Trời còn chưa sáng hẳn, đồng hoa vàng im lìm, nền đất còn ướt đẫm sương đêm. Cái không khí mát lạnh buổi sáng bao trùm vạn vật
Tân Nguyên đi bên cạnh Tiểu Điệp, chân đạp lên bãi cỏ non ẩm ướt
Hai cô gái đi giữa những đóa hoa vàng rộ nở. Tuy cảnh đẹp và êm đềm như vậy nhưng trong lòng Tân Nguyên không thấy khoan khoái chút nào, sự sợ hãi vì những gì sắp sửa xảy ra ở buổi tiệc thọ hoàn toàn chiếm lĩnh tâm hồn nàng. Tân Nguyên tưởng giờ này chỉ có nàng và Tiểu Điệp thức giấc, nhưng không ngờ vừa vượt qua cánh đồng hoa vàng liền thấy Phi Yến, Tiểu Tường và Nghị Chánh đang đi phía trước.