Chưa tới mười giờ.
Trong phòng làm việc mới.
Phòng làm việc của Đổng Học Bân giống như một bảng hiệu, từng cán bộ và nhân viên công vụ đi ngang qua sẽ không tự giác nhìn vào bên trong, mọi người vốn đang rất oán giận đối với hoàn cảnh công tác nhìn thấu Đổng bí thư chuyên chú như vậy thích ứng như vậy, cũng không nhịn được trong lòng kiên định, thái độ của lãnh đạo khẳng định hoặc nhiều hoặc ít ảnh hưởng đến những người khác, mọi người thấy, công tác cũng đều từ từ triển khai đâu vào đấy.
Những kỹ xảo nhỏ này, Đổng Học Bân dùng dễ như trở bàn tay.
Trí tuệ lớn và trí tuệ chính trị hắn có thể không có nhiều lắm, nhưng mấy trò thông minh vặt vãnh Đổng Học Bân lại chưa bao giờ thiếu.
Nhiều năm như vậy, Đổng Học Bân vẫn lý giải đối với bản thân, gặp phải sở đoản của mình, vậy chỉ có thể dùng năng lực đặc thù của mình đi bù đắp, ví dụ như trí tuệ chính trị hắn trời sinh thiếu hụt. Còn mấy trò vặt vãnh, hắn vẫn dùng phương thức phương pháp của mình, mấy năm nay Đổng Học Bân cũng có một kinh nghiệm của mình, đã ma hợp tốt, hắn hiện tại cũng không phải thiếu niên ngây ngô lúc trước.
Một phút đồng hồ...
Năm phút đồng hồ...
Mọi người thay đổi càng ngày càng rõ ràng.
Đây đều là không nhận thức được, có thể nói là một loại cảm giác một truyền mười mười truyền trăm.
Tô Nham cũng thấy được chuyển biến của mọi người, trong lòng cũng càng thêm bội phục Đổng Học Bân, vừa rồi Đổng bí thư bảo hắn không nên đóng cửa hắn còn không biết vì sao, hiện tại Tô Nham cuối cùng cũng rõ ràng dụng ý của Đổng bí thư, hơn nữa hiệu quả cũng rõ rệt, Tô Nham cảm thấy chổ mình cần nỗ lực thật rất nhiều, hắn hiện tại cũng có một mục tiêu, cũng là một phương hướng phấn đấu, cũng là muốn trở thành người như Đổng bí thư, tuy rằng Tô Nham có thể còn lớn hơn một hai tuổi so với Đổng Học Bân, nhưng trải qua mấy ngày nay tiếp xúc Tô Nham lại cảm thấy Đổng Học Bân sở dĩ có thể làm bí thư huyện uỷ tuyệt đối là danh phù kỳ thực, trẻ tuổi? Tính tình kém? Vậy thì làm sao? Có thể nói nguyên nhân chính là vì Đổng bí thư quá trẻ tuổi hơn nữa tính tình quá không tốt, mới càng có thể làm hiện ra chất lượng của bí thư huyện uỷ giờ phút này, sức chiến đấu cũng tốt. Chính trị đấu tranh cũng tốt, vô luận phương diện nào Tô Nham lúc này đều hoàn toàn chịu phục đối với Đổng Học Bân, hắn căn bản không ngờ rằng một người bí thư huyện uỷ trẻ tuổi như thế, sao có thể lợi hại như vậy, sao có thể có nhiều thủ đoạn như vậy, bởi vì bội phục, cho nên mới có kính nể và sùng bái, Tô Nham lúc này cũng là một tâm tính như thế, hắn thật muốn học theo Đổng bí thư.
Tô Nham sau khi vào trong miên man suy nghĩ một trận. Mới nói: "Bí thư, phòng họp lâm thời đều chuẩn bị xong rồi, cuộc họp thường ủy huyện ủy cũng nhanh đến giờ."
Đổng Học Bân ngẩng đầu, "Hoắc cục trưởng tới?"
