Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 541: Ba Tông Sư trên đảo Cửu Long



 

Hoàng Tổ Hùng muốn bái sư, đương nhiên Lý Dục 'Thần sẽ không đồng ý.

"Cho dù có bái sư thì căn cơ của tôi và ông cũng không phải cùng một con đường. Ông có thể hạ thấp mình đã rất hiếm có rồi, nếu sau này muốn tỷ thí có thể tới tìm tôi", Lý Dục Thần nói.

Hoàng Tổ Hùng vô cùng mừng rỡ. Ông ta cũng biết đề nghị bái sư có chút liều lĩnh, nhưng cơ hội như vậy. đặt ở trước mắt, làm sao ông ta có thể buông tha được? Người tập võ tới cảnh giới Tông Sư, người khác đều hâm mộ, chỉ có chính mình biết rõ trong lòng mình bàng hoàng như thế nào, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì mình đã đi tới cuối con đường võ đạo, phía trước là cái gì cũng không nhìn thấy nữa.

Đời người không sợ chịu khổ, không sợ bị đánh ngã, chỉ sợ không có phương hướng, không biết nên chạy đi đâu. Trước khi trở thành Tông Sư vẫn còn có hy vọng, chỉ khi nào thành Tông Sư, ngược lại sẽ rơi vào tuyệt vọng. Tuy rằng cũng có tu võ hồn, có thể vào được cảnh giới Tiên Thiên, nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết, không có một quyển sách nào viết làm như thế nào để tu võ hồn, không có vị tiền bối nào nói cho mình biết cái gì là Tiên Thiên.

Một khi đi tới cuối con đường cũng chỉ nhìn thấy được tử vong, cho dù võ công có cao tới đâu, kết cục cũng sẽ bình thường như hàng ngàn hàng vạn người khác, đều sẽ đi về hướng cái chết, người khác sẽ không thể nào hiểu được loại tuyệt vọng này đầu.

Mà bây giờ, một người vượt xa Tông Sư đang tồn tại ngay trước mắt. Hoàng Tổ Hùng không biết Lý Dục Thần là cảnh giới gì, nhưng chắc chắn là ở phía trên Tông Sư. Hơn nữa anh còn trẻ tuổi như vậy!

Hoàng Tổ Hùng chợt thấy trước mắt rộng mở trong sáng, ở độ tuổi này của ông ta, cho dù là cảm giác thất bại do luận võ thua cuộc cũng không thể dấy lên hy vọng mãnh liệt một lân nữa.

Lý Dục Thần không nhận ông ta làm đồ đệ, đây là điều ông ta đã đoán trước, ông ta chỉ muốn thử một lần, không muốn từ bỏ cơ hội như vậy. Nghe Lý Dục Thần nói có thể luận bàn, trong lòng Hoàng Tổ Hùng cũng rất hưng phấn, vô cùng thỏa mãn. Trong lòng ông ta nhảy nhót giống như một đứa trẻ. Đã lâu rồi ông ta không có loại cảm giác này.

"Cảm ơn cậu Lý!", Hoàng Tổ Hùng kích động nói: "Cậu Lý cần tôi làm cái gì, cứ việc mở miệng, chỉ cần một câu của cậu, Hoàng Tổ Hùng tôi, còn có nhà họ Hoàng ở Thân Châu đều sẽ sẵn sàng làm việc!"

Lý Dục Thần bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: "Vừa rồi ông nhắc đến đảo Cửu Long là chuyện gì?”


"Ba Tông Sư?", Lý Dục Thần có chút kinh ngạc, năm đó chị Mai có thể trộm được thứ kia ở đảo Cửu Long, đúng là mạng lớn!

"Kỷ Nghiễm Lai và Trữ Phượng Toàn có phải Tông  Sư hay không thì cũng không dễ kết luận, nhưng chắc chắn Lục Kính Sơn là Tông Sư", Hoàng Tổ Hùng nói.

Lý Dục Thần cúi đầu trâm tư. Chắc chắn phải giải quyết được chuyện của chị Mai, thứ trộm được ở đảo Cửu Long là một viên yêu đan của nhân ngư, chị Mai lại coi như trân châu dùng để trang điểm, cũng thật sự là không giống ai.

Chị Mai không biết yêu đan, người của đảo Cửu Long lại không thể không biết. Đã đánh mất yêu đan, chắc chắn bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ. Chắc hẳn trận chiến giữa Lục Kính Sơn và Liễu Kim Sinh cũng chính là vì điều này.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv