Trong đại sảnh trang viên.
Hầu hết những người phụ trách thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều đã đến.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, mặc dù họ nghi ngờ, không hiểu mục đích của Lâm Hàn là gì, nhưng thấy anh không làm gì những thế lực kia thì cũng yên tâm. Ít nhất có thể thấy mục đích làm lớn chuyện của Lâm Hàn lần này không phải để đối phó họ, mà là có chuyện khác.
“Không hiểu cậu Lâm muốn làm gì đây?”
“Vừa rồi thật sự đã doạ tôi chết khiếp, tôi còn tưởng chúng ta đều sẽ bị diệt sạch”.
“Bây giờ xem ra chắc chắn cậu Lâm sẽ không làm gì chúng ta, còn chuyện khác thì không biết”.
Khi những người phụ trách còn đang thảo luận thì La Văn đã vào đến đại sảnh.
Nhìn thấy La Văn, những người phụ trách các thế lực khác lần lượt im lặng.
Trước đây La Văn là cánh tay đắc lực của Trương Thiên Sơn, rất nhiều chuyện đều do La Văn quản lý, những thế lực này đều khá tôn trọng anh ta.
Mà bây giờ cũng thế, La Văn là cánh tay phải của Lâm Hàn, hơn nữa bản thân anh ta còn là người Bắc Đông, những thế lực này cũng trông cậy vào La Văn giúp đỡ mình bên phía Lâm Hàn.
“Anh La, lần này cậu Lâm định làm gì vậy?”
“Đúng thế, vừa nãy làm lớn như thế, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
Mấy người phụ trách nhao nhao hỏi La Văn.
Đương nhiên vừa nãy La Văn cũng nghe thấy những người này nói chuyện, nhưng anh ta chỉ cười bảo: “Tôi cũng không biết cụ thể thế nào, chuyện này anh Lâm không trao đổi với tôi. Những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng có một điều tôi dám khẳng định, những người lựa chọn tin tưởng anh Lâm, đi vào trang viên này sẽ thu được rất nhiều lợi ích, những thế lực còn lại ở ngoài đều sẽ hâm mộ mọi người!”
Nghe La Văn nói vậy, những người phụ trách đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vốn đã tin La Văn, hơn nữa họ cũng cảm thấy như vậy.
Nếu Lâm Hàn gióng trống khua chiêng không phải để làm gì họ, vậy chắc hẳn không phải chuyện xấu, thậm chí có thể là chuyện rất tốt.
Mà nếu là chuyện tốt, chắc chắn không liên quan đến những thế lực bên ngoài kia. Vừa nãy Lâm Hàn cũng đã nói rất rõ ràng rằng bọn họ không còn có tư cách tham gia vào chuyện này nữa.
Suy nghĩ thấu đáo điểm này, những người phụ trách càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, chắc chắn là có chuyện tốt.
Đột nhiên bọn họ đều cảm thấy may mắn, cũng may vừa nãy mình đã chọn đi vào, nếu không những chuyện sau này sẽ không liên quan đến mình.
Họ đã được thấy thực lực của Lâm Hàn, có thể một lần dẫn theo bao nhiêu cao thủ được huấn luyện bài bản, thế lực phía sau chắc chắn rất hùng mạnh, thậm chí là thế lực lớn vượt xa tầm hiểu biết của họ.
Dù sao bình thường thì quý tộc đã là mấy thế lực mạnh nhất Hoa Hạ, họ không biết thế lực phía sau Lâm Hàn mạnh thế nào, nhưng chỉ nhìn từ số lượng cao thủ mà anh dẫn tới lần này thôi đã thấy được thực lực của anh hơn hẳn quý tộc, là thế lực lớn tiềm ẩn thực sự.
Sau khi La Văn ổn định cảm xúc của những người phụ trách này, anh ta cũng nói tiếp: “Anh Lâm sẽ tới nhanh thôi, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, đừng làm ồn quá, lợi ích sau này sẽ không thiếu phần của mọi người đâu”.
“Vâng, vâng, vâng!”
Đột nhiên đại sảnh trở nên yên tĩnh, những người phụ trách kiên nhẫn chờ đợi trong đại sảnh cùng La Văn.
Không lâu sau Lâm Hàn dẫn Ngô Xuyên và Lâm Phong cùng đến đại sảnh, trong tay cầm một tập tài liệu.
Thấy Lâm Hàn đến, những người phụ trách này lần lượt đứng dậy.
“Cậu Lâm”.
“Chào cậu Lâm”.
Từng người phụ trách đều cung kính chào hỏi Lâm Hàn.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, sau đó ngồi vào vị trí chủ toạ rồi bảo: “Mọi người ngồi đi, chúng ta bắt đầu thảo luận việc chính”.
“Vâng”.
“Vâng, vâng”.
Những người phụ trách này lần lượt ngồi xuống, nhìn Lâm Hàn với vẻ mong chờ, chuyện có thể khiến nhân vật tầm cỡ như Lâm Hàn quan tâm như vậy chắc chắn là chuyện cực kỳ quan trọng.
Mà La Văn nhìn thấy tài liệu trong tay Lâm Hàn lại càng thêm yên tâm.
Tài liệu này La Văn đã từng thấy, chính là một trong những tài liệu được chuyên gia soạn khi ở La Quốc, xem ra là có thể dùng được với những người Bắc Đông này.
Lúc này Lâm Hàn cũng mở tài liệu ra, nhìn sơ qua một lượt. Đây là tài liệu được chuyên gia nhà họ Lâm đưa tới, được tính toán dựa theo kế hoạch vận hành và sản xuất của nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng có thể sử dụng ở vùng Bắc Đông, Lâm Hàn sẽ dựa theo tài liệu này để tiến hành phân chia nhất định, để những thế lực đang có mặt này tham gia cùng, đồng thời nhận được lợi nhuận tương ứng.
Lâm Hàn vừa nhìn tài liệu vừa nói: “Mấy ngày trước tôi đã mua được một vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng của La Quốc, những nhà xưởng này có quy mô rất lớn, hơn nữa kỹ thuật tiên tiến, mọi mặt đều vượt xa kỹ thuật sản xuất máy móc hạng nặng của Hoa Hạ. Mà hôm qua những nhà xưởng này đã được chuyển về Bắc Đông, bây giờ chuẩn bị đi vào vận hành. Mọi người có thể tham gia vào một số mảng, đồng thời thu được lợi ích tương ứng”.
Nhà xưởng sản xuất đã được vận chuyển về vùng Bắc Đông, hơn nữa sau này sẽ tiến hành sản xuất và vận hành, chắc chắn không thể giấu, dù sao mấy nhà xưởng này đều rất lớn.
Những nhà xưởng này đều vừa được chuyển về ngày hôm qua, trước đó cũng không có tin gì nên họ hoàn toàn không biết.
Bọn họ cũng không hiểu gì về những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, bây giờ nghe Lâm Hàn nói thế cũng khá bình tĩnh, hiển nhiên không hiểu ý nghĩa của việc này.
Nhưng An Thành Chí thì ngược lại, cậu ta vốn không phải người của thế lực Vùng Xám Bắc Đông, học vấn cũng cao nên cũng có hiểu biết về phương diện này, biết rõ ý nghĩa những nhà xưởng này của La Quốc. Bây giờ nghe Lâm Hàn nói muốn cho họ tham gia cùng và thu được lợi ích, An Thành Chí vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý cho họ tham gia cùng, chỉ cần nhận được một phần nhỏ lợi ích từ những nhà xưởng này thôi, với họ mà nói cũng là rất lớn rồi, sẽ đem lại cho thế lực của họ sự phát triển về chất.
“Anh Lâm, anh thật sự đồng ý cho chúng tôi tham gia vào sản xuất và vận hành những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này sao?”, An Thành Chí kích động, không nhịn được hỏi.