Lại nói tới Nữ Thần Y quỳ trước tượng Phật Bà Quan Âm trong nhà bái đường thật lâu, quên cả thời gian vẫn thản nhiên trôi xung quanh nàng, bỗng có tiếng gọi thoang thoảng:
- Muội muội à.
Nữ Thần Y không mấy chú ý, nhưng tiếng gọi lại vang lên rõ rệt:
- Muội muội à.
Nữ Thần Y giật mình, nhìn sang góc nhà bên phải, thì ra là Tiểu Tường và Phi Yến. Nữ Thần Y đứng lên, mặt lộ sắc mừng.
Nghị Chánh ở ngạch cửa, ngoảnh đầu nhìn ra sân rồi lò dò bước lại, tay đưa lên môi suỵt khẽ.
-Trong khoảng thời gian qua, ngày nào Nghị Chánh, tỷ và Tiểu Tường tỷ tỷ cũng đến gần phủ Tư Đồ quan sát nhưng không có cách nào vào được bên trong phủ, hồi sáng này ba người chúng tôi thấy muội ra ngoài nên đã vội vàng bám theo tới nơi đây.
Phi Yến nói.
Nghị Chánh cũng nhìn Nữ Thần Y:
-May cho muội, Thiên Văn hắn vận đào hoa rất vượng, đang bị một đám nữ nhân giữ chân, chúng ta đi thôi.
Nghị Chánh nói rồi quay mình đi trước, đến Phi Yến, Nữ Thần Y, Tiểu Tường đi sau cùng. Bốn người xuyên qua nhà bái đường, men theo hành lang bên trái đến tăng đường, lại xuyên qua tăng đường hướng tới nhà hậu đường, chỉ cần bốn người ra khỏi nhà hậu đường, băng qua một khoảnh sân nữa là có thể thoát ra chùa bằng cổng sau.