Quyền Thần

Chương 716: Tâm tư đạo quỷ



Ánh lửa từ ngọn đèn dầu lập lòe, sư đồ Quỷ cốc dưới ngọn đèn này đàm luận chiến sự, cũng chính là chủ đề được khắp thiên hạ quan tâm nhất hiện nay.

Hàn Mạc không thể không khâm phục kiến thức và trí tuệ của Trang Uyên. Chân tay tàn phế, ẩn cư nơi xóm nhỏ, xem ra lại nhìn rất rõ ràng tình hình chung của thiên hạ, phân tích cực kỳ thấu đáo, đây cũng khiến Hàn Mạc thực sự nhận thức được cái gì gọi là tri thức của Quỷ cốc.

- Sư phụ lúc trước nhắc tới, Đại Yến ta không phải chỉ là một vị khách đứng xem. Sư phụ có cho rằng, nước Yến ta cuối cùng cũng sẽ bị cuốn vào trận chiến tranh này?

Hàn Mạc vuốt cằm, như thoáng chút suy nghĩ hỏi.

- Chiếu theo động tĩnh lần này của nước Ngụy xem xét, như vậy quyết phải cùng với nước Khánh một phen sống mái.

Trên gương mặt khô héo của Trang Uyên, bởi vì nói chuyện tình hình thiên hạ, cũng lộ ra phong thái khác thường:

- Bất kể ai thắng ai bại, nước Yến cũng sẽ không ngồi xem nhìn bên nào vùng lên lớn mạnh. Nước Ngụy thắng, trên đất nước Khánh sẽ tấn công chiếm đoạt đất. Đây đối với nước Yến mà nói chính là cục diện không muốn nhìn thấy nhất. Bất kể triều đình các ngươi tranh luận chần chừ như thế nào, chỉ cần nước Ngụy thật sự đánh bại hai đến ba quận nước Khánh, Tiêu Hoài Ngọc liền sẽ không do dự, hắn nhất định sẽ xuất binh ra quan ải Lâm Dương, đầu tiên chặt đứt đường lui của quân Ngụy, đoạt lại quan ải Nam Dương, tiện đà cùng liên kết với tàn quân Khánh, cùng đánh quân Ngụy. Nếu là quân Khánh thắng, quân Ngụy đại bại, như vậy cũng sẽ xuất hiện hai khả năng, một kiểu là lập tức cùng liên minh với quân Khánh, từ hai đường quan ải Nam Dương và sông Ô Mộc xuất binh, trực tiếp tiến đánh nước Ngụy, đánh tới kinh đô nước Ngụy, san phẳng nước Ngụy. Một kiểu khác còn lại là thừa dịp nước Khánh sau khi đánh nhau dài ngày tổn thương thê thảm và nghiêm trọng, trực tiếp khai chiến với nước Khánh… Nước Ngụy bại trận, nếu muốn khôi phục lại nguyên khí, không phải là chuyện trong ba hay năm năm, mà vài năm này, cũng đủ để Tiêu Hoài Ngọc thống lĩnh quân Yến các ngươi chiếm lấy nước Khánh. Sau khi có được nước Khánh, lại thừa cơ tấn công nước Ngụy… Xem xét năng lực của Tiêu Hoài Ngọc, thiên hạ thống nhất trong tay hắn, cũng không phải là chuyện không thể.

Đối với cách nhìn này của Trang Uyên, Hàn Mạc trong lòng thực cũng đồng tình.

Ba nước Ngụy Khánh Yến, mục tiêu cuối cùng đều là để thống nhất thiên hạ, nếu Tiêu Hoài Ngọc nhìn ra cơ hội, tuyệt đối sẽ không bỏ qua, nếu không hắn sẽ không phải là Tiêu Hoài Ngọc, không phải là đại danh tướng số một nổi tiếng trong thiên hạ!

