Lý Dục Thần không nói ra kế hoạch, không có nghĩa là anh không làm gì hết.
Đầu tiên, anh đưa Lang Dụ Văn đến nhà họ Lâm, tổ chức bí mật gặp mặt với Lâm Thu Thanh.
Dù sao cũng là cuộc chiến trong kinh doanh, phải có một người thực sự có năng lực kinh doanh đến đảm nhiệm chủ soái.
Lý Dục Thần cũng biết mình biết ta.
Còn Lang Dụ Văn, anh ta từng là kỳ tài kinh doanh một mình đối kháng trực diện với mười hào môn Giang Đông, chắc chắn là lựa chọn thích hợp. nhất.
Qua một đêm gặp mặt, sau khi tìm hiểu phân bố sản nghiệp nhà họ Lâm, Lang Dụ Văn đề xuất một bộ phương án thương chiến hoàn chỉnh.
Bộ phương án này khiến Lâm Thu Thanh khâm phục không thôi.
Theo cách nói của ông ta, nhà họ Lâm có thể chống cự một đến ba tháng.
Nhưng vì có hai phần ba số người rút khỏi gia tộc, dẫn đến chiến lực nhà họ Lâm bị giảm sút, thời gian có thể chống cự ngắn lại, thậm chí có khả năng một tháng cũng không chống cự được.
Đã có Lang Dụ Văn dự trù lên kế hoạch, dựa vào bộ phương án này, ít nhất có thể đối phó nhà họ Viên ba tháng trở lên.
Lý Dục Thần cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ Lang Dụ Văn giỏi đến trình độ này.
Phải biết rằng, Lâm Thu Thanh là gia chủ của gia tộc lớn, năng lực kinh doanh thương mại cũng không có gì phải nghi ngờ.
Phán đoán của ông ta sẽ chuẩn xác hơn Lý Dục Thần.
Trần Văn Học đúng là đã tặng cho mình một bảo bối.
Đội ngũ của Lang Dụ Văn chiêu mộ, người nào cũng rất lợi hại, ngoài học lực và năng lực làm việc, người nào cũng cuồng công việc, dưới sự dẫn dắt của Lang Dụ Văn, làm việc ngày đêm không nghỉ.
Họ đã không ở Ngô Đồng Cư nữa, mà chuyển vào văn phòng tổng bộ tạm thời tập đoàn Kinh Lý.
Căn nhà này là một trong sản nghiệp của nhà họ Tra chuyển sang, tòa nhà văn phòng cao cấp nhất sang trọng nhất thành phố Hoa, cả một tầng lầu.
Từ lúc đội ngũ của Lang Dụ Văn chuyển đến, đèn điện của tầng một này cũng chưa từng tắt.
Đương nhiên, Lang Dụ Văn trả lương rất cao cho đội ngũ của anh ta, đừng nói thành phố Hòa, Tiền Đường, cho dù ở Thân Châu hay thủ đô, mức lương như vậy cũng khiến người ta tặc lưỡi.
Lý Dục Thần biết, nhưng không can dự.
Người phi thường, phải dùng cách phi thường mới có thể giữ được.
Anh hiểu đạo lý này.
Ngoại trừ Lang Dụ Văn, Lý Dục Thần cũng có vài sắp xếp khác.
Chỉ là có những việc còn sớm, giống như đánh bài, bài tốt phải ra sau cùng, không thể để lộ con át chủ bài quá sớm.
Nhà họ Lâm tuyên chiến với nhà họ Viên, đã gây lên làn sóng lớn cho cả Nam Giang.
“Nhà họ Lâm điên rồi chắc?”
Đây là điều thắc mắc của tất cả mọi người.
Không ai tin, nhà họ Lâm thành phố Hòa có thể đánh thằng nhà họ Viên ở Tiền Đường.
Sau khi nhà họ Lâm tuyên chiến, rất nhiều người trong tộc nhà họ Lâm và đối tác hợp tác cũng đều lên tiếng, tỏ ý rút khỏi nhà họ Lâm, hoặc là không còn hợp tác với nhà họ Lâm.
Có mấy người đứng xung quanh ông ta, đều là thành viên chi chính của nhà họ Viên.
Con trai cả Viên Nãi Minh cũng chính là anh trai của Viên Quốc Thành, khom người báo cáo nói:
“Theo thông tin mới nhất nhận được, tập đoàn Viên Châu cũng dừng hợp tác với nhà họ Lâm. Theo tính toán của chúng ta, những người và doanh nghiệp tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm cộng lại, ít nhất sẽ khiến nhà họ Lâm tổn thất một nửa thực lực. Đối kháng trực diện với chúng ta, họ đúng là lấy trứng chọi đá. Con có lòng tin, nhiều nhất một tháng, sẽ khiến nhà họ Lâm biến mất khỏi bản đồ thương mại Nam Giang”.
Viên Thế Kiệt, con trai của Viên Nãi Minh cười nói: “Kiến càng lay cổ thụ, nực cười không biết tự lượng sức! Nhà họ Lâm không biết phát điên gì, lại dám công khai tuyên chiến với chúng ta! Lúc đó chú còn bảo con theo đuổi Lâm Mộng Đình, nói như vậy hai nhà thân càng thêm thân, đều có lợi cho mọi người. Không ngờ nhà họ Lâm không những không nhận ý tốt, còn hại chết chú và thím. Lần sau để con gặp Lâm Mộng Đình, con sẽ...”