Chú chó săn bị trúng tên chết, chỉ trong nháy mắt, tốc độ nhanh kinh hồn. Hơn nữa những nơi mà tên bắn trúng cũng không phải là chỗ hiểm trên cơ thể, tốc độ tử vong nhanh như vậy, quả nhiên là cho người ta khiếp sợ vạn phần.
Hạ Học Chi nheo mắt, ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát xác con chó, chẳng những đã chết, mà còn không hề chảy một giọt máu nào, bên ngoài vết trúng tên cũng không thấy lưu một chút máu.
A Địch cầm ống trúc đặt lên trên bàn, nhìn Hạ Học Chi, cất giọng bình tĩnh :
- Hạ tháp ngang, có gì khác biệt, bây giờ ngươi cũng biết rồi chứ?
Hạ Học Chi khẽ vỗ tay nói:
- Hay, hay quá. A Địch à, hôm nay ngươi đúng là làm cho ta mở rộng tầm mắt.
Xác của chú cho săn được lệnh lôi ra ngoài, giao cho Ảnh Tử Vệ ở bên ngoài xử lý, rồi trở về đóng chặt cửa phòng, tủm tỉm cười nhìn A Địch nói:
- Lô Phong xảo nỗ lần trước, cũng không có uy lực lớn như vậy. Tuy giống nhau có thể một lúc bắn ra năm mũi tên, liên tục bắn hai lần, tốc độ của mũi tên bắn ra rất nhanh, hơn nữa rất có tác dụng. Nhưng sức sát thương của hai chiếc Phong xảo nỗ này dường như rất lớn, sau khi chú chó săn bị trúng tên, tốc độ tử vong quả thực làm cho người ta không ngừng thán phục.
A Địch đắc ý nói:
- Đó là điều đương nhiên, nếu không cũng chẳng mang đến cho Hạ tháp ngang thưởng thức.
- Nói cho ta biết còn có cách thức gì khác?
Hạ Học Chi chăm chú nhìn A Địch nói.
A Địch không trả lời, chỉ nói:
- Hạ tháp ngang có hài lòng với loại Phong xảo nỗ này không?
Hạ Học Chi gật đầu cười nói:
- Nhìn chung bốn nước Trung Nguyên, cho dù là nước hiếu chiến như nước Nguỵ cũng không thể có loại vũ khí lợi hại như vậy. Phong xảo nỗ này là loại vũ khí lợi hại nhất, ta đương nhiên là rất hài lòng.
Lời của hắn tuy có chút khoa trương, nhưng không phải là không có thực.
Thời kì này, chế ra thứ vũ khí như vậy cũng đáng gọi là thần diệu rồi. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com
Công kích trong cự ly ngắn, đao kiếm búa rìu câu xoa đều là loại vũ khí đặc sắc, trong đó đương nhiên cũng không thể thiếu loại vũ khí sắc bén được mọi người cho là thần binh.
Vũ khí dùng cho khoảng cách dài, thường thấy nhất đó là cung tên, vài điểm tiên tiến một chút so với cung tên là Liên nỗ.
Trình độ khoa học kĩ thuật hiện nay, cao nhất là Liên nỗ, nhưng cũng không bắn liên tục quá ba lượt, mỗi lần một mũi tên mà thôi. Tuy nói chế tác tinh xảo, nhưng giá thành rất cao, vả lại quá trình chế tác rất phức tạp, với tình hình thông thường, trong quân đội tuy có phối hợp với cung tên, nhưng số lượng cực nhỏ, vũ khí mà đơn binh tiến công từ xa chủ yếu là dùng cung tên.
Chế tạo cung tên, đương nhiên rất đơn giản, căn cứ vào chất liệu không giống nhau, uy lực cũng có mạnh và yếu, nhưng người bình thường sử dụng cung tên, đều là một cung tên bắn một mũi tên, không thể bắn liên tiếp trong nháy mắt, hơn nữa mũi tên bắn ra, căn cứ vào trạng thái và thể năng của người bắn, sức mạnh và tốc độ cũng không giống nhau, cùng một cung tên nhưng mũi tên của hai người bắn khác nhau cũng phân chia uy lực mạnh yếu khác nhau.
Cung tên nằm trong tay Chu Tiểu Ngôn, đương nhiên tốc độ và sự chính xác hoàn hảo, uy lực vô cùng. Nếu rơi vào tay Tiết Thiệu, tốc độ và sự chính xác đương nhiên sẽ không như bình thường. Đặt vào tay Hàn Mạc, sức mạnh và tốc độ tuyệt không khan hiếm, độ chính xác còn kém rất nhiều. Nếu như đặt vào tay một gã lính vô danh tiểu tốt, uy lực càng suy giảm đáng kể.
Cho nên thông thường, vũ khí đơn binh của thời đại vũ khí lạnh, có sự phân biệt mạnh yếu về chế tạo và uy lực sử dụng, nhưng điểm mấu chốt quan trọng nhất là người sử dụng vũ khí.
Nhưng Phong xảo nỗ là một sáng tạo hoàn toàn mới.
Nói trắng ra, Phong xảo nỗ đã đánh bại ý niệm vũ khí lạnh truyền thống, uy lực của vũ khí đã không phụ thuộc vào người sử dụng, chỉ cần người sử dụng không phải là kẻ ngu ngốc, hiểu đựơc các thao tác đơn giản, như vậy có thể phát huy được uy lực to lớn, bất luận là người dân bình thường hay là đại tướng quân thống lĩnh thiên quân vạn mã, loại Phong xảo nỗ này đã đến đựơc tay của mọi người, biết sử dụng nó, uy lực mà nó phát huy sẽ giống như nhau.
Phong xảo nỗ không giống như cung tên bình thường, nó có thể một lúc bắn ra năm mũi tên, tuy không thể liên tục bắn ra ba lượt, nhưng cũng có thể bắn ra hai lần liên tục, tổng cộng có thể bắn ra mười mũi tên hai lần trong chớp mắt.
Hơn nữa, mỗi một vòng tên, bắn ra thành năm sao, gần như bao phủ yếu đạo của toàn thân kẻ thù, làm cho đối phương không thể tránh được, phạm vi sát thương cực lớn. Hơn nữa vì thiết kế bộ phận then chốt cực kỳ khéo léo, mũi tên khi bắn ra, tốc độ và sức mạnh đều quyết định bởi thao tác tính năng của bộ phận then chốt, không phải quyết định bởi thể năng và sức mạnh của người điều khiển nó.
Tính tinh xảo của bộ phận then chốt, năng lượng phát huy ra, tuyệt đối không hơn một gã đại lực sĩ yếu đuối, cho nên mỗi một mũi tên bắn ra, tốc độ và sức mạnh đều rất kinh người.
Hơn nữa khoảng cách của Phong xảo nỗ rất xa, so với cự ly của một cung tên bình thường xa hơn rất nhiều, cho nên về tính năng chỉnh thể mà nói, làm một vũ khí đơn binh đường dài, Phong xảo nỗ tuyệt đối là vũ khí mạnh nhất của Trung Nguyên rộng lớn, mà loại vũ khí này được sinh ra bởi một vị thần ở Nam Phong quốc, không phải là của con người.
Loại Phong xảo nỗ này, còn có một ưu điểm vượt trội, đó chính là dễ dàng mang theo, thoáng nhìn về căn bản không khác so với một ống trúc thông thường. Không ai có thể ngờ tới, ống trúc bình thường không có gì khác biệt này lại là vũ khí có uy lực giết người kinh khủng.
Đương nhiên, vũ khí như vậy, sẽ có kĩ xảo chế tạo phức tạp, vả lại nguyên liệu chế tạo cũng rất khó tìm, một trong những lý do là nguyên liệu đó chỉ Nam Phong quốc mới sản xuất được, đây cũng là đặc tính để bảo đảm cho phương pháp chế tạo Phong xảo nỗ chỉ có thể được sản xuất ở nước họ, nếu không có nguyên liệu, thì cũng không chế tạo được chiếc Phong xảo nỗ như thế.