- Đây chỉ là những suy nghĩ của ta, tình thế thay đổi, việc sau này không ai nói rõ được.

Trang Uyên cười ha hả:

- Nói không đúng nước Yến các ngươi đến lúc đó tấn công một nước trong số đó, một nước khác không muốn nhìn thấy nước Yến các ngươi lợi dụng thuận lợi. Sau khi hai nước Ngụy Khánh đại chiến, lại đứng lên liên kết với nhau nhằm đối phó với nước Yến các ngươi, đó cũng không phải không có khả năng.

Hàn Mạc thở dài:

- Học trò nghe sư phụ nói chuyện một buổi, hiểu rõ, tựa hồ như xối nước lên đầu vậy!

- Lòng người khó lường, hiểu rõ lòng người, tự nhiên là có thể nhìn thấy rõ.

Trang Uyên khẽ thở dài.

Hàn Mạc gật đầu, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nói:

- Sư phụ, mấy ngày gần đây trong triều xảy ra một chuyện lớn…!

Trang Uyên rất thản nhiên cười nói:

- Chuyện gì?

- Trong triều lập Hậu!

- Lập Hậu?

Trang Uyên ánh mắt nheo lại, như thoáng chút suy nghĩ, sau một lúc lâu mới nói:

- Lập người Tô gia, hay là người Hàn gia các ngươi?

Hàn Mạc sắc mặt lộ rõ vẻ sửng sốt, kinh ngạc nói:

- Sư phụ vì sao biết không lập người Tiêu gia làm Hoàng hậu?

- Đương nhiên không thể biết.

Trang Uyên cười ha hả:

- Hoàng đế Bình Quang của nước Yến các ngươi hiện nay, tuy rằng chưa có tài năng chấn động thiên hạ, không coi là bậc quân chủ hùng thao đại lược, nhưng… không phải một vị vua không có năng lực.

Đối với những lời nói này, Hàn Mạc trong lòng thực rất đồng ý.

So sánh với vị vua đó của nước Khánh, Hoàng đế của nước Yến dường như hiếu thắng hơn không ít.

- Sự tồn tại của Tiêu Hoài Ngọc, đã khiến địa vị Tiêu gia vững như núi Thái.

Trang Uyên thản nhiên nói:

- Cứ xem hiện giờ triều đình nước Yến các ngươi đấu đá kịch liệt, nhưng muốn cả Tiêu gia suy sụp… Ha ha, nếu không có biến cố lớn, đó là tuyệt đối không thể.

- Biến cố lớn.

Trang Uyên thản nhiên cười, cũng không có giải thích, chỉ có điều nói:

- Tiêu Hoài Ngọc có lẽ chưa từng có lòng không thuần phục, nhưng người khác của Tiêu gia đâu? Địa vị của Tiêu gia hiện giờ, đã khiến cho Hoàng đế các ngươi ăn ngủ không yên. Hắn đương nhiên không ngu xuẩn đến mức lại lập nương nương Tiêu gia làm Hoàng hậu, đó đối với hoàng tộc mà nói, có trăm cái hại mà không một cái lợi.

Dừng một chút:

- Vị trí Hoàng hậu này của nước Yến các ngươi, đó là vàng ngồi trên đống lửa, tuy rằng tôn quý, nhưng cũng không thoải mái. Nghĩ tới nghĩ lui, vua Yến cũng chỉ có thể từ Tô gia hoặc Hàn gia tuyển một phi tử lập làm Hoàng hậu, cứ như vậy, bất kể phi tử nhà nào bị lập làm Hoàng hậu, tức là đã gia tăng thêm một chút thực lực, nhưng ngược lại cũng trở thành cái đích cho mọi người ngắm bắn…!

- Cái đích cho mọi người ngắm bắn?

Hàn Mạc cảm giác kinh hãi.

Trang Uyên gật đầu nói:

- Điều đó là đương nhiên. Theo ta được biết, sau khi Bình Quang Đế đăng cơ, hậu cung này vẫn là do phi tử của Tiêu gia xử lý quản thúc… Trước đây, vị Tiêu phi đó, trên thực tế là Hoàng hậu không chính thức. Nếu là lần này lập Tiêu phi làm Hoàng hậu, phần lớn trong mắt mọi người, đó là chuyện hợp lẽ. Hơn nữa Tiêu phi ở hậu cung quản lý nhiều năm, vị trí cũng vững chắc, nàng lên vị trí Hoàng hậu, tuy tằng sẽ bị phi tần trong hậu cung ghen ghét, nhưng sẽ không gặp phải những rối loạn quá lớn.

Thản nhiên cười:

- Nhưng phi tử của Hàn gia các ngươi hoặc Tô gia được lập làm Hoàng hậu, trong hậu cung, khẳng định không có được vị trí vững chắc như Tiêu phi vậy, hơn nữa… nằm ngoài dự kiến của mọi người, nhất định sẽ đưa tới những nghi kỵ và ghen ghét cực kỳ sâu sắc, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Tình huống như vậy, không chỉ… xuất hiện ở hậu cung, thậm chí còn lan đến cả trên triều đình…!

Ông ta thấy Hàn Mạc nhíu mày, dường như hiểu được điều gì, thản nhiên nói:

- Lập Hàn phi làm Hoàng hậu?

Hàn Mạc đối với trí tuệ của Trang Uyên, đã quen, gật gật đầu.

- Các ngươi định phản đối?

Trang Uyên lộ vẻ nghi ngờ nghiêm trọng.

Trang Uyên chính là Quỷ cốc tông sư, ngồi nhìn thiên hạ, vốn không có phân chia phe phái nào, nhưng hiện giờ với Hàn Mạc có danh phận thầy trò, ở trên lập trường đó, luôn phải hướng tới Hàn gia.

Hàn Mạc do dự một chút mới nói:

- Gia phụ đương triều phản đối, nhưng… đại bá không nói gì cả.

Trang Uyên chau mày, lập tức nhắm mắt lại, một tiếng cũng không nói ra, hiển nhiên là ở trong đó suy xét nguyên do, một lát sau, ông ta mới mở to mắt, chậm rãi nói:

- Phụ thân ngươi phản đối, là lo lắng cho toàn bộ họ tộc, đại bá ngươi không nói, chính là… có hùng tâm khác.

- Hùng tâm?

Trang Uyên lắc đầu bình tĩnh nói;

- Rốt cuộc vì sao, ta hiện giờ cũng không tiện nói rõ, ngươi cũng không cần phải biết rõ ràng mọi chuyện.

Hàn Mạc thấy Trang Uyên cũng không nói rõ, biết ông ta đều có cân nhắc, cũng không truy vấn, chỉ có điều trong lòng cũng càng thêm nghi hoặc.

- Đối với ngươi mà nói, hiện giờ cố gắng đến mức cao nhất không phải nhúng tay nhiều vào công việc.

Trang Uyên dặn dò:

- Nhưng có mấy chuyện, người cũng là cần nhanh chóng làm được. Hoàng đế lợi dụng Hàn gia các ngươi để đối phó với Tiêu gia, ngươi từ giữa được lợi, trở thành thủ lĩnh của hai nơi quan trọng là Báo Đột Doanh và Tây Hoa Thính, ngươi nhất định phải nắm bắt cơ hội này, biến hai nơi đó thành thế lực của mình… Tất cả tâm trí tranh đấu, đến cuối cùng giải quyết còn phải giao tranh trực diện, tới lúc đó, thì xem thực lực của ai mạnh.

Thản nhiên cười, nói;

- Nếu là ngươi không nắm được hai thế lực này, vậy không cần tham gia vào chính sự, nên quay trở lại Đông Hải rong chơi hưởng lạc đi.

Hàn Mạc xấu hổ một hồi, sư phụ này của mình quả nhiên đã rất thẳng thắn.

- Học trò đang gắng sức.

Hàn Mạc chỉ có thể nói:

- Báo Đột Doanh, học trò tự tay bắt rồng. Tây Hoa Thính, nhân viên thuộc hạ đều là tiếp nhận trực tiếp từ thượng cấp, chủ yếu qua Tứ đại chủ sự. Nếu chủ quản bốn nơi này đều cùng đồng lòng với học trò, như vậy Tây Hoa Thính cũng chẳng khác nào được thu nạp về đây!

Trang Uyên cười ha hả nói:

- Xem ra nhà ngươi quả nhiên là trời sinh khả năng tùy cơ ứng biến, Quỷ cốc ta coi như đã có người kế nghiệp.

Hàn Mạc vội nói:

- Sư phụ quá khen rồi.

- Cũng không quá lời.

Trang Uyên nghiêm mặt nói:

- Quân đội và đặc vụ vốn là hai hệ thống bất đồng. Trong quân đội tướng sĩ vô số, tuyển mộ binh sĩ chinh chiến, giữ quân lương, tuy rằng đã được quân đội huấn luyện, nhưng rất nhiều tướng sĩ này, cũng đều là quan hệ họ hàng, suy nghĩ cũng khác. Ở trong quân đội, chỉ thu phục trong các tướng lĩnh cao cấp, không thể có được đầy đủ chỉnh thể cho toàn quân đội…Vả lại thu phục tướng lĩnh cao cấp ở trong Ngự Lâm Quân, đó là rất dễ dàng bị người ta nhìn ra, đối với bạn ngược lại không có lợi, nhưng nếu có thể âm thầm thu nạp rất hàng loạt những người tầng lớp thấp dưới quyền tướng lĩnh, không hiện sơn không hiện thủy, ngược lại so với việc thu phục vài tên tướng lĩnh cao cấp hiệu quả hơn nhiều…! Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Hàn Mạc gật đầu, từ khi tiếp nhận Tây Hoa Thính tới nay, Hàn Mạc đối với thuộc hạ của tướng lĩnh vẫn thản nhiên chỉnh sửa, về phần tướng lĩnh cao cấp của Báo Đột Doanh, quan hệ của mọi người với Hàn Mạc lại có chút phức tạp.

Hộ Quân Tham Lĩnh Tiếu Mộc ở đội kỵ binh, anh ta với Hàn Mạc quan hệ mật thiết, nói gì nghe nấy, hai người cũng là đã trải qua những chuyện sinh tử, tình cảm sâu sắc, Tiếu Mộc trở thành Hộ quân Tham lĩnh của đội kỵ binh, cũng là Hàn Mạc đích thân giới thiệu, vị trí này đương nhiên là người của mình.

Hộ quân Tham lĩnh của đội cung binh là Đậu Thiện, ngược lại là một nhân vật rất khéo léo, khó phân biệt được thực tâm của người đó, nhưng Hộ quân úy Tiết Thiệu ngược lại là cùng với mình quan hệ cũng không phải ít, hơn nữa ở trong đội cung binh, sức ảnh hưởng của Tiết Thiệu cũng rất lớn.

Chỉ có Hộ quân Tham lĩnh Dương Vĩnh Huy của đội bộ binh là không biết nông sâu.

Dương Vĩnh Huy là nhân vật đứng hàng đầu, có thể thấy được năng lực của hắn rất mạnh, hơn nữa ở Báo Đột Doanh rất được mọi người trông đợi. Ngày thường vị Dương Vĩnh Huy này đối với Hàn Mạc cũng rất cung kính, nhưng trong lòng người này rốt cục như nghĩ như thế nào, cũng khó có thể biết rõ được.

Về phần các quan viên dưới quyền trong các doanh trại, Hàn Mạc cũng đang tiến hành điều chỉnh một phen, trong đó có hơn phân nửa tướng lãnh đều là thân tín tự tay Hàn Mạc đề bạt, đương nhiên đối với Hàn Mạc họ rất cảm kích.

Hàn Mạc đề bạt những tướng lĩnh này, rất tự nhiên mà làm. Hơn nữa những tướng lĩnh này đa phần đều là những người có năng lực, cho nên từ cao xuống thấp trong doanh trại, đó cũng là nói không ra lời. Huống chi tướng lĩnh cao cấp không dễ dàng điều động, mọi người tự nhiên chỉ nghĩ đến Hàn Mạc là tiến hành điều động nhân viên như thường, lựa chọn những người có tài năng nhậm chức mà thôi, chẳng những không đa nghi, lại cảm thấy Hàn Mạc cầm binh công bằng hợp lý.

Mà trong những tướng lĩnh cấp dưới được đề bạt lên, phần lớn không phải là con nhà quý tộc, không có chỗ dựa vững chắc sau lưng, nếu không phải Hàn Mạc đề bạt, chưa chắc đã có cơ hội thăng chức, vì vậy ở trong con mắt của nhiều tướng sĩ, Hàn Mạc mới thực là người tài, quả thật là một vị Chỉ huy sứ anh minh.

- Về phần Tây Hoa Thính, kỷ luật so với quân đội nghiêm khắc nhiều, nhân viên chỉ biết phụng mệnh để làm việc, không nghĩ nhiều lắm.

Trang Uyên nói:

- Cho nên mua chuộc được Tứ đại chủ sự, gần như cũng có thể thu nạp được Tây Hoa Thính. Nhưng tôn chỉ của Tây Hoa Thính xưa nay là nguyện trung thành với hoàng thất, mấy vị chủ sự cũng đều một lòng nguyện trung thành, muốn thu phục, cũng không phải cuyện dễ dàng, việc đó càng cần xem thủ đoạn của ngươi.

Hàn Mạc mỉm cười gật đầu, nhớ tới lúc Thái tử lôi kéo mình, chính là muốn lợi dụng thế lực hai nơi này, hắn ngược lại không kiêng kỵ đem chuyện của Thái tử kể lại với Trang Uyên, với tài trí của Trang Uyên, có lẽ có thể nhìn ra manh mối trong đó, cho nên khẽ giọng nói:

- Hai nơi này, trong cung Thái tử dường như cũng đã nhắm vào nó. Anh ta mấy lần muốn lôi kéo học trò, chính là muốn Báo Đột Doanh và Tây Hoa Thính trở thành thế lực của anh ta.

Trang Uyên nhíu mày:

- Yến Thái tử?

- Đúng!

Trang Uyên trầm ngâm một chút, lắc đầu nói:

- Đối với người này, ta biết rất ít, khó đoán được tâm tư.

Hàn Mạc cũng không có thất vọng, kỳ thực hắn cũng hiểu được, Trang Uyên tuy rằng tài trí hơn người, nhưng rốt cục cũng không phải thần tiên, hành tung của Yến Thái tử, đến triều thần nước Yến còn không nắm rõ, không nói gì tới Trang Uyên.

Trang Uyên nhìn thấu rất nhiều sự tình, đơn giản là hiểu được tính cách của mọi người, hiểu rõ tính người mà thôi, nhưng hắn đối với Yến Thái tử hoàn toàn không biết gì cả, tự nhiên cũng khó có thể phân tích được tâm tư của Yến Thái tử.

- Chẳng qua… Ngươi phải cẩn thận!

Trang Uyên trầm giọng:

- Nếu là Thái tử điện hạ kia chủ định muốn đánh hai nơi này, ngươi phải đề phòng anh ta cài tay chân vào trong. Đặc biệt Tây Hoa Thính, ngươi phải cẩn thận trong đó có người của Thái tử, càng phải cẩn thận trong đó có người muốn cướp quyền lực của ngươi!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv