Cố Như lợi dụng tình cảm của Lộ Vãn An, tạo ra một màn kịch kinh điển. Cả tam giới đều bị Ma Quân tiền nhiệm chơi đùa đến xoay quanh.
Và bản thân cô...Cũng là một trong số đó...
Dường như Cố Như nhìn thấu được hết mọi việc, cô ta nhìn thấu nhân tâm, nhìn thấu cả trái tim cô.
Cố Như biết được Tô Minh Nguyệt có tình cảm với Lộ Vãn An, cố tình đưa tin tức tam giới hoảng loạn, Thần Nữ chịu tội đến tai của cô.
Giai đoạn đó Huyết Tộc dưới sự chỉ huy của Ma Quân tiền nhiệm gần như là bất khả chiến bại. Tam giới gần như đối mặt với nguy cơ bị dung nhập thành Huyết Tộc.
Sự tình nguy cấp, Tô Minh Nguyệt không có thời gian tìm hiểu kĩ càng, sợ rằng nếu chậm một bước, đám người kia sẽ thật sự đem Thần Nữ đi tế cho Thiên Đạo để chuộc tội.
Cô kéo theo môn phái Thanh Sơn của cha mình, tiến vào cấm địa Huyết Tộc. Nhân gian lưu truyền từ năm này sang năm khác, nói rằng dáng vẻ của Tô Minh Nguyệt lúc đó gần như là Ma Hoàng chuyển thế.
Môn phái Thanh Sơn của cô đấu với Huyết Tộc thật sự là như trứng chọi với đá, chẳng mấy chốc đã rơi vào thế hạ phong.
Tô Minh Nguyệt cảm thấy hối hận, hối hận không nên kéo theo người đến đây. Bởi vì đây là chủ ý của riêng cô, cô sao có thể để bọn họ hi sinh chỉ vì cái mà cô gọi là tình yêu được.
Cô dùng hết sức lực của mình, tạo ra một vòng trận truyền tống, đưa họ quay về Thanh Sơn.
Nhưng không thể nào ngờ được, cô vừa truyền tống họ đi, Ma Quân xuất hiện.
Cố Như không giết cô, chỉ mỉm cười nhìn cô.
Nhưng cái mà cô ta đang cười, là lúc Tô Minh Nguyệt đang đau đớn do cổ trùng mà cô ta mang đến.
Lúc này cô nào biết chuyện tình cảm giữa Lộ Vãn An và Cố Như, cô chỉ đắm chìm vào mục tiêu giết chết Ma Quân, cứu được tam giới, cũng sẽ cứu được Vãn An của cô.
Cô quyết định tự bạo, Ma Quân có lẽ không thể ngờ được cô có thể làm đến nước này.
Không có phòng bị, Ma Quân bị cô đột ngột tự bạo mà tan xác. Còn Tô Minh Nguyệt, vì sinh ra tâm ma, thần thức bị phân tán đi, không chịu cảnh bị thanh trừng như Ma Quân. Nhưng hồn phách của Tô Minh Nguyệt đã không còn đầy đủ nữa.
Ngay từ đầu, kế hoạch của Cố Như là lợi dụng tay cô để giết chết cô ta. Cô ta sẽ giả vờ chết đi, sau đó để cho thuộc hạ của mình truyền tin tức đến cho Lộ Vãn An.
Muốn cứu được cô ta, Thập Đại Thần Khí phải được tập hợp.
Kế hoạch này bị Tô Minh Nguyệt biết được, là do tên thuộc hạ của Cố Như không hề biết việc cô ta thật sự đã chết. Vì vậy mà kế hoạch vẫn tiếp tục diễn ra, hắn ta truyền tin cho Lộ Vãn An trong lúc Tô Minh Nguyệt vẫn đang trong quá trình bước vào vị trí Ma Quân.
Một tháng sau đó, mọi chuyện dần đi vào quỹ đạo, Tô Minh Nguyệt đi tỏ tình với Lộ Vãn An.
Kết quả nhận được là những lời như vậy...
.............
Tô Minh Nguyệt cảm thấy chắc mình thật sự là hết thuốc chữa, rõ ràng là chuyện từ trước đến nay không bao giờ nhớ đến, nhưng khi bước vào nơi này cứ mạnh mẽ chạy vào đầu cô.
Cô cảm thấy cuộc đời mình thật sự quá là kì diệu, hồn phách không đủ, thân xác bây giờ cũng không thể tồn tại quá lâu, tồn tại được hơn trăm năm, có lẽ đã là một kì tích.
Một người tự bạo, có thể sống sao?
Đương nhiên là không.
Bản thân Tô Minh Nguyệt có thể cảm nhận được, thời gian của cô thật sự không còn nhiều nữa. Tồn tại trăm năm đã là cực hạn đối với cô. Cô đối với thế giới này không có điều gì lưu luyến.
Nhưng nếu cô tan biến rồi...
Vãn An của cô phải làm sao đây?
Tam giới làm sao có thể buông tha cho một Thần Nữ sa đọa vì tình?
Làm sao có thể chấp nhận một Thần Nữ lấy cắp đi Thập Đại Thần Khí để cứu sống Ma Quân?
Cho nên hôm nay Tô Minh Nguyệt đến đây, là để đưa Lộ Vãn An đến một nơi an toàn hơn.
Một nơi cô ấy có thể sống tự do, tự lựa chọn cuộc đời cho mình, không cần phải mang trong người cái gọi là sứ mệnh.
Liệu rằng...
Cô ấy có nghe lời cô nói hay không?