"Tới rồi, vừa tới một hồi." Tô Nham nói.
"Được. Bảo ông ta trực tiếp đi phòng họp đi, dự thính." Đổng Học Bân nói.
Tô Nham chớp chớp mắt, "Hoắc cục trưởng vừa rồi hỏi tôi là chuyện gì, tôi cũng không biết, không nói, ngài có gặp mặt hay là..."
Đổng Học Bân nhìn thời gian, "Không gặp. Không còn kịp rồi, trên cuộc họp nói sau."
"Được, vậy tôi đi qua bên kia bố trí phòng họp trước." Tô Nham nói xong liền đi.
Không phải Đổng Học Bân không muốn nói chuyện với Hoắc Nhất Bang trước, chủ yếu là phương diện này không có cách âm. Căn bản là không có biện pháp nói, nói chuyện người xung quanh đều có thể nghe, nếu như đóng cửa lại nhỏ tiếng nói chuyện, lại không có khí độ của một bí thư huyện uỷ. Thật sự không quá đẹp mặt, cho nên Đổng Học Bân không có gọi Hoắc Nhất Bang tới. Thật ra cũng không sao cả, ông ta có biết hay không Đổng Học Bân trong lòng cũng sớm có chủ ý, lần này Hoắc Nhất Bang và cục quản lý đô thị quả thật là đại công thần, chuyện này sở dĩ có thể thuận lợi như thế để cho huyện Tiêu Lân bọn họ tránh được một kiếp, Hoắc Nhất Bang công lao không nhỏ, Đổng Học Bân đương nhiên phòng luận công khen thưởng một chút.
Phần thưởng như thế nào?
Thật ra ngày hôm qua trong huyện trống ra một người, còn là một vị trí rất không tồi, đó chính là chức vụ của một phó huyện trưởng chính phủ huyện.
Tổ điều tra trong tỉnh lần này quả thật là vồ hụt một cú, không có bắt Đổng Học Bân, cũng không có thay đổi cho huyện Tiêu Lân, nhưng không có nghĩa là bọn họ cái gì cũng không có tra được, không có nghĩa là bọn họ vô công mà về, tại buổi trưa ngày hôm qua, điều tra vấn đề tài chính xây dựng đại viện huyện ủy mới, một người phó huyện trưởng họ Tôn của chính phủ huyện bị lộ, bị tra ra một loạt vấn đề vận dụng tài chính, tuy rằng vấn đề cũng không quá lớn, nhưng là quả thật là bằng chứng giấy trắng mực đen, Tôn phó huyện trưởng cũng là khó lòng giãi bày, người của tổ điều tra đương nhiên sẽ không bỏ qua ông ta, cũng là nghiêm ngặt chấp hành chỉ thị của lãnh đạo tỉnh, chuyện tình phải cho một công đạo, phải có một người chịu tội thay, Tôn phó huyện trưởng vừa lúc gặp xui, chứng cứ vô cùng xác thực, hầu như bị bắt cùng ngày, trong tỉnh cũng rất nhanh cho ra ý kiến xử lý... mất chức điều tra, cái vị trí phó huyện trưởng này tự nhiên cũng để trống.
Tôn phó huyện trưởng này là ai Đổng Học Bân cũng không rõ ràng lắm, thậm chí trong đầu của hắn ngay cả một ấn tượng cũng không có, đương nhiên không quan tâm, hơn nữa Tôn phó huyện trưởng là người của chính phủ huyện, là cán bộ của Trương Đông Phương bên kia, Đổng Học Bân càng không sao cả, rút thì rút đi, ngược lại còn vừa vặn cho mình một cơ hội luận công ban thưởng, cũng là cơ hội để hắn tiến thêm một bước nắm giữ quyền nói chuyện của huyện Tiêu Lân, Đổng Học Bân cầu còn không được.
