- Chủ tịch huyện Phạm, có một buổi không ở quận điều này cũng không thể lý giải anh ta không làm tròn bổn phận được.
Tề Chính Hồng càng thêm mất hứng.
Hoắc Hoa Long là ai chứ, không phải Phạm Hồng Vũ không biết, làm như vậy không phải nhằm vào Hoắc Hoa Long mà chính nhằm vào Tề Chính Hồng hắn. Nếu ông ta không phản kích từ nay về sau khi Phó chủ tịch huyện Tề bị hạ thấp uy tín, thì không có cán bộ nào đi theo ông ta, ông ta chỉ có thể ngoan ngoãn làm trợ thủ cho Phạm Hồng Vũ.
Với kết cục như vậy Tề Chính Hồng thật sự không thể nào chấp nhận được.
Ông ta có thể làm trợ thủ cho Phạm Hồng Vũ nhưng với điều kiện để ông ta tự nguyện, giống như Chủ tịch huyện Thôi trước kia vậy, phải vô cùng tôn trọng quyền uy của vị Phó chủ tịch huyện này, tôn trọng công việc, thương lượng xử lý mọi chuyện. Còn Phạm Hồng Vũ lại cứng rắn muốn lấy đi chức vị của Hoắc Hoa Long và lột đi "da mặt" của Tề Chính Hồng.
Đã quăng cho Tạ Hậu Minh một cái tát, hiện tại lại đến Tề Chính Hồng hắn rồi hả?
Ỷ mình là Bí thư đầu tiên của tỉnh là có thể ở huyện Vân Hồ đấu đá lung tung, không có ai dám ngăn cản hắn sao?
Phạm Hồng Vũ trầm mặt, mở tài liệu kẹp trước mặt, lấy ra tờ giấy, cầm ở trong tay thản nhiên nói:
- Phó chủ tịch huyện Tề, đây là bảng phân công công việc cho cán bộ khu Hòa Bình, đã được Hoắc Hoa Long tự mình ký. Phía trên này viết rõ, trách nhiệm anh ta đêm qua phải ở quận, cơn đại hồng thủy đang đến, tối hôm qua tôi đã kiểm tra các ao, đầm, đê lớn ở khu Hòa Bình, có vài địa phương xuất hiện nhiều điểm tương đối nghiêm trọng, còn Hoàng Vĩ Kiệt suốt đêm ở tại con đê lớn chỉ huy. Hoắc Hoa Long thân là Bí thư Quận ủy, phải chịu trách nhiệm với những gì mình gây ra khi không thực hiện đúng yêu cầu công việc. Với chuyện như vậy xảy ra, nếu huyện chúng ta không xử lý, giải vờ câm điếc mặc kệ nó, như vậy công tác chống lũ này ai sẽ xem trọng? Chuyện này lộ ra ngoài ai sẽ là người nhận trách nhiệm?
Dừng một chút Phạm Hồng Vũ nhìn Tề Chính Hồng nói từng chữ:
- Anh hay là tôi?
Sắc mặt Tề Chính Hồng xanh mét, ông ta “hừ” một tiếng tránh nhìn ánh mắt sắc bén của Phạm Hồng Vũ.
Thấy ánh mắt Phạm Hồng Vũ nhìn Tề Chính Hồng cương quyết như vậy, lúc này Lục Cửu mới ra mặt nói:
- Chủ nhiệm Tạ, lão Triều, hai vị có ý kiến gì không? Có gì thì nói đi.
Thực chất trong thâm tâm Lục Cửu, y rất muốn xem cuộc "nội chiến" giữa Phạm Hồng Vũ và Tề Chính Hồng.
Thế lực của Tề Chính Hồng ở huyện cũng không kém, trước đây thái độ không rõ nên Lục Cửu không chống lại hay cùng phe với y. Tề Chính Hồng không phải là người đã hết thời, không có tác dụng. Để có được sự ủng hộ toàn tâm toàn lực của ông ta, Lục Cửu sợ phải trả cái giá không nhỏ. Hiện giờ, vì chuyện của Hoắc Hoa Long mà Tề Chính Hồng và Phạm Hồng Vũ trở mặt, thật sự không còn gì tốt bằng.