Cho dù là ở Nam Phong quốc, sản lượng vũ khí như vậy cũng không cao, chung quy là vì hiếm nguyên liệu, vả lại công nghệ chế tạo tinh xảo, phải có một bộ phận then chốt nhất định mới có thể chế tạo ra.
Nhìn Hạ Học Chi không che dấu sự thích thú với chiếc Phong Xảo nỗ, A Địch đắc ý nói:
- Hạ tháp ngang vừa lòng là tốt rồi, chiếc Phong xảo nỗ này là loại vũ khí rất quý báu của nước Phong ta, Hạ tháp ngang có muốn có nó không?
Hạ Học Chi cười híp mắt nói:
- A Địch, nói cho ta biết, điều kiện của các ngươi là gì?
- Giúp bọn ta tìm được người cần tìm
A Địch lập tức nói:
- Ngoài ra, thứ mà ngươi hứa với ta, phải nhanh chóng đưa ra. Tính nhẫn nại của người nước Phong chúng ta, từ trước tới nay luôn không tốt, ta cũng không hy vọng giao ước giữa chúng ta vì sự bất tín của Hạ tháp ngang mà sụp đổ.
Hạ Học Chi khẽ nhíu mày, rồi chậm rãi nói:
- A Địch, người các ngươi cần tìm, ta sẽ cho thêm người đi điều tra dò hỏi, thậm chí sẽ cho thông báo trong kinh, để mọi người cũng có thể giúp đỡ thăm dò, nhưng thứ mà các ngươi cần, ta nói thẳng, với tình thế trước mắt, ta không thể hứa hẹn điều gì.
- Tại sao?
- Rất đơn giản, ta hợp tác với các ngươi, là để đạt được mà chúng ta cần, lợi ích là thứ bảo đảm.
Hạ Học Chi bình tĩnh nói:
- Nhưng nếu lợi ích của mỗi bên đứng trước nguy cơ bị phá vỡ, vậy thì hiệp ước của chúng ta nhất định phải tính toán lại. Ngươi cũng biết, Nghi Xuân xảy ra lụt lội, đây là thời điểm đặc biệt, bây giờ quan viên trong kinh đến đây rất nhiều, Công bộ Thượng thư Tiêu Hoài Kim, Lại bộ Thị lang Tô Khắc Ung, Ngự lâm Hộ lương quan Hàn Mạc, Giám sát sứ Lăng Lũy, còn có hai Hoa Thính, Hắc Kỳ… Các thế lực lớn đều tập trung ở quận Nghi Xuân, tối nay ta gặp mặt ngươi, đã bỏ tâm sức ra tránh tai mắt của người khác, nhưng nếu đưa cho các ngươi thứ các ngươi cần lúc này thì không thể che dấu được. Tối nay ta và ngươi gặp nhau dễ dàng như vậy, một khi vận chuyển bị phát hiện, đến lúc đó lợi ích của hai bên chúng ta sẽ đứng trước nguy cơ bị tổn hại rất lớn. Bây giờ ta thậm chí cũng đang phải đối mặt với nguy cơ rất lớn. Ngươi tự nghĩ thử xem, lúc này có thích hợp để ta vận chuyển hàng đi sao?
Dừng một lúc, nhìn thần sắc A Địch có chút lãnh đạm, mới tiếp tục nói:
- Huống chi, trong lúc này có một người còn muốn gây phiền phức cho ta, nếu như không có hắn, ta nghĩ vì mối giao tình giữa ta và Hô Mã khắc an mà mạo hiểm, lén lút vận chuyển hàng đi, nhưng….nhưng chỉ cần người này ở lại huyện Tịch Xuân một ngày thì ta không thể manh động được.
A Địch lặng im, sau một lát mới hỏi:
- Hạ tháp ngang là vua ở nơi này, còn ai phải kiêng dè ai như vậy sao? Chẳng lẽ ngay cả Hạ tháp ngang cũng không thể đối phó với hắn?
Hạ Học Chi vuốt cằm nói:
- Hắn nắm binh quyền trong tay, vả lại là khâm sai của triều đình, đối phó với hắn không phải dễ dàng, ta thật ra muốn hắn chết, đáng tiếc…Hắn cố tình không cho ta toại nguyện.
- Nắm giữ binh quyền?
A Địch dừng một lúc, nói:
- Ngươi nói người đó là Ngự lâm quân họ Hàn phải không?
Hạ Học Chi thản nhiên cười nói:
- Thôi, không nói chuyện này nữa. A Địch, ngươi chờ ta đối phó xong tên tiểu tử này, mới có thể thực hiện giao ước của chúng ta.
Rồi nâng chén trà lên thở dài nói:
- Ta hy vọng tên tiểu tử thối ấy sẽ xảy ra chuyện, đột nhiên chết đi, như thế ta mới có tinh lực để làm việc của các ngươi, chà..!
A Địch thản nhiên nói:
- Hạ tháp ngang đang ám chỉ ta?
Hạ Học Chi tít mắt cười nói:
- Ý gì?
- Ngươi đang ám chỉ ta, để bọn ta đi giết tên tiểu tử đó.
A Địch bình tĩnh nói.
Đôi mắt Hạ Học Chi xẹt qua một tia sáng, vẻ mặt rất bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Ta đâu có nói như vậy…Các ngươi làm việc, ta không tiện hỏi đến, nhưng ta cảm thấy nam tử của Phong quốc thần bí khó lường, việc mà một người bình thường không thể làm được, người nước Phong chỉ e có thể làm được, ha ha..
- Không thể được.
A Địch thẳng thắn nói:
- Hạ tháp ngang muốn mượn đao giết người, ta nghĩ, bọn ta không thể làm cho Hạ tháp ngang toại nguyện được.
Hạ Học Chi nhíu mày.
A Địch thản nhiên nói:
- Trong lòng Hạ tháp ngang muốn giết chết người đó, nhưng lại lo lắng cho người của mình ra tay, một khi bị người ta nắm được điểm yếu, sẽ gây bất lợi cho gia tộc các ngươi. Ngươi nghĩ để bọn ta động thủ, cho bọn ta giúp ngươi giết chết tên tiểu tử họ Hàn đó, bọn ta không thể đồng ý với ngươi được. Bọn ta hợp tác với ngươi, giống như lúc nãy Hạ tháp ngang nói, là chuyện lợi ích của hai bên, sẽ không tổn hại đến lợi ích của đối phương. Nhưng nếu bọn ta giúp ngươi giết chết kẻ đó, bọn ta sẽ bị uy hiếp nghiêm trọng. Tên tiểu tử họ Hàn đó, là người của gia tộc Hàn thị, là đại thế gia của nước Yến, nước Phong bọn ta sẽ không tham gia vào trận chiến trong nội bộ nước Yến các ngươi, tuyệt đối không thể….!
Hạ Học Chi cười ha hả nói:
- A Địch, ngươi hiểu nhầm rồi, ta không có ý đó, nhưng…. câu nói này không sợ ngươi trách tội, cho dù ngươi muốn, ta cũng không muốn ngươi ra tay. Tuy ngươi là dũng sĩ của nước Phong, nhưng… so với Hàn Mạc, vẫn còn kém xa. Tên Hàn Mạc đó văn võ song toàn, rất khôn ngoan, người bình thường không thể đối phó với hắn được. Ta không muốn ngươi bị hắn làm hại.
Tuy biết rõ đây là kế khích tướng, nhưng A Địch không kìm nổi nói:
- Hạ tháp ngang, hắn thật sự lợi hại như ngươi nói sao? Người trong thiên hạ này, danh không xứng với thực tế rất nhiều, rất nhiều!