Editor: Miacheg
Lạc Thanh Hàn không nói gì.
Sự thật chứng minh, dù hắn không làm gì thì phụ hoàng cũng không hoàn toàn tin tưởng hắn. Ngược lại, sẽ tạo cảm giác cho người khác hắn là người dễ bắt nạt. Đến mức thỉnh thoảng sẽ có kẻ đến đòi tính mạng của hắn.
Bây giờ hắn đã ngồi vào vị trí Thái Tử, hắn không thể lùi bước.
Hôm nay, trước khi hắn yêu cầu muốn Lại Bộ với Hình Bộ, hắn đã lường trước phụ hoàng sẽ chỉ giao Hình Bộ cho hắn.
Trên thực tế đối với hắn, Hình Bộ càng dễ kiểm soát hơn.
Hắn không thể một lúc lấy được tất cả, nếu như phụ hoàng thật sự giao cho hắn Lại Bộ, đến lúc đó mọi người sẽ càng để ý đến hắn, ngược lại cũng nhiều cố kỵ mà hắn không toàn quyền quyết định được.
Lúc này mọi người đều im lặng. Thường công công cuối cùng cũng tìm được cơ hội mở miệng.
"Thái Tử điện hạ, Lý trắc phi mang canh đến cho Ngài, Ngài muốn uống bây giờ hay để lát mới uống?"
Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói mà không nhìn Thường công công.
"Không uống, đem đi."
"Vâng."
Thường công công dứt khoát mang hộp đựng thức ăn đi ra ngoài.
Hắn bước ra khỏi Minh Quang Cung.
Lúc này Lý trắc phi cùng Thải Vân còn đang đứng chờ ở cửa, thấy Thường công công bưng hộp đồ ăn đi ra.
Lý trắc phi lập tức tiến lên, có chút chờ mong hỏi: "Thế nào? Điện hạ đã uống canh chưa? Ngài ấy thấy mùi vị như thế nào?"
Thường công công bất đắc dĩ lắc đầu: "Điện hạ hiện tại rất bận, không có thời gian uống canh của người, người vẫn nên đem về đi."
Hắn cũng không thèm để ý đến sắc mặt Lý trắc phi thay đổi, trực tiếp đặt hộp đồ ăn xuống đất, xoay người rời đi.
Lý trắc phi nhìn hộp đồ ăn trên mặt đất, lòng tràn đầy hy vọng bị dập tắt, bất an hoảng sợ thay thế, chiếm lấy trái tim, lý trí của nàng, khiến nàng ta càng ngày càng sợ hãi.
Chẳng lẽ, Thái Tử điện hạ quyết định lạnh nhạt với nàng ta mãi mãi sao?
Nếu đã như vậy, có khác gì đem nàng nhốt vào lãnh cung?
Thái Vân phát hiện sắc mặt của chủ tử nhà mình không ổn, vội vàng đỡ lấy.
"Nương Nương, người đừng suy nghĩ lung tung, có lẽ điện hạ thật sự rất bận mới không có thời gian uống canh của người."
Lý trắc phi mím môi nói: "Nhưng lúc trước Tiêu Lương đệ mang canh đến cho Thái Tử, Thái Tử không những uống canh của cô ta, còn cho cô ta vào Minh Quang Cung. Đều là cùng mang canh, vì sao Tiêu Lương đệ được đối đãi tốt như vậy? Ta thậm chí còn không thể nhận được một cái nhìn của Thái Tử?"
Thái Vân không trả lời được.
Trước kia, bọn họ hoàn toàn không để ý đến Tiêu Lương đệ, nữ nhân này từ khi vào cung, vẫn luôn ở Thanh Ca điện, chưa từng ra khỏi cửa, giống như muốn chết già trong đó vậy, một chút ý muốn tranh sủng cũng không có.
Ai ngờ nàng cư nhiên uống lộn thuốc, thay đổi phong cách lười biếng thường ngày, đủ loại mánh khoé kỳ quái xuất hiện, hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Thái Tử.
Bây giờ ở Đông Cung này, Tiêu Lương Đệ tuyệt đối là nữ nhân được sủng ái nhất, ngay cả Bạch trắc phi và Lý trắc phi cũng bị bỏ xa.
Thực ra, nếu chỉ sủng ái bình thường thôi thì không sao.
Thái Tử bây giờ không thân cận với bất cứ ai, nhưng đối với Tiêu Lương đệ lại hoàn toàn khác biệt, điều này khác nào có nghĩa là Tiêu Lương Đệ được độc sủng.
Nếu một mình Tiêu Lương Đệ thật sự được Thái Tử sủng ái, vậy còn những nữ nhân khác thì sao? Chẳng lẽ muốn cho các nàng sống như góa phụ sao?
Lý trắc phi không thể chấp nhận được.
Nàng năm nay mới 18 tuổi, là tuổi đẹp nhất của nữ nhân, chưa được Thái Tử sủng ái, thì không thể sinh một đứa con cho Thái Tử, nửa đời sau của nàng coi như bỏ đi.
Nàng tuyệt đối không thể cứ để Tiêu Lương đệ độc chiếm Thái Tử!
Lý trắc phi nghiến chặt răng: "Đi, chúng ta đến Tiêu Phòng Điện gặp Hoàng Hậu nương nương!''
Mặc dù trước đó nàng bị Tần hoàng hậu phạt đi Tử Vân Am, nhưng dù sao Tần hoàng hậu cũng là họ hàng của nàng, hai người có quan hệ huyết thống nên không thể đoạn tuyệt.
Lý trắc phi quyết định cắn răng cầu xin Tần hoàng hậu một lần nữa, hy vọng nhận được sự giúp đỡ.