Hoắc Nhất Bang là cấp chính khoa, từ cấp bậc mà nói hắn trực tiếp lên vị trí phó huyện trưởng không có vấn đề gì, thế nhưng từ chức vụ mà nói, từ một người cục trưởng cục quản lý đô thị tương đối ít được lưu ý lên đến phó huyện trưởng, cái này có chút lớn, không dễ thao tác như vậy, nhưng Đổng Học Bân trong lòng hiểu rõ, đã đem mọi chuyện đều lo lắng xong rồi, hắn tự tin có thể đem Hoắc Nhất Bang đẩy lên, cho dù không phải một trăm phần trăm, còn có một chút không xác định, nhưng ít nhất tỷ lệ cũng là rất lớn, chút lòng tin ấy Đổng Học Bân vẫn phải có, bằng không hắn ngày hôm nay cũng sẽ không đưa ra cuộc họp thường uỷ này.
Đã đến giờ.
Đổng Học Bân sửa sang quần áo, đi ra phòng làm việc của mình, đi đến hướng phòng họp lâm thời ở cuối dãy phòng xếp, vào phòng.
Bên trong đã đủ người.
Ngoại trừ Đổng Học Bân ra mười người thường ủy huyện ủy còn lại đều ngồi xuống, còn có Hoắc Nhất Bang cũng dự thính ngồi ở ghế bên cạnh, ngồi ở bên ngoài. Thật ra bàn rất lớn, hình như là đem bàn của đại viện huyện uỷ cũ dọn đến đây, chỗ ngồi cũng đủ, nhưng Hoắc Nhất Bang vẫn không có quyền ngồi vào bàn, đây là phân biệt đối xử, ông ta chỉ là dự thính, không có tư cách ngồi vào bàn, vậy đã không phòng là sai vị trí, trong thể chế chú ý những cái này nhất, đừng nói Hoắc Nhất Bang là một cục trưởng cục quản lý đô thị, cho dù ông ta là một phó huyện trưởng không có tiến vào thường ủy, cũng là không tư cách ngồi vào bàn họp chủ này, bàn trên cuộc họp thường ủy vĩnh viễn cũng chỉ có vị trí của thường ủy huyện ủy, chỉ mười một người.
Cho dù là chủ nhiệm nhân đại.
Cho dù là chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị.
Hai quan viên cấp chính xử, quan viên cùng cấp với Đổng Học Bân và Trương Đông Phương, tới cuộc họp thường ủy cũng có thể dự thính tham gia, có quyền lên tiếng, nhưng không có quyền bỏ phiếu, cái nào ra cái đó, những cái này trong thể chế đều cũng có phân chia nghiêm ngặt.
Đổng Học Bân ngồi vào ghế.
Tô Nham lập tức đóng cửa lại, ngồi vào góc cầm lấy vở chuẩn bị ghi chép nội dung hội nghị.
Đổng Học Bân uống một ngụm trà nóng do Tô Nham sớm chuẩn bị cho hắn, mở miệng, nói: "Họp đi."
Bất quá vừa nói xong, sát vách bên cạnh liền có âm thanh cũng không biết là của phòng ban nào nói ra, âm thanh cũng không lớn, nhưng rất ầm ĩ.
Trương Đông Phương nhíu nhíu mày.
Các thường ủy huyện ủy khác cũng rất không thích ứng.
Tô Nham chớp mắt nói: "Bí thư, tôi đi kêu bọn họ nói nhỏ chút?"
Đổng Học Bân do dự một chút, vẫn là xua tay nói: "Không cần, tất cả mọi người không dễ dàng, tất cả đều khắc phục một chút, tôi cũng nói ngắn gọn, đem nội dung chủ yếu của ngày hôm nay nói ra một chút, chuyện Tôn phó huyện trưởng bị mất chức mọi người nói vậy cũng đều biết rõ, chính phủ huyện nơi này thiếu, tự nhiên phải bổ nhiệm."
Nghe đến đó, mọi người đều rõ ràng.
