh phục nó.
Nghĩ thông suốt điểm này, Cao Phong cũng đã biết được con đường tiếp theo mình nên đi như thế nào.
Ngày thứ hai.
Thủ đô Hà Nội, biệt thự khu dân cư Đông Phương ở trung tâm.
Tư thế Cao Bằng lười biếng ngồi trên ghế salon, chân bắt chéo quơ nhẹ nhàng.
Cố Minh Tuân đứng ở một bên, vẻ mặt cung kính chờ.
Mà bên ngoài cửa phòng khách, không dưới ba mươi tên vệ sĩ áo đen đứng vững.
Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đứng ở một bên, trong lòng cảm thấy bất ổn.
“Tôi nói này Thím Vân, đây chính là thím không đúng!”
“Là thím nói với tôi, Kim Tuyết Mai trở về, muốn để chúng tôi nhìn một chút.”
“Tôi đã đến mấy lần? Ba lần, vẫn không nhìn thấy người, có phải không còn gì để nói hay không?”
Lục Bằng uống một ngụm trà, giọng điệu có chút khó chịu nói.
Lúc nói những lời này, anh ta nhìn hai người Kiều Thu Vân không có ý kiến.
“Khu…”2069249_2_25,60 Trong lòng Kiều Thu Vân căng thẳng, nhẹ nhàng ho khan một tiếng.