Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 284: Chị, nếu không ta thử xem?



Khi vừa trở về phòng làm việc của mình, Cao Khiết ngay cả miếng nước cũng không kịp uống, cầm điện thoại trên bàn gọi cho Phạm Hồng Vũ. Chiếu theo quy luật chung, Phạm Hồng Vũ bình thường sẽ không ngây người trong phòng làm việc quá lâu. Đa số thời gian Phạm Hồng Vũ là xuống cơ sở, tìm hiểu tư liệu trực tiếp. Bởi vậy, những quyết định của hắn thường được đại đa số cán bộ và quần chúng ủng hộ.

Kiên quyết không làm cán bộ “tam chụp”, đây không chỉ một lần Phạm Hồng Vũ ở trong cuộc họp nói qua.

Cao Khiết đã gọi điện thoại nhắn tin cho Phạm Hồng Vũ, chuẩn bị chờ hắn gọi lại.

Nhưng không ngờ điện thoại chỉ reo lên vài tiếng đã có người nghe.

- Xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ.

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói nam tính trầm ấm của Phạm Hồng Vũ.

Cao Khiết tâm tình trong nháy mắt đã tốt lên rất nhiều, không kìm nổi trêu chọc nói:

- Bí thư Phạm hôm nay rảnh rỗi thế?

[CHARGE=3]- Chị, nếu tôi nói tôi đang chờ điện thoại của chị, thì chị có tin không?

Mới vừa rồi Bí thư Phạm còn đang rất nghiêm chỉnh, bỗng nhiên bây giờ trở nên miệng lưỡi rồi, thậm chí thanh âm còn có điểm nhơn nhớt. Có lẽ đây chỉ là một loại ảo giác của Cao Khiết. Trước đó, hơn một năm, hai người bọn họ giống như hình với bóng. Ngoại trừ thời gian Phạm Hồng Vũ đi công tác thì rất ít khi hai người không gặp nhau.

Vô tình đã một tuần họ không gặp nhau.

- Hừ, có quỷ mới tin!

Cao Khiết bĩu môi, lập tức âm thầm buồn cười, cũng may là nói chuyện qua điện thoại nên tên kia không nhìn thấy nét mặt của mình.

- Tin hay không thì tùy chị, dù sao tôi cũng thật sự đang đợi điện thoại của chị. Ngã bổn tương tâm bỉ minh nguyệt, nại hà minh nguyệt chiếu câu cừ (ý nói đối phương không hiểu được tâm ý của mình).

Bí thư Phạm từ tốn nói.

- Bí thư Phạm, tôi nhớ là cậu học hình sự, tôi học báo chí. Thơ cổ thì không nên khoe khoang trước mặt tôi.

Cao Khiết hừ nhẹ một tiếng, đả kích Phạm Hồng Vũ.

- Cậu bây giờ là nhân vật số một rồi, quản lý toàn bộ. Công tác cơ sở cần phải hướng dẫn cho Cố Dưỡng Hạo và Lư Đại Chính làm quen một chút. Nhất là Cố Dưỡng Hạo, những thói quen ở cơ quan thì nên sửa lại. Bằng không, về sau thị trấn Phong Lâm giao vào tay của anh ta, tôi không yên tâm.

Câu nói này còn có một hàm ý khác. Phạm Hồng Vũ là Bí thư thị trấn, Cố Dưỡng Hạo là Chủ tịch thị trấn. Bí thư có công việc của Bí thư, Chủ tịch thị trấn có công việc của Chủ tịch. Bí thư xuống cơ sở, Chủ tịch thị trấn lại cao cao tại thượng ngồi làm việc thì cũng không thỏa đáng, sẽ khiến cho người ta hiểu lầm Cố Dưỡng Hạo mới chính là nhân vật số một của thị trấn Phong Lâm.

- Chủ tịch thị xã Cao dạy bảo cực kỳ chính xác. Tôi đây chính là tìm cán bộ nói chuyện. Chị, báo cáo kia có phải đã chuyển cho Lục Nguyệt xem rồi không? Anh ta nói như thế nào?

Phạm Hồng Vũ nói vài câu, rồi đi vào mệnh đề chính.

- Còn như thế nào nữa? Thứ nhất, không có tiền lệ, thứ hai là vấn đề chế độ sở hữu, không thể đụng vào.

Cao Khiết nói đến đây liền hừ một tiếng.

Phạm Hồng Vũ cười châm chọc nói:

- Nằm trong dự liệu thôi. Lục Nguyệt chính là loại tính cách này. Tôi muốn anh ta biết Cao Khiết hiện tại là lão bà của tôi.

Cao Khiết lập tức trợn mắt.

Đang nói cái gì vậy?

- Lại nói sàm nữa à?

Một lát sau, Cao Khiết sẵng giọng, không kìm nổi giậm chân một cái.

Người này khi nói đúng là không vận dụng đầu óc.

- Chị, nếu chị không tin thì ta cứ thử xem?

Phạm Hồng Vũ lại rất nghiêm túc mà đưa ra đề nghị.

- Hồ đồ!

Cao Khiết vừa thẹn vừa giận, thiếu chút nữa là la lên. Gương mặt xinh đẹp đỏ bừng tới mang tai, trái tim không khỏi nhảy loạn lên, giống như Phạm Hồng Vũ bất cứ lúc nào cũng có thể từ bên kia đầu dây chui qua, trực tiếp đứng trước mặt cô, kéo cô vào lồng ngực.

Phạm Hồng Vũ cười ha hả, rất vô sỉ.

- Nói chuyện đứng đắn đi!

Cao Khiết nghiến răng nghiến lợi nói, không nhịn được đưa tay lên sờ mặt của mình. Nóng bừng!

- Được rồi, không có phức tạp như vậy đâu. Yên tâm đi, việc này không cần chị phải thúc giục, Lục Nguyệt nhất định sẽ động tâm. Anh ta không ngốc đâu.

Phạm Hồng Vũ giọng điệu nhẹ nhàng.

- Khẳng định như vậy sao? Tôi thấy bộ dạng của anh ta hôm nay, anh ta sợ đến vô cùng.

Cao Khiết lại nửa tin nửa ngờ.

Phạm Hồng Vũ cười nói:

- Sợ thì sợ, nhưng anh ta sẽ nghĩ ra biện pháp. Chị cứ chờ xem diễn đi.

- Diễn?

- Đúng, phải cố mà thưởng thức sự biểu diễn phấn khích của đồng chí Lục Nguyệt chứ.

Cao Khiết tâm trạng hiếu kỳ lập tức dâng cao:

- Cái gì mà phấn khích biểu diễn?

- Chị chờ là đúng rồi. Tôi dù sao cũng không phải Lục Nguyệt, cũng không có biện pháp biểu diễn cho chị xem.

Sự thật chứng minh, Phạm Hồng Vũ dự đoán cực kỳ chuẩn xác.

Gần ba ngày trôi qua, Lục Nguyệt gọi điện thoại cho Cao Khiết, thông báo cô đến dự thính hội nghị thường vụ Thị ủy được tổ chức vào buổi chiều, chuyên môn nghiên cứu về vấn đề thu hút đầu tư.

Cao Khiết thản nhiên đồng ý.

Lập tức văn phòng Thị ủy cũng gọi điện đến, chính thức mời Cao Khiết đến dự thính hội nghị thường vụ.

Trình tự đi rất cẩn thận, tỉ mỉ.

2strong0’, Cao Khiết một mình đến phòng họp Thị ủy. Đây không phải là lần đầu tiên cô dự thính Hội nghị thường vụ Thị ủy. Là Bí thư đảng ủy thị trấn Phong Lâm, Cao Khiết không chỉ một lần tham gia vào Hội nghị thường vụ mở rộng. Một vấn đề lớn liên quan đến toàn cục, lãnh đạo Thị ủy thường sẽ trưng cầu ý kiến của nhân vật số một các khu trấn, trực tiếp mời bọn họ đến tham dự Hội nghị thường vụ mở rộng.

Trong phòng họp đang có một số cán bộ đang ngồi, thấy Cao Khiết vào cửa, đều mỉm cười chào hỏi. Cao Khiết là nhân viên dự thính, Cục trưởng cục Công nghiệp thị xã, Chủ nhiệm hợp tác xã mua bán, Chủ nhiệm ủy ban Kinh tế Thương mại cũng như vậy.

Nếu là đề tài thảo luận thu hút đầu tư, lại đề cập đến chế độ cải cách công hữu, những người này đương nhiên là phải đến dự thính.

Ủy viên thường vụ Thị ủy tạm thời chưa đến.

Lãnh đạo luôn luôn là người đến trễ nhất.

Cao Khiết gật đầu đáp lại, chậm rãi đến vị trí gần cuối.

Vốn có hai vị đồng chí nam đang hút thuốc, vội không ngừng dụi thuốc vào trong gạt tàn, dường như sợ khói làm ảnh hưởng đến Cao Khiết. Không nói đến chức vụ của Cao Khiết, nhưng ngồi trước một cô gái thiên kiều bá mỵ, áp lực thật lớn lao.

Cao Khiết ngồi xuống không lâu, các Ủy viên thường vụ Thị ủy lục tục đến. Lục Nguyệt và hai vị Phó bí thư Thị ủy cùng nhau bước vào, ánh mắt đảo qua trong phòng, rồi dừng lại ở Cao Khiết, khẽ gật đầu.

Cao Khiết cười nhạt một tiếng, xem như đáp lễ.

Tống Mân theo lẽ thường bước vào cuối cùng, tất cả mọi người đứng dậy vỗ tay nhiệt liệt.

Tống Mân liền mỉm cười xua tay, ra hiệu mọi người không nên khách khí. Đây là hành động trước đây chưa hề có. Bí thư Tống ngồi vào bàn, nhân viên tham dự hội nghị nhiệt liệt vỗ tay đã trở thành lệ thường. Tống Mân trước giờ đều coi như chuyện dĩ nhiên.

Bí thư Tống hiện tại trở nên khiêm tốn hơn so với trước kia.

Còn về phần nguyên nhân gì thì mọi người đều nắm chắc. Tiếng vỗ tay dần dần ngừng lại.

- Các đồng chí, Hội nghị thường vụ hôm nay đề tài thảo luận chủ yếu có hai cái. Thứ nhất là nghiên cứu thảo luận về cải cách chế độ công hữu ở các doanh nghiệp quốc doanh. Thứ hai là tăng cường độ mạnh yếu thu hút đầu tư.

Tống Mân sau khi ngồi vào vị trí, liền đi thẳng vào vấn đề, ánh mắt đảo qua các cán bộ. Mọi người không kìm nổi thẳng thân mình, rất chuyên chú nhìn Bí thư Tống.

- Trước đó không lâu, văn phòng thu hút đầu tư thị xã đã trình Thị ủy và UBND thị xã một bản báo cáo, trình bày chi tiết một ít biện pháp cải cách chế độ công hữu ở một số xí nghiệp quốc doanh. Đồng thời đưa ra mối quan hệ giữa việc cải cách này với công tác thu hút đầu tư. Tôi cảm thấy rất có đạo lý. Đồng chí Cao Khiết không hổ danh là người lành nghề trong công tác xây dựng kinh tế. Góc độ nhìn vấn đề không hề tầm thường.

Tống Mân hướng nhân viên hội nghị gật đầu ra hiệu.

Nhân viên hội nghị lập tức phát các bản báo cáo đã được photo cho các cán bộ. Theo lý, những tài liệu này hẳn là phải được phát trước khi hội nghị diễn ra, để cho mọi người xem qua một chút. Lúc này sửa lại quy cũ lại không biết là vì nguyên nhân gì.

- Cho nên mời mọi người cùng nhau lại đây, thương lượng một chút chuyện này nên làm như thế nào.

Cao Khiết âm thầm gật đầu.

