Ra không gian, lại nhìn hai người chết trên mặt đất, Nam Cung Ly bực bội, mới vừa xuyên qua nơi này còn chưa quen thuộc tình huống đã có người giết tới cửa, xem ra muốn sống thật tốt, thật đúng là không dễ dàng.
Vung tay lên, thu hai người vào Thông Thiên Tháp, trong tháp giống như còn có một cái lò luyện thi, chuyên môn luyện hóa thi thể.
Chờ khi phục hồi tinh thần, bỗng nhiên kinh ngạc phát hiện lòng bàn tay trái nơi vốn bị chủy thủ đâm bị thương thế nhưng một chút dấu vết đều không có, khó trách không cảm thấy đau đớn, xem ra có quan hệ với Thông Thiên Tháp.
Nhưng mà trên tay không có việc gì, trên người lại vẫn đau đến xuyên tim, Nam Cung Ly không khỏi bĩu môi, chuyện tốt không làm đến cùng, không cùng chữa khỏi thương thế trên người nàng đi.
Lưu trữ như vậy tính là chuyện gì.
Cởi y phục mới rõ ràng cảm nhận được thân thể này bị thương nghiêm trọng thế nào, trên người bị quất đánh đến huyết nhục mơ hồ, da thịt chỗ có vết roi nhảy ra, lẫn với máu loãng, dính vào trên y phục, lúc cởi lại là một hồi tra tấn thống khổ.
Cẩn thận bôi Khư Sẹo cao ở miệng vết thương, sự lạnh lẽo khuếch tán, sự đau đớn tức khắc giảm bớt không ít, chờ đến bôi xong trên dưới toàn thân, một lọ Khư Sẹo cao cũng dùng hết không sai biệt lắm.
Nam Cung Ly nằm ở trên giường, sửa sang lại tin tức trong đầu.
Nơi nàng đang ở không phải bất luận một triều đại nào trong trí nhớ, mà là một đại lục tên là Thiên Nguyên.
Thế lực trên đại lục Thiên Nguyên phân bố chủ yếu có hiệp hội Linh Giả, hiệp hội lính đánh thuê, hiệp hội Đan Sư, Thiên Khuyết Cung, Thánh La Điện, năm đại đế quốc, mười hai vương quốc cùng với đông đảo tiểu quốc.
Mà địa phương thân thể này ngốc lại là một trong mười hai vương quốc - Tư Đồ quốc, là dưỡng nữ Nam Cung gia tộc ở quốc đô Tư Đồ - Phượng Âm Thành.
Nơi này Linh Giả vi tôn, cường giả tối thượng, khác với những cổ võ thế hiện đại gia đó, bọn họ chủ yếu dựa vào ngưng tụ một loại linh khí để tăng cường tu vi, cũng xưng tu linh.
Căn cứ ký ức của thân thể này, nàng là bởi vì chống đối tiểu thiên tài Nam Cung gia tộc Nam Cung Huyền Ngọc, sau đó bị Nam Cung Ngạo Tuyết xúi giục, không chỉ có ăn roi, còn bị đuổi ra từ trong khuê trung lúc trước.
Tuy nói nàng chỉ là một dưỡng nữ, lại là phế vật trời sinh, nhưng ở trước kia, sẽ không có người dám trắng trợn táo bạo mà chọc nàng như thế.
Ở Nam Cung gia tộc, có gia chủ Nam Cung Liệt chống lưng, nàng ở bên trong chúng tiểu bối, địa vị bên ngoài chỉ ở sau Nam Cung Huyền Ngọc mà thôi, còn được sủng hơn thứ nữ Nam Cung Ngạo Tuyết có tài văn chương.
Giống như nàng mới là thân tôn nữ của Nam Cung Liệt.
Mà lúc này đây Nam Cung Liệt vừa lúc bế quan, Nam Cung Ly và Nam Cung Huyền Ngọc chỉ bởi vì tranh chấp một con thỏ sủng vật, Nam Cung Ngạo Tuyết ở một bên thêm mắm thêm muối, nói Nam Cung Ly chỉ là một người ngoài, ăn của Nam Cung gia uống của Nam Cung gia, bá sự sủng ái của chiếm gia chủ không nói, hiện tại ngay cả một con sủng vật đều muốn bá chiếm đi, một ngày nào đó, toàn bộ Nam Cung gia tộc đều sẽ bị nàng chiếm hữu.
Năm nay Nam Cung Huyền Ngọc năm tuổi, tâm trí thành thục hơn bạn cùng lứa tuổi, ngày thường đã sớm nhìn không được gia gia Nam Cung Liệt sủng ái Nam Cung Ly, hiện tại nghe nói Nam Cung Ly muốn cướp đi tất cả thuộc về hắn, đại náo tại chỗ, trực tiếp nghe theo đề nghị của Nam Cung Ngạo Tuyết, sai người tiên hình (hình phạt bằng roi) .
Những hạ nhân đó vốn là nhìn Nam Cung Ly khó chịu, đều là một cái mệnh tiện, nàng lại sống được dễ chịu hơn bọn họ, rõ ràng là một phế vật, lại hưởng thụ đãi ngộ tiểu thư Nam Cung gia tộc, chi phí ăn mặc, càng là không kém chút nào, cái này làm cho rất nhiều hạ nhân tâm tư lung lay lòng có bất mãn.
Hiện tại tiểu thiên tài Nam Cung gia tộc Nam Cung Huyền Ngọc phân phó, há có lý không đánh?
Một hồi tiên hình này, trực tiếp làm nguyên chủ bị mất mạng, lúc này mới có Nam Cung Ly thế kỷ 21 linh hồn nhập thể trọng sinh.
Nhưng mà chuyện này không đơn giản như vậy, theo ý tứ Nam Cung Ngạo Tuyết, là tùy tiện tìm cái nhà ở làm nàng tự sinh tự diệt, hơn nữa phân phó tất cả hạ nhân không được tới gần, không được cho nàng ăn uống, kết quả Nam Cung Ngạo Tuyết vẫn là gấp không chờ nổi muốn trừ nàng, lệnh hai gã người hầu tiến đến ám sát.
Chỉ tiếc, nàng ta trăm triệu không thể tưởng tượng được chính là, Nam Cung Ly hiện giờ sớm đã không phải là Nam Cung Ly ban đầu , từ một khắc nàng bám vào người trọng sinh, đã chú định không hề chịu người ức hiếp.
Nam Cung Ly nằm ở trên giường, cảm nhận được bụng truyền đến đói khát, không khỏi cười chua xót.
Trước kia giảm béo, hiện giờ phải chịu đói, quả nhiên không làm sẽ không chết, sớm biết sẽ có một kiếp này, trước kia nên ăn thì ăn nên uống thì uống.
“Thôi, vẫn là ngày mai đi ra ngoài tìm ăn đi.”
Trong lòng Nam Cung Ly an ủi nói, hiện tại nàng bị thương cả người, đừng nói đi ra ngoài tìm ăn, có thể kiên trì đi trăm mét đã tính là không tồi.
Cố nén đói khát, Nam Cung Ly nặng nề ngủ, không nghĩ tới, vết thương trên người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khép lại, những miệng vết thương đó dữ tợn nhanh chóng đóng vảy rồi bong ra, mọc ra thịt non.
Một đêm ngủ ngon, chờ đến khi Nam Cung Ly tỉnh lại, theo bản năng duỗi cái eo lười, chờ khi thấy rõ hoàn cảnh trước mắt, rốt cuộc nhớ tới chuyện mình xuyên qua.
“Ơ, thế nhưng không đau.”
Nam Cung Ly kinh ngạc, ngày hôm qua mình đầy thương tích, đau đến xuyên tim, hôm nay thế nhưng một chút đều không cảm thấy đau.
Xoay người đứng lên, vén lên y phục, nơi nào còn có một chút vết thương?
“Đồ chơi này, quả thực lợi hại, sớm biết dược hiệu tốt như vậy, thì không bôi nhiều như vậy.”
Nam Cung Ly lẩm bẩm, tức khắc đáng tiếc mình lãng phí một lọ thuốc cao cực phẩm tốt như vậy.
Loại lực khép thần kỳ lại này, quả thực còn dùng tốt hơn thứ những Dược Sư đỉnh cấp hiện đại đó nghiên cứu chế tạo ra, nếu đưa đến thế kỷ 21, không biết sẽ bị quân đội đỏ mắt nhìn thành cái dạng gì đâu.