Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1381: Cậu gặp Chân Long rồi ư?



Lý Dục Thần gật đầu: “Biết một ít, chỉ là càng biết nhiều, tôi lại càng thấy khó hiểu.”

"Ừ, thế là rất bình thường." Cung Nhân Lạc đáp: "Có gì khó hiểu cứ hỏi đi, tôi không rõ cậu muốn biết chuyện gì, hay có thể giải đáp câu hỏi của cậu hay không, nhưng chắc tôi biết nhiều hơn cậu một chút đấy."

Lý Dục Thần ôm một bụng nghi vấn, tự nhiên Cung Nhân Lạc bắt anh hỏi, làm anh nhất thời không biết nên hỏi gì.

Nhất là khi vừa mới biết bố mình là đệ tử Thiên Đô bị trục xuất, bất ngờ đột nhiên ập đến, làm đầu óc anh rối tinh rối mù.

Nghĩ một lúc lâu, anh mới cất tiếng hỏi: "Mẹ tôi ... còn sống không?"

Cung Nhân Lạc hơi khựng lại, rồi nở nụ cười hài lòng: "Mới câu đầu tiên đã hỏi về mẹ cậu, coi như không uổng công mẹ cậu thương cậu, cậu biết không, vì sinh cậu, mẹ cậu đã vất vả đến nhường nào! Vì sinh cậu ra, nó đã tự phế tu vi, đâm ngàn mũi kim, xóa bỏ tâm ma."

"Khi ấy, ai ai cũng phản đối cô ấy sinh cậu, ngay cả bố cậu cũng phản đối. Khỏi phải nói nó yêu mẹ cậu thế nào, chỉ là bọn họ nhận ra muộn quá, bố cậu gieo nợ tình ngoài, nhiều đến mức không trả hết nổi!"

Cung Nhân Lạc như biết mình lạc đề, khẽ hắng giọng, bắt đầu nói chậm lại.

"Có lẽ là nó vẫn còn sống."

"Thật sao?" Lý Dục Thần kích động, trước đây có nghe Minh Phó với Nguyên Định Nhất nói nhưng lời bọn họ nói không đáng tin, giờ nếu Cung Nhân Lạc đã nói vậy, vậy khả năng là thật rất cao.

"Tôi nói là "có lẽ"." Cung Nhân Lạc thở dài: "Trước khi bọn chúng có được chìa khóa bí cảnh, bọn chúng sẽ không giết nó đâu."

“Chìa khóa bí cảnh? Là bí cảnh Hoang Trạch sao?"

“Ồ? Cậu biết bí cảnh Hoang Trạch à?”

“Tôi từng đến đó."

Lý Dục Thần lấy kiếm Huyền Minh ra, đưa lại gần Cung Nhân Lạc.

Cung Nhân Lạc không nhìn thấy, nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được, bà ta đưa tay, muốn sờ, nhưng khi sắp chạm tay vào thân kiếm, lại đột nhiên dừng lại.

“Gì đây?"

“Một thanh kiếm."

"Huyền Minh?"

"Phải."

"Cậu gặp Chân Long rồi ư?"

Cung Nhân Lạc rút tay về.

“Tốt, cậu lấy được Huyền Minh, tốt lắm, tốt lắm ... ”

Bà ta nói mấy chữ tốt, không ngừng gật gù.


Khi xưa Lý Dục Thần chỉ nghe Miệt Cơ nhắc đến chuyện huyết mạch của nhà họ Lý có thể hàng phục Chân Long, bà ta không hề nhắc tới quan hệ giữa Huyền Minh và huyết mạch Thiên Ma, chỉ nói chìa khóa bí cảnh nằm trong tay nhà họ Cung.

“Hừ, giờ thì biết vì sao tôi và cả nhà họ Cung đều ghét bố cậu chưa?" Cung Nhân Lạc khinh thường hỏi: "Nó đến Điền Nam, dùng lời ngon tiếng ngọt, lừa gạt mẹ cậu, cũng vì muốn sinh con với mẹ cậu thôi, sau đó sở hữu huyết mạch Song Ma, lấy Huyền Minh đi, từ đó thỏa mãn dã tâm chinh phục thế giới của nó."

"Sở hữu Huyền Minh là có thể chinh phục thế giới ư?" Lý Dục Thần nhìn thanh kiếm trong tay, tò mò hỏi.

"Chỉ dựa vào Huyền Minh thì không thể, nhưng có thêm con Chân Long kia, đủ để cậu đứng trên núi cao, ngao du bốn bể, với thiên phú của bố cậu, biển Trầm Quang hay là núi Vô Cấu cũng tung hoành được hết. Huống chi, trong bí cảnh, còn có di vật còn sót lại trong cuộc chiến của Ma Quân và Thiên Đạo, nghe nói thứ đó có thể hủy diệt thế giới."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv