Trong 1 phòng khách sạn phi thường rộng lớn xa hoa có 4 người đang tụ tập: Hầu Tước, Meiko, Vũ Sóc cùng Camus.
“Nơi này có an toàn không?” Hầu Tước vừa tiến vào phòng câu nói đầu tiên chính là câu hỏi này.
Vũ Sóc mỉm cười, nói:“Cái gọi là ‘An toàn’ cũng bao gồm cả ‘Người’ sao?”
“Kia......” Camus vội vàng đứng dậy:“Có muốn ta tránh đi l lúc hay không?”
“Ngồi xuống đi, Helenna.” Vũ Sóc ưu nhã gạt gạt tóc mái, mím môi cười:“Ngươi ở trong này cũng là 1 thành viên quan trọng.”
Camus lại đem ánh mắt ném về phía Hầu Tước.
“Ngươi ngồi xuống đi.”
Hầu Tước mở miệng, Camus mới ngồi xuống.
Một chi tiết nhỏ cũng đủ để thuyết minh, địa vị của Adam tại gia tộc Northfield cao hơn Eerna.
“Được rồi, ta biết ngươi muốn nói gì.”
Sau khi Camus ngồi xuống, Vũ Sóc liền đi thẳng vào vấn đề:“Ca ca thân ái Adam, ngươi hẳn muốn hỏi sự tình ta tiếp xúc với John Lee đi.”
Nhưng Hầu Tước lại không ngay mặt trả lời câu hỏi của nàng.
“Được rồi, ta biết......” Vũ Sóc không hề có nửa phần xấu hổ, xòe tay ra nói:“Người trong Gia tộc hẳn đồng ý để ta làm như vậy, bằng không ta sao có thể thành công tiếp cận hắn.”
Gia tộc Northfield ở thời đại này có thể nói như mặt trời ban trưa, phú khả địch quốc, tại liên hiệp Âu minh, hay Liên Hiệp Quốc đẳng cấp toàn cầu cũng đều có nhân mạch trải rộng, bao gồm cả Vatican bên kia cũng có người của họ. Hiện tại họ đã không còn là gia tộc năm đó bị giáo đình trục xuất.
“Ngươi không cần phải tiếp tục.”
Hầu Tước rốt cuộc mở miệng nói một câu.
Vũ Sóc có chút ngạc nhiên, hứng trí nhìn chằm chằm Hầu Tước, nói:“Nga? Không cần tiếp tục sao? Ca ca thân ái, ngươi đang nói đùa với ta sao? Chúng ta là người của gia tộc Northfield, ngay từ bắt đầu đã chú định không thể giãy ra. Ngươi tới là truyền đạt ý cảnh cáo của phụ thân đại nhân, mà không phải tới hiệp trợ ta sao? ”
“Ngục giam Antmins.”
Vũ Sóc lấy điện thoại di động ra, chỉ vào 1 điểm bên trong bản đồ.
“Cự ly không quá xa Strasbourg. Trước khi Đạt Di Mạc tham gia đoàn khảo cổ tiến vào ngục giam Antmins, vẫn luôn sinh hoạt tại Strasbourg. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ xem nhẹ loại manh mối này sao?”
“Ta không tới đây để đại diện cho phụ thân đại nhân.” Hầu Tước nhìn bản đồ trên điện thoại di động nói:“Bao gồm cả ngục giam Antmins, cũng không phải do phụ thân an bài.”
“Thừa nhận đi. Ca ca, hết thảy những điều này đều nằm trong lòng bàn tay phụ thân. Ngươi cho rằng, hắn vì sao sẽ để mặc kệ ngươi tới ngày hôm nay?”
Camus nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt co quắp lộ ra chút bất an, mà Miyazaki Meiko cũng hoàn toàn không biết phải nói gì.
“Shannon. Quitere,” Nàng trực tiếp nói ra cái tên này:“Ngươi biết chứ? Ca ca?”
Nghe thấy danh tự này, biểu tình của Hầu Tước tuy rằng không biến hóa nhưng sắc mặt Miyazaki Meiko lại hoàn toàn thay đổi.
“Sổ tay của Nightliar chính là tìm được từ trên người hắn, không phải sao? Sau đó phụ thân đại nhân đem bản bút ký kia giao cho ngươi. Chuyện quan trọng như vậy sao hắn lại để cho ngươi xử lý? Phụ thân đại nhân từ lúc bắt đầu đã hảo hảo tính toán hết thảy.”
Nhiệt độ trong phòng tựa hồ giảm xuống vài phần.
“Đủ rồi. Eerna.”
“Phụ thân đại nhân ngay từ bắt đầu đã không có ý muốn ngăn cản dự ngôn của Nightliar, không phải sao? Bằng không mà nói, hắn sao có thể tùy ý giao notebook cho ngươi? Không, tại sao hắn ngay từ đầu không hủy cuốn bút ký kia đi? Hoặc có thể giấu kín nó? Cho dù sử dụng phòng hộ sâm nghiêm nhất cũng không đủ, nhưng hắn cứ như vậy tùy tiện ném cho ngươi. Điều này nói lên cái gì không phải rất rõ rồi sao? Gia tộc Northfield, cái gì mà gọi là gia tộc khu ma? Họ hàng của thần? Đừng đùa?”
“Đại tiểu thư......” Camus nghe được những lời này mà xúc mục kinh tâm,“Này...... Những lời này......”
“Ta biết.” Hầu Tước vẫn bình tĩnh như trước:“Từ rất sớm ta đã biết phụ thân đại nhân không hề quan tâm tới sự trở lại của Nightliar, bao gồm cả ta và ngươi, chúng ta cũng chỉ là quân cờ của hắn mà thôi. Hiện tại để huynh muội chúng ta gặp mặt cũng là 1 mục đích như vậy.”
Gia tộc Northfield cư nhiên...... không tính toán ngăn cản sự trở lại của Nightliar?
Điều này sao có thể?
“Đừng sửng sốt như vậy, Helenna.” Vũ Sóc hơi nghiêng đầu nhìn Camus:“Người của giáo hội Tân England chẳng lẽ không biết điều này sao? Ngươi hẳn cũng nên nhận ra rồi chứ? Người của gia tộc Northfield căn bản không phải sứ giả chính nghĩa. Con người trên thế giới này căn bản chỉ cân nhắc tới kết quả lợi hại, chính nghĩa chân chính chỉ có trong cổ tích mà thôi, huống chi đây còn là 1 thế giới tàn khốc? Bằng không ngươi cho rằng gia tộc Northfield dùng cái gì để tồn tại?”
Hiện thực chính là như thế. Cứu vớt thế giới? Vì sao phải làm như vậy? Những người của Đọa Tinh giáo đoàn chẳng lẽ không biết ác ma sống lại sẽ có chuyện gì đáng sợ xảy ra sao? Bọn họ chẳng lẽ không sợ chết? Nhưng sự thật là số lượng diễn viên theo Đọa Tinh trận doanh còn hơn xa so với diễn viên theo trận doanh Khu ma.
Sự dụ dỗ của Ác Ma vĩnh viễn ngọt lành giống như liều thuốc phiện, tuy rằng cấm kỵ, nhưng đã 1 lần thử qua sẽ rất khó mà quên.
“Như vậy, ta muốn xác nhận 1 chút, ca ca...... lập trường của ngươi. Ngươi không đứng bên phía phụ thân đại nhân, vậy ngươi có phải đứng bên ta hay không?”
“Ta vĩnh viễn đều là người của gia tộcc Northfield. Eerna.”
“Ta cũng vậy, hơn nữa tới chết mới thôi.”
“Chúng ta không thể làm địch với gia tộc. Ngươi nên biết nguyên nhân.”
“Điểm này ta và ngươi dường như có chút khác biệt.”
Nói đến đây, Vũ Sóc bỗng nhiên cười.
“Thật là, ta đã biết hỏi ngươi cũng như không hỏi.”
Nụ cười trên môi nàng nhanh chóng tắt đi.
“Năm đó, gia tộc bọn ta bị trục xuất, vì sao đem Nightliar giam giữ tại ngục giam Antmins, cuối cùng vì sao hắn bị thiêu cháy ở giáo đình...... đáp án này, cuối cùng sẽ được công bố. đến tột cùng Gia tộc đang giấu diếm chuyện gì, vì cái gì mà nói dối, chúng ta đều sẽ biết.”
Nói xong, Vũ Sóc liền đứng dậy, nói:“Hảo...... Ta đi trước.”
“Ngươi vẫn ở tại giáo đường sao?”
“Ân, tạm thời là như vậy.”
Hai người rời khỏi khách sạn, Hầu Tước vẫn ngồi nguyên vị trí, sửa sang lại tin tức vừa mới thu hoạch trước mắt.
Gia tộc Northfield không phải là sứ giả chính nghĩa, thậm chí cũng không phải là Khu ma nhân. Chẳng lẽ, lại là đồng bọn với Ác Ma?
Hầu Tước không tin tưởng như vậy.
Lời kịch này chỉ là mê hoặc người xem mà thôi. Hầu Tước làm sao có thể dễ dàng bị lừa gạt..
Thế giới này đích xác không thể phân biệt rõ ràng chính nghĩa và tà ác, thậm chí trung thần và Ác Ma trong tôn giáo cũng có quá nhiều lý tưởng tương đồng. Bất quá, đây là một thế giới như thế nào? Thế giới Điện ảnh! Hết thảy logic trong điện ảnh đều xuất phát từ việc phục vụ người xem, nếu là điện ảnh chia làm hai trận doanh, như vậy khẳng định sẽ cần có phân biệt chính tà. Tình huống của gia tộc Northfield, chỉ sợ chỉ có chút đặc biệt, nhưng tuyệt không giống như Đọa Tinh giáo đoàn là cá mè một lứa, như vậy thì rất hoang đường.
Chỉ sợ này trong có thâm ý khác.
Hầu Tước dù lợi hại như thế nào, dưới tình huống manh mối khuyết thiếu tin tức cũng vô pháp suy luận ra mục đích chân chính của gia tộc Northfield.
Vũ Sóc cùng Camus đi tới hành lang đại sảnh của khách sạn.
Kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, nàng rất rõ ràng.
Cho nên cũng lựa chọn đối mặt.
Ngọn đèn trên hành lang nháy mắt tắt phụt.
Vũ Sóc mím môi.
Ngọn đèn lại sáng lên.
Trước mắt đã xuất hiện một nữ nhân mặc hắc y, tóc tai rối loạn, 2 mắt là 1 mảnh đen tối!
Đèn lại tắt lần nữa, thời điểm sáng lên, nữ nhân kia đã biến mất.
“Helenna.”
“Vâng! Đại tiểu thư!”
Camus đi tới trước mặt Vũ Sóc.
Owen chết đối với Camus mà nói là đả kích tâm lý rất lớn. Trong bộ điện ảnh này, muốn may mắn để tồn tại không phải chuyện dễ dàng.
Khi đèn sáng lên lần nữa, sau lưng nàng không phải là Vũ Sóc, mà đổi thành nữ nhân khủng bố kia, nhe răng hướng tới cổ nàng cắn tới!
Buổi chiều năm giờ hơn.
Jeraf đang ngồi ngây ngốc bên trong phòng, hai tay đan vào nhau.
Bên ngoài gió vẫn chưa dừng lại.
Bỗng nhiên vang lên tiếng chuông cửa.
Hắn khẽ nhíu mày, trong kịch bản không có một đoạn này.
Mang tâm tình cảnh giác hắn đi đến trước cửa, hỏi:“Ai?”
“Ta.”
Bên ngoài truyền đến thanh âm có vẻ trầm thấp. Bất quá Jeraf vẫn phân biệt được chủ nhân của giọng nói.
“Icaru?”
Hắn vươn tay, túm lấy tay nắm cửa vận lực......[ chưa xong còn tiếp......]