Chỗ tốt của Slytherin chính là vĩnh viễn không có người chõ mũi liều mạng hỏi những chuyện bạn không sẵn sàng nói. Draco không thể không vì biểu hiện bình tĩnh của Pansy cùng Blaise mà cảm tạ Merlin, bởi nếu bọn họ muốn truy hỏi tới cùng, anh chẳng biết mình phải giải thích hành vi rút đơn kiện của bản thân như thế nào —— đương nhiên, tuyệt đối không phải vì Gryffindor chết tiệt hoặc là vì giáo sư từ Gryffindor, có lẽ, ách, là bởi vì con Bằng mã kia quả thật có chút đáng thương.
Hơn nữa Pansy nói đúng.
Con quái điểu to lớn ngốc ngếch kia thích anh, khả năng còn thích đến muốn chết —— đối với cái này, Draco có điểm đắc ý.
Xuất hiện trong khóa phòng chống nghệ thuật hắc ám hôm nay là Giáo sư Lupin, sắc mặt của thầy không tính là quá tốt, thoạt nhìn suy yếu như vừa mới trải qua một cuộc chiến tranh tàn khốc.
Trên khóa học, các học sinh được yêu cầu học cách đối phó như thế nào với những con Hinkypunk trong đầm lầy, những con ma nhỏ xấu xí này sẽ phát tín hiệu về phương hướng sai lầm cho những người lữ hành, dụ dỗ bọn họ lâm vào đầm lầy —— cho dù Giáo sư Lupin ám chỉ nó sẽ xuất hiện trong nội dung của cuộc thi thử cuối kì, thế nhưng hầu hết mọi người đều coi lơ chuyện này. Khi Harry Potter hai người bạn của cậu nghẹn đỏ mặt tiến lại gần Draco, đũa phép đang tung hoành trên đầu ngón tay thon dài của anh, khóe môi mỏng bạc màu nhếch lên cười xấu xa nhìn Longbottom đang vô cùng khổ sở, mặt đỏ bừng bừng leo ra khỏi đám bùn lầy lội dưới sự trợ giúp của giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám.
Quá trình nói lời cảm ơn cũng không vui vẻ gì cho cam.
Bởi vì Draco trực tiếp không để mắt đến Harry cùng Hermione, dùng ánh mắt như nhìn cái đầm lầy kia mà lười biếng quét qua Ron một lần, sau đó phát ra một tiếng mũi xem thường.
Không may, Ron vừa vặn thuộc loại dễ phát nổ ——
"Mày hừ cái gì hử, cái thằng tiểu bạch kiểm ti bỉ kia?!" Ron giương nanh múa vuốt muốn đánh về phía Draco, Harry tay mắt lanh lẹ kéo giữ cậu ta lại.
"Này, các cậu bé, chú ý hành vi." Cách cái đầm lầy phép thuật biến ra, giáo sư Lupin khẽ nhíu mày, thoáng không đồng ý mà cảnh cáo.
"Tao thấy mày luôn lén lút nhìn sang bên này từ khi bắt đầu lớp học, " Draco dài giọng cường điệu nói, "Mày đang tìm cái gì thế, Weasley?"
Harry cùng Hermione vụt trao đổi một ánh mắt, nhất thời có cảm giác không ổn.
Harry nâng lên một tia giả cười với Draco, cậu nói nhanh: "Nói cảm ơn chấm dứt, Malfoy, hẹn gặp lại! —— "
Nói xong, cậu xoay người hăng hái lôi anh bạn của cậu về giống như lôi bao tải lừa, nhưng cố nhiên Ron lại không chịu phối hợp, Gryffindor tóc đỏ quơ đũa phép của mình, cao giọng khiêu khích: "Mày cho là tao đang nhìn cái gì? Malfoy! Nói đi! Mày không nhìn tao thì làm sao biết tao nhìn mày?!"
"Ai, ngu qua đi mất." Hermione trở mình xem thường, không nhịn được bĩu môi oán giận nói, "Người khác đào một cái hố cậu cũng không cần phải ngay lập tức nhảy vào trong chứ hả? —— Ron!"
Draco mắt điếc tai ngơ, hướng Ron lộ cái chiêu giả cười, dùng giọng điệu ngọt ngào đến phát tởm nói: "A, tao khẳng định mày đang tìm Grater, có phải không, Weasley?"
"..............."
Rồi thế là yên tĩnh.
Trên thực tế, nguyên cả khóa học tiếp đó, cổ họng Ron không bật ra được một tiếng nào —— theo lời của Harry mà nói thì 'đây quả thực chính là ác mộng giữa ban ngày'. Khi đến phiên Ron vượt qua đầm lầy, thậm chí còn chưa đụng phải Hinkypunk thì cậu ta đã tự mình sải bước vào trong đầm lầy, thời điểm giáo sư Lupin tha cậu từ bùn lầy chết ra tới, Slytherin bên kia cười đến muốn tung nóc phòng học.
Nếu có cái gì không bình thường để nói, vậy chính là trong cái đám rắn độc vô tổ chức ấy ngoài ý liệu lại không bao gồm cả Malfoy.
Từ đầu đến cuối, Slytherin có được mái tóc màu bạch kim này tựa như một vị vua không có khả năng, ôm ngực một mình ngồi ở hàng cuối cùng phòng học, ngạo mạn giương lên chiếc cằm lanh lảnh, cặp mắt màu xám bạc vẫn luôn lạnh lùng đánh giá Ron.
...
Trong ba năm qua, đời sống học đường của Draco vẫn luôn rất đơn giản —— học tập, khiêu khích Potter, cười nhạo Gryffindor ngu xuẩn, ăn, ngủ... Uh, có lẽ còn ngẫu nhiên quan tâm một chút đến tên nhóc Scorpio Grater vĩnh viễn không tiến vào trạng thái?... Quên đi, câu này bỏ qua.
Quan sát các học sinh xung quanh, là chuyện chưa từng có xuất hiện trong mục nhật trình của Draco Malfoy. Từ lúc bắt đầu nhập học, anh vẫn cho rằng bản thân chỉ cần biết hai quy luật, một, anh là một Slytherin, hai, Slytherin cùng Gryffindor hoàn toàn, vĩnh viễn, kiên quyết đối địch.
Hiện tại vương tử Slytherin bất hạnh phát hiện, có lẽ anh có điểm sai rồi.
Ý tưởng giác ngộ vào thời điểm sau khi kì lễ Giáng Sinh chấm dứt một tháng, sau câu phán kinh người của Pansy trên bàn ăn rằng "Weasley thầm mến Grater". Chính xác là khi vừa bước vào tháng ba, khi mùa xuân chân chính đã tới trong một ngày nào đó, khi Draco đã đổi sang áo choàng cho mùa xuân một mình một người đi ra khỏi thư viện, ôm một quyển 《Đại cương về độc dược dược lý》thật dày vội vàng đi ngang qua một góc âm u của hành lang, anh nghe thấy được một ít động tĩnh khác lạ.
Sau đó Draco đã từng vô cùng hối hận vì hứng khởi nhất thời của mình, lòng hiếu kỳ chết tiệt ——
Đúng vậy, khi một tiếng đá khôi giáp dị lần thứ hai vang lên, anh vẫn là nhịn không được, lặng lẽ hướng đến nguồn thanh âm.
Sau đó anh nhìn thấy đội trưởng của mình.
Đúng vậy, chính là Flint... Đương nhiên, trên thực tế Draco mỗi ngày đều có thể thấy anh ta tại phòng sinh hoạt chung của Slytherin, nhưng điều bất đồng chính là, chỗ này còn có người thứ 3 ——
Đội trưởng đội Quidditch Gryffindor, Oliver Wood.
Khi Draco nhón chân bước đến để nhìn gần hơn, hai người kia đang lấy một loại tư thái kinh người quấn lại cùng một chỗ, giống như loại kẹo đồng thời có vị chanh và vị ô mai hai màu xoay đường mà tiệm Công Tước Mật bán.
Dáng người của Flint so với Wood mà nói thì cao lớn cường tráng đến đáng sợ, anh ta chỉ cần dùng một bàn tay đã thành công khống chế được hai tay của đội trưởng đội bóng Gryffindor, cũng rất mạnh bạo, vững chắc mà cố định chúng trên đỉnh đầu của chủ nhân.
Sau đó bọn họ hôn nhau.
Hell, bọn họ đang hôn!
Draco biết hiện tại vẻ mặt của mình nhất định ngu xuẩn đến đáng sợ, nhưng là anh không thể khống chế chính mình ——
Nhìn xem, đây là cái gì!
Hôn nhau!
Slytherin! Cùng Gryffindor!
"Merlin." Draco lầm bầm, nhanh chóng xoay người lui về sau vài bước, thời điểm khi anh ý thức được chính mình đang làm cái gì, trên tay của anh đã gắt gao nắm lấy đũa phép của anh ——
Kỳ thật ngay cả Draco cũng không biết mình chuẩn bị làm gì.
Tỷ như giống như chính mình đã từng phát thệ trước đây vậy, cho bọn họ một cái 'Hú hồn Thần Hộ Mệnh! ', đem bọn họ hoàn toàn tách ra?... Sau đó khẳng định Flint sẽ bẻ gãy cổ anh. Hoặc là cấp Wood một cái 'Mơ màng ngã xuống đất', giúp Flint càng thêm "thuận tiện"?... Ác! Merlin tất!
Draco tái mặt, hung tợn cắm đũa phép về túi của mình.
Khi anh không nói được một lời mà xoay người bước nhanh rời đi, anh rốt cục biết mình muốn làm cái gì ——
Một lời nguyền chết choc, đó mới là kết hoàn thiện, một sự lựa chọn không tồi cho cặp tình lữ chết tiệt.
.........
Đáng tiếc, anh sẽ không.
Vì thế trong tất cả thời gian dư lại của một ngày, do Scorpio phát hiện trước nhất, Draco quả thực có thể dùng hồn bay phách lạc để hình dung —— đáng tiếc ai cũng không biết, vương tử Slytherin của bọn họ giờ phút này trong óc tràn đầy đều là cảnh miệng Flint và Wood dính cùng một chỗ, còn có... Draco bắt đầu oán hận tại sao buổi sáng khi mình rời giường lại có thói quen cho bản thân một cái bùa chú điều chỉnh thị lực... Hay lắm, còn có hai đầu lưỡi máu chảy đầm đìa, quấn quýt giao triền cùng một chỗ!
Sau bữa tối, luôn luôn là thời gian tao nhã nói chuyện xã giao của các quý tộc.
Thời tiết tháng ba đã hoàn toàn rời đi cái giá rét của mùa đông, trong hầm của Slytherin diệp cũng không còn lạnh khủng khiếp. Nhưng bởi vì kiến tạo dưới hồ Đen, mùa xuân ở phong sinh hoạt chung Slytherin lại ẩm ướt vô cùng, bọt nước từ mỗi một chỗ toát ra, ẩm thấp ăn mòn đồ nội thất, sau khi tất cả các học sinh đi ngủ, các gia tinh nhóm sẽ ra tới vài bùa chú khô ráo —— nhưng kỳ thật nó cũng không có mấy tác dụng, chú ngữ mất hiệu lực rất nhanh.
Dưới tình huống không có lựa chọn nào khác, lửa trong lò sưởi âm tường vẫn chỉ có thể bừng bừng thiêu đốt như trong mùa đông, làm cho không khí bên trong không trở nên ẩm ướt như thế.
Draco Malfoy lười biếng hãm trong chiếc ghế sa lông anh thích nhất, không nói một lời, xuất thần nhìn ngon lửa nhảy nhót trong lò sưởi âm tường. Các bằng hữu của anh trước sau như một rải rác ngồi ở xung quanh, còn có một ít người học năm cấp khác thì chơi cờ hoặc là làm bài tập.
Pansy cùng Scorpio trao đổi một ánh mắt. Scorpio chọt chọt vào thắt lưng của cô nàng Slytherin, người sau xoay mặt, làm cái mặt quỷ với cậu. Zabini cười đến thực tà ác, khi Pansy dịch mông sát lại Draco, anh chàng mong đợi ngồi ngay ngắn, hơi ngã người về phía trước.
"Draco, Tiểu Long, honey của tớ?" Pansy cẩn thận lên tiếng.
"Chuyện gì, Pansy?" Draco hoảng hốt phục hồi lại tinh thần, mê mang hỏi. Thời điểm anh quay lại, cách mặt Pansy không đến 5cm, Scorpio sắc bén phát hiện, Pansy đỏ mặt, mà ở một góc cách họ không xa, Astoria lạnh nhạt lật tiếp một trang sách.
"Trời ạ, bộ dáng này của cậu thật mê người." Pansy tán thưởng, "Vương tử của ta, tuy rằng tớ yêu dáng vẻ anh tuấn này của cậu, có điều tớ càng muốn biết, cậu có chuyện gì phiền lòng vâyh? Tớ quan tâm cậu, honey à."
Scorpio uống sặc, sau đó thấp giọng cười gượng hai tiếng trong cổ họng —— thời điểm tất yếu, các Slytherin có thể đem nói chuyện biến thành hát ca kịch.
Draco trầm mặc, cùng Pansy nhìn nhau trong chốc lát. Sau đó anh lại khôi phục bộ dáng xuất thần vốn dĩ nhìn chằm chằm lò lửa —— bán khuôn mặt nghiêng tinh xảo mặt ẩn trong bóng lửa nhảy nhót, tựa như một pho tượng hoàn mỹ.
Pansy chùn vai, nhìn qua có chút thất vọng.
Qua thật lâu, Draco mới sâu kín mà nói: "Hôm nay tôi nhìn thấy Flint cùng Wood hôn nhau."
Scorpio cùng Zabini chỉ có chút kinh ngạc, bất quá phản ứng lớn nhất lại thuộc về Pansy, cô nàng Slytherin trừng lớn mắt kêu sợ hãi một tiếng, giống như bị chập mà mãnh liệt lui về sau. Tại lúc Draco cho là mình rốt cục có đồng minh mà thoáng tốt hơn một ít, Pansy kinh ngạc chớp mắt, nói: "Merlin! Flint thành công?"
"Cái gì, cái gì?" Draco quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.
"Hai ngày trước tớ còn thấy Wood cầm đũa phép hướng Flint ồn ào ở cửa phòng tắm lầu ba, úc, trời ạ, Flint thế mà thành công." Pansy cười tủm tỉm, "Nhìn đoán không ra, anh ta cũng có điểm năng lực."
Bạch kim quý tộc đảo mắt thô lỗ xem thường, vô lực trở về trong sô pha. Một lát sau, anh mới trở mình, ủ rũ mà nói: "Cậu bị bệnh hả Pansy, đó là một Gryffindor—— tôi thực không thể tin được, Slytherin làm sao có thể cùng Gryffindor cùng một chỗ nói yêu đương?"
"Ôi, cái này có gì đáng để kinh ngạc đâu, Flint cũng không phải là cái đầu." Zabini tiếp nhận đề tài, "Tớ biết đến mấy cặp kìa —— đừng kích động, Draco, cậu hẳn là biết Gryffindor không phải không có thuần huyết, bọn họ đi Gryffindor cũng không có gì ảnh hưởng." Anh chàng có làn da ngăm đen trời phú nhún nhún vai, bình tĩnh giải thích.
Draco cười, trào phúng nói: "Tỷ như nhà của Weasel?"
"Nếu cậu cứng rắn muốn chỉ ra, nhà Weasley coi như là đầu tiên, bất quá tớ cảm thấy các Slytherin không ai nguyện ý tuyển bọn họ —— "
"—— chính là họ chủ động đến để Slytherin tuyển." Draco ngồi dậy, khô cằn nói.
"Nè! Đổi đề tài đi!" Scorpio khẽ nhíu mày, bất mãn kháng nghị, "Chuyện này thật sự là buồn cười! Ron Weasley một chút cũng không thích em! —— đương nhiên, em cũng không có khả năng thích anh ta —— đừng có trừng em, Draco, em phát thệ, muốn em cùng anh ta một chỗ thì em tình nguyện nói chuyện yêu đương với anh."
Pansy tương đối không có hình tượng mà cười bạo sau khi mặt Draco bỗng vặn vẹo.
Sau đó anh không đổi sắc mà nằm vật trở về, mạnh mẽ mà trở mình, mặt hướng phía trong sô pha bất mãn lầm bẩm về "Cái gì gọi là 'Tình nguyện' " linh tinh.
Zabini khoan dung mà hướng Scorpio nở nụ cười: "Em không thể, Scorpio. Em sao có thể cùng ba ba Draco nói yêu đương? Ân?"
Vì thế Pansy cười càng lớn tiếng.