Đối với việc Phạm Hồng Vũ khăng khăng giữ ý định miễn chức của Hoắc Hoa Long, Lục Cửu cảm thấy có chút không đúng.
Biết hắn ta muốn lập uy nhưng chuyện này thật sự không đúng.
Anh ta vừa xảy ra tai nạn xe, xương sườn bị gãy làm ba, người còn nằm trong bệnh viện, dù có phạm phải sai lầm gì cũng không nên lập tức miễn chức của anh ta chứ? Có thể để Hoàng Vĩ Kiệt làm Bí thư Quận ủy thay anh ta trong thời gian ngắn, khi nào Hoắc Hoa Long bình phục trở lại, sau đó bàn lại chuyện thay đổi vị trí cũng chưa muộn.
Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, Chủ tịch huyện Phạm sẽ bị gắn danh là người có "ý chí sắt đá".
Như vậy thiếu tình cảm lãnh đạo, nên tốt hơn hết là không nên đuổi.
Ai biết được Chủ tịch huyện Phạm lại đối với anh ta"quân pháp bất vị thân" như vậy?
Thế mới nói khó coi tướng ăn, chỉ coi tướng nói, dù sao thì Phạm Hồng Vũ cũng còn quá trẻ nên suy nghĩ nông cạn.
Phạm Hồng Vũ làm sao biết được bây giờ xử phạt Hoắc Hoa Long không phải là thời điểm tốt, truyền thống đất nước chúng ta, giữa đồng chí, giữa bạn bè, cũng phải nói "tình người". Dù trong toàn huyện có chống lũ khó khăn thế nào cũng không được sử dụng phương pháp như vậy, kiên quyết không được.
Như lời hắn ta vừa nói nếu thực hiện như lời nói của Tề Chính Hồng tha cho Hoắc Hoa Long, cán bộ nhìn vào sẽ không khâm phục, nếu xuất hiện tình trạng vỡ đê ai sẽ là người chịu trách nhiệm?
Phạm Hồng Vũ hắn là Chỉ huy trưởng của Ban chỉ huy Phòng chống lụt bão huyện Vân Hồ.
Cho dù hắn vừa mới nhận chức thượng cấp cũng sẽ không trách tội hắn, nhưng sẽ có ấn tượng xấu về hắn.
Hai chuyện này không thể xem nhẹ.
Hơn nữa, theo góc độ khác mà nói, nếu xử lý Hoắc Hoa Long là thời cơ tốt nhất. Dù sao Hoắc Hoa Long cũng phải nghĩ trong vòng mấy tháng, không có khả năng lớn sẽ trở lại cương vị này công tác, huyện ủy lúc này miễn chức y cũng để y yên tâm tĩnh dưỡng. Và sau khi khỏi bệnh, lại phân công công việc khác, điều mấu chốt là văn kiện cuối cùng, rốt cuộc nói gì.
Giả sử Hoắc Hoa Long bình yên vô sự, thì Phạm Hồng Vũ có cố quăng y ra khỏi chức Bí thư Quận ủy cũng không phải là chuyện dễ dàng, chẳng những Tề Chính Hồng liều chết phản đối, Lục Cửu cũng không dễ dàng cho phép.
Hoắc Hoa Long là tay chân của Tề Chính Hồng, còn Lục Cửu thì có quan hệ không thân thích lắm nhưng Bí thư Huyện ủy quản cán bộ, chuyện bổ nhiệm và miễn nhiệm chức Bí thư Quận ủy, Phạm Hồng Vũ không e dè mà nói thẳng ra, Lục Cửu không thể không cảnh giác chuyện này.
Theo tiền lệ, Phạm Hồng Vũ được danh chính ngôn thuận can thiệp vào công tác của cán bộ.
Từ khi Phạm Hồng Vũ đến nhận chức, vẫn luôn gây sự chủ động tiến công, còn Lục Cửu thì luôn ở thế phòng thủ. Hiện tại xem ra, thậm chí còn không nhất định phòng thủ tuyến của mình không.
Cố tình tìm thời cơ hạ gục Phạm Hồng Vũ một cách chắc chắn, nên lúc này Lục Cửu lại không thể cứng rắn quả quyết phủ nhận ý kiến của Phạm Hồng Vũ được.
Lợi dụng quy tắc đến cực hạn, đúng là một trong những cao thủ "ẩn giấu tuyệt chiêu" quan trường.
Đương nhiên dù có lợi dụng bất kỳ quy tắc nào thì cũng phải có đủ thực lực làm hậu thuẫn, bằng không chung quy đó cũng chỉ là "đường mòn", võ thuật chỉ trong lời nói, kêu "dốc sức hết mười phần" đối với bất kỳ quyền lực tuyệt đối của bất kỳ phương diện nào, dựa vào không thể xem là ý hay.
Năm đó Gia Cát Lượng hỏa thiêu Bác Vọng, hỏa thiêu Tân Dã, đa mưu túc trí vô cùng, Hạ Hàu Đôn Tào Nhân phải quăng mũ cởi giáp, đánh đập dã man. Nhưng khi đối mặt với hàng chục đại quân của Tào Tháo, Lưu Hoàng Thúc và quân sư Gia Cát Lượng phải chạy để thoát thân, ngay cả vợ con cũng đều chết trong loạn quân. Nếu không có Trường Giang Thiên, thì ngay cả Tôn Lưu cũng không được sống sót, Đại Kiều, Tiểu Kiều thật sự bị nhốt ở Đồng Tước Đài rồi.
Tạ Hậu Minh nhìn về phía Phó bí thư Triệu, hy vọng ông ta nói trước.
Đột ngột cách chức Hoắc Hoa Long, đưa Hoàng Vĩ Kiệt lên làm Bí thư Quận ủy, làm Tạ Hậu Minh có chút liên lụy trong đó, không thể nào dễ nói chuyện được. Đương nhiên cần ông ta ra mặt nói chuyện cũng khó cho Tạ Hậu Minh, Tạ Hậu Minh trước giờ không phải là người theo quy cũ.
Phó bí thư Triều trầm ngâm nói:
- Bí thư Lục, Chủ tịch huyện Phạm, ít nhất Hoắc Hoa Long phải nằm viện hơn mấy tháng, công việc ở khu Hòa Bình giao cho Hoàng Vĩ Kiệt phụ trách cũng khá thỏa đáng. Hiện tại lúc này công tác phòng chống lụt bão là điều quan trọng, Hoàng Vĩ Kiệt là người quen thuộc tình huống ở khu Hòa Bình hơn. Quyền thay mặt tạm thời tôi thấy cũng không ổn lắm, vì Hoắc Hoa Long bị thương khá nghiêm trọng, mấy tháng sau xuất viện, tình trạng cơ thể thế nào lúc này chưa thể nói trước được, cơ sở công việc là khá khó khăn.
Đây cũng là trọng tâm cần chú ý.
Dù có miễn chức hay chuyển vị trí để anh ta tiếp tục nhận chức Bí thư Huyện ủy trên danh nghĩa, hay để Hoàng Vĩ Kiệt làm Bí thư Quận ủy thật sự khá khác nhau. Chuyện này liên quan đến thể diện của Tề Chính Hồng và Hoắc Hoa Long mà lúc này cũng là thể diện của Phạm Hồng Vũ.
Tuy nhiên, Phó bí thư Triều tỏ thái độ như vậy ít nhiều vẫn hướng về Phạm Hồng Vũ. Ít nhất ông ta ủng hộ chuyện Hoàng Vĩ Kiệt làm Bí thư Huyện ủy, chỉ tránh nói xử lý Hoắc Hoa Long thế nào thôi.
Cẩn thận phân tích một chút đề nghị của Phạm Hồng Vũ, thật sự ông ta đã đạt hai mục đích. Thứ nhất có rút được Hoắc Hoa Long đi, thứ hai có thể khiến Hoàng Vĩ Kiệt đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy khu Hòa Bình. Chỉ là vì Phạm Hồng Vũ đề nghị miễn chức Hoắc Hoa Long, làm cho ông ta chú ý, nên làm vậy. Dù Hoàng Vĩ Kiệt có tiếp nhận chức vụ Bí thư Quận ủy khu Hòa Bình hay không nó trở nên không quan trọng nữa.
Phân tích mục tiêu nhiệm vụ của từng người một để có thể đạt được, cũng là thủ pháp không tệ.
Nếu tất cả mục tiêu đều cùng một đích, thắng liền thắng lớn, thua liền thua lớn, trở thành một con bạc là điều không khôn ngoan.
Lục Cửu hơi nhăn mày lại
Ông cũng là một người làm việc lâu năm trong giới quan chức, đối với thủ đoạn này của Phạm Hồng Vũ rõ như lòng bàn tay.
Để Hoàng Vĩ Kiệt đảm nhiệm Bí thư Quận ủy khu Hòa Bình vốn không có gì thái quá. Hoàng Vĩ Kiệt là người có năng lực làm việc, chuyện anh ta là con rễ của Tạ Hậu Minh không nói đến, Hoàng Vĩ Kiệt cũng được Lục Cửu xem trọng, nhưng việc này không nên do Phạm Hồng Vũ đề xuất.
Hương vị thay đổi hoàn toàn.
Từ nay về sau Hoàng Vĩ Kiệt sẽ mang ơn Phạm Hồng Vũ, "thề sống chết nguyện trung thành".
Với ảnh hưởng của Hoàng Vĩ Kiệt, Tạ Hậu Minh liền không thể không "dựa" vào Phạm Hồng Vũ, trở thành "đồng minh chính trị" của Phạm Hồng Vũ.
Thủ đoạn này quả nhiên cao siêu.
Hắn hung hăng cho ông ta một cái tát, cuối cùng ông ta cũng ngoan ngoãn cổ động cho hắn.
- Tôi có chuyện muốn nói.
Không đợi Lục Cửu nói nữa, Tạ Hậu Minh liền mở miệng.
Dễ nhận thấy, Lục Cửu hơi nhíu mày, không thể Tạ Hậu Minh không thấy điều này.
Lục Cửu đây không vui vì Hoàng Vĩ Kiệt chính thức trở thành Bí thư Quận ủy.
Quyền Bí thư Quận ủy và chính thức bổ nhiệm Bí thư Quận ủy là hai chuyện khác nhau một trời một vực. Nếu là Phó bí thư Quận ủy, thân phận Chủ tịch quận để làm công tác chủ trì còn khác lớn hơn. Mấy tháng sau bỗng nhiên Hoắc Hoa Long khỏi bệnh bất cứ lúc nào cũng có thể đảm nhiệm chức cũ. Cho dù Hoắc Hoa Long không trở về đảm nhiệm thì không nhất định chức Bí thư Quận ủy này sẽ được Hoàng Vĩ Kiệt đảm nhiệm, chỉ cần tờ giấy lệnh điều động thì anh ta bị điều đi rồi.
Chính thức làm Bí thư Quận ủy chỉ trong vòng năm ba tháng thì khả năng điều đi không lớn lắm.
Bổ nhiêm chức vụ cán bộ rất nghiêm túc, không phải trò đùa.
Hoàng Vĩ Kiệt là "chư hầu một phương", vậy là ngồi vững vàng rồi.
Lục Cửu không vui làm cho Tạ Hậu Minh có chút bất mãn, cũng không cần kiêng nể gì, chỉ cần tranh thủ được vị trí này cho con rễ.
- Tôi cho rằng ý kiến của Chủ tịch huyện Phạm rất có đạo lý, rất đáng để chúng ta xem trọng. Hiện tại chúng ta đang thảo luận không phải vấn đề tai nạn của Hoắc Hoa Long mà là vấn đề ở chức trách công việc. Tại nạn là chuyện ngoài ý muốn, trước tiên chúng ta để qua một bên, không nên suy xét đến. Mọi người cũng nên suy nghĩ một chút, Hoắc Hoa Long có nên mất chức thật hay không? Căn cứ tình hình phân tích như trên, quả thật là như vậy.Hiện tại đúng vấn đề phòng lụt chống bão là điều mấu chốt nên kỷ luật nhất định phải nghiêm minh, tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch huyện Phạm, đồng thời miễn chức chức của Hoắc Hoa Long, để anh ta yên tâm dưỡng thương, sau khi bình phục sẽ phân công công việc phù hợp.
Thái độ này của Tạ Hậu Minh rất rõ ràng dứt khoát, nhấn mạnh một số từ cần chú ý như "tạm thời miễn chức", không phải "mất chức".
Xem như đã để cho Tề Chính Hồng một ít thể diện rồi.