Hoắc Nhất Bang cũng nghe hiểu, mới biết được Đổng bí thư gọi mình tới là làm gì, trong lòng không khỏi loạn nhảy vài cái, phó huyện trưởng? Ông ta không thể không kích động!
Đổng Học Bân đi thẳng vào vấn đề nói: "Tôi đề nghị Hoắc Nhất Bang Hoắc cục trưởng của cục quản lý đô thị đảm nhiệm cái chức vụ này, lão Hoắc ra lực rất lớn trong nhiệm vụ dỡ bỏ lần này, một lão đồng chí, còn tự mình tham dự nhiệm vụ, rất đáng kính nể, hơn nữa tư lịch cũng đủ, hoàn toàn có thể đảm nhiệm được cái chức vụ này."
Mạnh Hàn Mai là người đầu tiên nói: "Tôi đồng ý, Hoắc cục trưởng là người thích hợp nhất."
Thường Lâm và Tôn Trường Trí Vương Bân Hòa và người của Đổng hệ cũng phụ họa, lần lượt biểu đạt ý kiến tán thành, danh vọng hiện tại của Đổng Học Bân đang cao, bọn họ làm người của Đổng hệ không có đạo lý không kiên quyết ủng hộ.
Trương Đông Phương bên kia có vẻ tương đối im lặng, ngay cả người của Trương hệ nhìn sắc mặt của Trương huyện trưởng một chút, cũng đều không nói gì.
Đổng Học Bân lại nhìn về phía Trương Đông Phương, "Trương huyện trưởng?"
Trương Đông Phương ngẩng đầu, "Tôi cũng đồng ý."
Trương Đông Phương thật sự đồng ý phát ra từ nội tâm? Khẳng định không có khả năng, hiện tại ai nấy đều thấy được Hoắc Nhất Bang là người của Đổng Học Bân, nếu như Hoắc Nhất Bang tiền nhiệm, cái này cũng như là cho chính phủ huyện một cái gai, thế nhưng Trương Đông Phương hiện tại không có lựa chọn nào khác, khí thế của Đổng Học Bân tại chuyện ngày hôm qua đã đạt được một độ cao, còn bán cho ông ta một nhân tình không lớn không nhỏ, hơn nữa trước đó mấy người thường ủy huyện ủy lên tiếng đều đã là sáu phiếu, Trương Đông Phương cho dù không đồng ý, chuyện tình cũng sẽ tiến triển như thế, vì vậy sau khi so sánh lợi và hại, Trương Đông Phương cũng đồng ý.
Đề nghị bổ nhiệm Hoắc Nhất Bang rốt cuộc qua.
Đương nhiên, thông qua chỉ là đề nghị mà thôi, bởi vì là bổ nhiệm liên quan đến một cán bộ cấp phó xử, đó chính là cán bộ do thành phố quản, là thành phố mới có thể quyết định, trong huyện chỉ có quyền lợi thảo luận và kiến nghị, dưới tình hình chung nếu như thường uỷ huyện ủy thảo luận cho ra quyết định, thành phố cũng phần lớn sẽ tôn trọng ý kiến của trong huyện, chỉ là tình huống hiện tại hơi phức tạp một chút, không nói cái khác, chỉ bởi vì thành phố không coi trọng đối với Đổng Học Bân, có ấn tượng không tốt đối với hắn!
Cho nên thành phố quyết định thế nào hiện tại còn không biết.
Nhưng Đổng Học Bân lại tin tưởng thành phố tám phần mười sẽ đồng ý, nếu như chờ nửa tháng sau rồi nói, vậy Đổng Học Bân sẽ không biết kết quả, hiện tại, thành phố đang trong trong điều tra của tổ điều tra tỉnh, phỏng chừng cũng không có tâm tư đấu với Đổng Học Bân, cái này cũng là nguyên nhân Đổng Học Bân vì sao nhanh chóng đưa ra bổ nhiệm của Hoắc Nhất Bang, hắn cũng là muốn nhân loạn mà kiếm chút chỗ tốt!