Theo như lời nói của Tống Mân, ít nhất đã phát ra hai tin tức. Thứ nhất, Tống Mân đối với việc này cảm thấy rất hứng thú. Thứ hai, chuyện này vẫn chưa trải qua nghiên cứu của UBND thị xã, mà trực tiếp đưa thẳng lên Hội nghị thường vụ.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Cao Khiết không nhịn được đảo qua mặt của Chủ tịch thị xã Nhạc Tây Đình.

Nhạc Tây Đình nét mặt vẫn mỉm cười, không có gì là không vui. Tuy nhiên, cẩn thận một chút vẫn có thể phát hiện sự không hài lòng trong mắt của ông ta. Nhạc Tây Đình không phải là đồ ngốc, làm sao có thể không phát hiện ra được trong khoảng thời gian này, Tăng Nghị và Lục Nguyệt chặt chẽ qua lại chứ.

Bí thư Thị ủy và Phó chủ tịch thường trực thị xã quan hệ mật thiết, Chủ tịch thị xã nếu cao hứng thì mới là chuyện lạ. Chỉ có điều, Tống Mân và Lục Nguyệt cũng không gây ra sức ép gì, Nhạc Tây Đình thế lực đơn bạc, có giận cũng không dám nói gì.

Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.

Về phần các lãnh đạo thị xã khác, thì vẻ mặt đều khác nhau. Nhất là Phó bí thư Lý, không ngờ có chút hưng phấn.

Điều này làm cho Cao Khiết có chút kỳ quái.

Lục Nguyệt mạnh mẽ như thế, ngay cả Chủ tịch thị xã cũng phải đứng sang một bên. Ông ta là Phó Bí thư được phân công quản lý lĩnh vực kinh tế, thì hưng phấn cái gì? Trừ phi ông ta cũng giống như Tống Mân, cũng áp dụng phương pháp dựa vào Lục Nguyệt.

Tuy nhiên tạm thời vẫn chưa nghe phong thanh.

Nhưng thật ra Lục Nguyệt cũng rất bình tĩnh, mặt vẫn mỉm cười, tựa hồ như đối với lời nói của Tống Mân vô cùng tán thưởng.

Cao Khiết trong lòng vừa động.

Chẳng lẽ ứng với lời tiên đoán của Phạm Hồng Vũ, là bắt đầu “diễn” sao?

- Chủ tịch thị xã Cao, phương án này là lấy từ văn phòng thu hút đầu tư thị xã. Mời cô giải thích cho các đồng chí ở đây được biết, ước nguyện ban đầu của mọi người khi làm ra phương án này là gì?

Sau lời dạo đầu ngắn gọn, ánh mắt Tống Mân trực tiếp rơi trên mặt Cao Khiết.

“Chủ tịch thị xã Cao”, xưng hô thế này đều khiến ai cũng phải giật mình.

Đây là trong Hội nghị thường vụ.

Tống Mân xưng hô như thế, chẳng khác gì là bán chính thức thừa nhận thân phận Phó chủ tịch thị xã của Cao Khiết hoặc ít nhất là đồng đẳng với Phó chủ tịch thị xã. Tuy rằng, đây chỉ là khẩu ngữ, nếu thật là văn kiện chính thức thì quan hàm của Cao Khiết vẫn là trợ lý Chủ tịch thị xã. Tuy nhiên, hai ngày trước UBND hạ văn kiện xuống, bên trong đã thông cáo Trợ lý Chủ tịch thị xã Cao nằm ở vị trí cuối cùng trong các Phó chủ tịch thị xã

Tương đương với việc thừa nhận thân phận lãnh đạo

Cao Khiết cũng có chút không được tự nhiên.

Tất cả mọi người đối với “Chủ tịch thị xã Cao” có chút cực kỳ hâm mộ, nhưng Chủ tịch thị xã Cao thì trong lòng lại không nỡ.

Dù sao thì đây cũng là danh bất chính, ngôn bất thuận. Nếu xác thực thừa nhận đãi ngộ cấp cục Phó cho cô thì lại khác.

Bởi vậy có thể thấy được, Chủ tịch thị xã Cao vẫn còn có thể tiến thêm một bước được đề cao.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv