Triệu Uyển Oánh cực kì sợ, mặc dù người người đều nói Tạ Tướng ôn hòa nhất, nhưng nàng lại biết, di trượng này tuyệt đối xem ra không phải đơn giản như vậy, nghĩ vậy, nàng càng sợ hãi, nàng bò đến bên cạnh Tạ Thừa Tướng, cầu xin: "Con thật sự là không cố ý, di trượng, van ngài, van ngài tha cho con đi!"
Tạ Thừa Tướng nhìn nàng quỳ, cũng không động, chỉ lạnh nhạt: "Giang Nam Thủy Phỉ hung hăng ngang ngược, ngươi với Lại thị thủ lĩnh Thủy Phỉ quan hệ rất tốt!"
Triệu Uyển Oánh không nghĩ đến, chuyện này sẽ bị tạ Thừa Tướng biết được, nàng lúc này đã mặt xám như tro tàn, không.com biết làm như thế nào mới phải. Nghĩ đến ngày chết không xa, nàng hẳn là lập tức im bặt, nói không ra lời.
"Ngươi thân đổ nát như vậy, vĩnh viễn sẽ không thể gả vào Tướng phủ của ta." Tạ Thừa Tướng từng chữ từng câu, hết sức lạnh nhạt. Lúc này, Triệu Uyển Oánh đều không dám cãi lại.
"Ta có thể lặng yên không tiếng động giải quyết ngươi." Tạ Thừa Tướng giọng nói vẫn không có gì thay đổi, nhưng càng như thế này, càng khiến Triệu Uyển Oánh áp lực rất lớn, đây cũng là ông cố ý làm vậy. Nhìn cửa hàng của mình đã đủ, Tạ Thừa Tướng khí thế toàn bộ triển khai, lạnh lẽo nói: "Ta không thể giết ngươi, là nể tình phu nhân một tiếng dì của ngươi!"
Triệu Uyển Oánh vội vàng dập đầu: "Di trượng, di trượng, van ngài tha con......"
"Có điều, ngươi cũng nên lấy ra thành ý của ngươi, để cho ta biết, ngươi, đến tột cùng có đáng giá cho ta bỏ qua hay không!"
"Chỉ cần di trượng mở miệng, Uyển Oánh có thể làm bất cứ chuyện gì, con có thể làm bất cứ chuyện gì, van ngài bỏ qua cho con, van ngài bỏ qua cho con!" Triệu Uyển Oánh động tác không ngừng nghỉ.
Tạ Thừa Tướng liếc nàng, nói: "Giang Nam Thủy Phỉ hung hăng ngang ngược, Thiên gia đã không thể nhịn được nữa, đợi một quãng thời gian sẽ sai người trừ phiến loạn. Ta muốn ngươi hộ tống xuống phía nam, trợ giúp tiêu diệt tộc Lại thị. Bọn họ tất cả đều chết hết, ngươi mới có thể sống. Ta biết rõ, ngươi là khách quý của thủ lĩnh của bọn họ, chỉ cần ngươi nguyện ý, nhất định có thể trong ứng ngoài hợp."
Tạ Thừa Tướng vốn là đối với Tạ Uyển Oánh cũng không quá để ý, chỉ coi nàng là một kẻ ái mộ hư vinh, là một cô nương có chút tâm cơ, nhưng Lâm gia tìm được nàng, Lâm phu nhân là dì ruột của Mai Cửu, cũng coi Mai ddlequydon.com Cửu tương là người đối thân cận. Mà Lâm đại nhân cũng là quan trong triều, dưới tình huống như thế, hôn sự cùng Lâm Đĩnh bắt buộc phải thực hiện. Con ông, nhất định phải cưới một cô nương thích hợp nhất. Mà bây giờ, Lâm Dĩnh chi chính là thí sinh được chọn. Về phần Triệu Uyển Oánh, dù là trong sạch, nàng cũng không có tư cách gả vào phủ Thừa Tướng, mà trên thực tế, thậm chí chỉ là một cô gái đơn giản trong sạch nàng đều làm không được, người như vậy vọng tưởng gả cho Cẩn Chi, vọng tưởng khích bác hôn sự của Cẩn Chi, nàng muốn nghĩ cũng không được nghĩ.
"Nhưng con, nhưng con...con không làm được......" phụ thân Triệu Uyển Oánh là Tiểu Quan Giang Nam mỗi lần trừ phiến loạn đều toàn thắng, tất cả đều là dựa vào quan hệ cùng với Thủy Phỉ, trong ứng ngoài hợp, thật thật giả giả! Mà Lại Vân Phong cũng là chỗ dựa của nàng, nếu như giết y rồi, như vậy nàng sẽ không biết trước được mọi chuyện. Mặc dù Lại Vân Phong là mối nguy hiểm đối với nàng, nhưng nếu như nàng ta còn sống cũng hỗ trợ cho nàng không ít.
Tạ Thừa Tướng cười lạnh: "Ngươi cho rằng, ngươi có cơ hội trả giá sao? Thủy Phỉ không chết, thì chính là ngươi chết!" Dừng lại một chút, Tạ Thừa Tướng nói: "Thật ra thì, chết cũng không sợ, đáng sợ nhất là, chết rồi, còn liên luỵ người trong nhà. Thủy Phỉ, nhất định phải diệt!"
Triệu Uyển Oánh cắn môi khóc: "Van xin người, van xin người....."
"Ta, hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi chết, hay vẫn là nàng ta chết?"
Triệu Uyển Oánh ngẩng đầu: "Nàng ta!"
Tạ Thừa Tướng hài lòng: "Vậy mới phải. Còn sống, mới có hi vọng! Ngươi cũng là hài tử thông minh, chỉ cần ngươi để cho ta hài lòng, ta sẽ không bạc đãi ngươi! Có một số người lại không nghĩ giống như vậy!"
Triệu Uyển Oánh tuy trong lòng hận không thể giết ông nghìn lần vạn lần, thế nhưng thời điểm này, nàng biết mình đã không có một chút xíu năng lực nói nữa, nàng không có bất kỳ lợi thế! Dù là có lợi thế, nàng cũng không dám nói cùng Tạ Thừa Tướng. Chẳng lẽ là muốn chết sao? Tạ Thừa Tướng tuyệt đối sẽ không xuống tay lưu tình.
"Không cần giở trò khôn vặt, mấy chiêu trò của ngươi chỉ có thể lừa được phụ nhân, còn ta, cũng không cần ra ngoài làm mất mặt, ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội. Theo ta thấy, chuyện đi xuống phía nam, cũng cỡ hai tháng, đến lúc đó ngươi chỉ cần dựa theo sự phân phó của ta là được." Tạ Thừa Tướng đắn đo một tiểu cô nương vẫn không có vấn đề gì.
Triệu Uyển Oánh mờ mịt gật đầu: "Con biết rồi."
Tạ Thừa Tướng hài lòng, ngay sau đó nói: "Nghe nói, Sở giá gửi cho ngươi thiếp mời rồi hả?"
Triệu Uyển Oánh ngẩng đầu, mê mang nói: "Đúng vậy! Ngài là...... Muốn con đi?" Nàng không xác định hỏi.
Tạ Thừa Tướng gật đầu: "Ở nhà đợi cũng không thú vị, đi ra ngoài giải sầu đi! Nhưng mà nếu ra cửa, thì phải nghe ngóng, không cần giống như cọc gỗ, ta cần chính là người sống, không phải cọc gỗ!"
Triệu Uyển Oánh không biết Tạ Thừa Tướng vì sao đối với Sở giá lại có hứng thú, nhưng vẫn đáp ứng.
Tạ Thừa Tướng gật đầu: "Lương Tú Nghiên và lão giả kia ngươi đều từng thấy, nếu như ở Sở gia thấy bọn họ, không thể hành động thiếu suy nghĩ!"
Triệu Uyển Oánh lúc này mới hiểu rõ, Tạ Thừa Tướng hoài nghi, người bị Sở gia dấu đi, nàng không dám có chút chần chờ, lập tức đáp vâng.
"Nha hoàn bên cạnh ngươi, xem ra mềm yếu vô dụng, đổi đi! Buổi chiều ta sẽ lệng cho Tạ Nam an bài cho ngươi hai kẻ cơ trí."
"Dạ!"
Đợi Triệu Uyển Oánh rời đi, Tạ Nam tiến vào cửa phục mệnh, Tạ Thừa Tướng giao phó: "Đổi cho Triệu Uyển Oánh hai người của chúng ta. Giao phó họ, đi Sở gia, lanh lợi chút."
Tạ Nam trả lời: "Dạ! Có điều tướng gia, theo lý thuyết, sẽ không có người ở Sở gia, mặc dù hôm đó sở Hòa Linh náo loạn một trận, nhưng mà thần cũng không có buông lỏng cảnh giác, thần đã điều tra qua nàng. Nàng diendanlqd.com kể từ khi trúng độc, tính khí khó chịu hơn rất nhiều, cả ngày nổi nóng, cho nên hôm đó nháo loạn cũng không xem là ngoài dự đoán. Nhưng nếu như nói nàng giấu người, thần thật ra cũng theo dõi nhà nàng, cũng không có thấy người nào. Hơn nữa, chuyện đã qua hơn một tháng, dù có cái gì, đại khái cũng đã sớm dời đi rồi chứ?"
Tạ Nam luận sự.
Tạ Thừa tướng nhìn xa trông rộng hơn Tạ Nam nhiều lắm, đó là suy nghĩ riêng của y, mặc dù chuyện đã qua hơn một tháng, nhưng bây giờ xem ra, đây mới chính là thời điểm tốt nhất, nếu như người cẩn thận, ngay từ khi bắt đầu cho tới giờ cũng sẽ không có kết quả gì. Hơn nữa, lúc đó phủ Thừa Tướng và Sở gia gây khó coi như vậy, mặc dù rất nhanh trở lại bình thường, nhưng phủ Thừa Tướng gia ngoài đường phố cản người ngang ngược càn rỡ Sở gia Ngũ Tiểu Thư ám chỉ, đã để tất cả mọi người để ý, nếu như lúc đó làm những gì, dù cẩn thận chưa chắc sẽ không bị người phát hiện một chút gì. Tạ gia là cây to đón gió nếu như lúc này còn tự gây cho mình phiền toái, như vậy thật là ngu xuẩn!
Mà bây giờ, tất cả đều trở lại bình thường, đã khá hơn nhiều! Thật ra thì lúc này Tạ Thừa Tướng hết sức rõ ràng, tìm được Lương Tú nghiên và Tô thần y, đã không thể nào, thậm chí, bọn họ rất có thể đang ở Mai phủ. Nhưng ngay cả như vậy, Tạ Thừa Tướng cũng phải dò xét một chút Sở phủ. Nếu như không kiểm chứng hạ một chút, ông ăn ngủ không yên.
"Lúc này chưa chắc không được! Các ngươi cẩn thận là được. Chuyện khác, để cho hai nàng trông chừng Triệu Uyển Oánh, ta không hy vọng có người ở đó nói hưu nói vượn về phủ nhân hoặc là công tử."
"Dạ! Tướng gia yên tâm!"
Bàn giao toàn bộ, Tạ Thừa Tướng cẩn thận suy nghĩ. Hòa Linh mặc dù đoán được Hòa Ngọc gửi thiệp, nhưng thật đúng là chưa từng nghĩ Triệu Uyển Oánh sẽ đến, nghe nói Triệu Uyển Oánh đã trả lời thư, nói là sẽ tới, nói thật ra, quả nhiên khiến cho nàng lấy làm kinh hãi.
Xảo Âm thấy tiểu thư nhà mình lo lắng như vậy, liền vội vàng hỏi: "Tiểu thư, có vấn đề gì sao?"
Hòa Linh mặc dù không coi là hiểu rõ Triệu Uyển Oánh, nhưng cũng có thể đoán được một chút, Tạ Du Vân không đến, nàng sao lại đến trong khi nàng cũng không thân thiết với Sở gia! Hòa Linh cảm thấy, mình bây giờ quả nhiên là rảnh rỗi, chỉ cần chuyện không bình thường, nàng sẽ cảm thấy không thỏa đáng, sẽ cảm thấy không an toàn, giống như hiện tại, nàng cảm thấy, Triệu Uyển Oánh hình như đã có toan tính. Có điều cũng may, Sở Hòa Linh cũng không có chuyện gì mà không nhận ra! Dĩ nhiên, những thứ này chỉ là suy nghĩ của nàng, nếu như người khác không nghĩ giống vậy, cũng không có cách nào!
"Ta thấy danh sách của Nhị tỷ tỷ, đại khái mời chừng mười vị tiểu thư, nữ nhân nhiều, nhiều chuyện hơn. Chúng ta tội gì xông đi lên. Bọn họ thích làm cái gì thì làm cái đó. Chúng ta không thể vội vã xong lên. Hòa Linh không cảm thấy hứng thú dặn dò, "Có điều, nếu có người muốn bới lông tìm vết, ta từ trước đến giờ đều không phải là người tốt tính, cũng không thể để nha hoàn nhà mình bị khi dễ. Các ngươi hiểu không?"
Cái này thì có cái gì không hiểu, Xảo Âm Xảo Nguyệt vội vàng đáp dạ, hai người mặc dù là đại nha hoàn, nhưng trước giờ đều cẩn thận dè đặt cũng không nhiều chuyện. Kể từ khi tiểu thư họ bị người hạ độc, tiểu thư tính tình thay đổi không cố kỵ chút nào, liên đới, hai người bọn họ cũng so với trước kia kiêu căng không ít. Đều nói đi theo người nào học người nấy, quả nhiên là như thế. Nghĩ đến chỗ này, hai nha hoàn nhìn thẳng vào mắt nhau một lúc, nở nụ cười. Thật ra thì, như vậy cũng không có gì không được, mọi việc đều không để ở trong lòng, mình sẽ không tức giận! Về phần người khác, tiểu thư nói rất đúng, cuộc sống ngắn ngủn mấy chục năm, có thể sống đến đâu còn không thể biết, trông chờ vào người khác cái gì! Hòa Linh cau mày, hình như như có điều suy nghĩ, lại để cho hai nha hoàn không hiểu, tiểu thư hôm nay có chút kì lạ, hình như kể từ khi biết Triệu tiểu thư sẽ tới, vẻ mặt tiểu thư nhà mình có chút bất thường.
"Tiểu thư, Triệu tiểu thư có gì không ổn chứ?" Xảo Âm hỏi, tiểu thư họ ghét nhất người bên cạnh nói chuyện quanh co lòng vòng, vì vậy hai nha hoàn có nghi vấn gì cũng đều trực tiếp hỏi, không quanh co lòng vòng!
Hòa Linh gật đầu, nàng quả thật cảm thấy Triệu Uyển Oánh không đúng, Nhưng mà lại nói không ra không đúng chỗ nào. Nghĩ vậy, Hòa Linh càng hăng hái, càng không xác định được, càng sẽ làm cho nàng kích động, Hòa Linh khẽ ngẩng đầu, nói: "Ta thích người khác tính toán ta. Nếu không cuộc sống cũng quá mức không thú vị!"
Xảo Âm Xảo Nguyệt: "......" Ríu rít, họ quả nhiên là suy nghĩ nhiều!
Mặc dù tiểu thư có chút táo bạo, nhưng nghĩ đến tiểu thư từ trước đến giờ liệu sự như thần, hai người cũng không lo lắng. Mình nên làm gì thì làm cái đó! Đợi đến gần tối, nghe nói mấy công tử từ thư viện trở lại, Xảo Âm suy nghĩ, tiểu thiếu gia có phải sẽ tới hay không.
Quả nhiên, buổi tối, Trí Ninh cầm một bó hoa to vào viện. Xảo Âm cười nghênh đón, "Nô tỳ bái kiến tiểu thiếu gia."
Trí Ninh tâm tình cũng không tệ, y tươi cười hỏi "Tỷ tỷ đâu?"
"Thiếu gia chờ." Xảo Âm nhìn tiểu thư đang trong phòng viết chữ vẽ tranh, lập tức có chút kinh ngạc, tiểu thư đã thật lâu không có như vậy!
"Khởi bẩm tiểu thư, tiểu thiếu gia đã tới."
Hòa Linh không có ngẩng đầu, "Cho y đi vào."
Trí Ninh đang cầm hoa, say mê cuồng nhiệt đi vào cửa, "Tỷ tỷ, đệ hái hoa ở thư viện phía sau núi cho tỷ, tỷ xem thử, có đẹp không? Những loại hoa dại này, không giống ở trong phủ chút nào đâu."
Trí Ninh cảm thấy, tỷ tỷ trước đây xuống tay không nể mặt như vậy, tất nhiên là bởi vì biểu ca có lỗi, nếu như không phải vậy, tỷ tỷ sao lại làm như vậy! Tỷ tỷ nhà y, là ôn nhu nhất! Tính tình cực tốt, không phải tức giận vô cùng, tuyệt đối không có khả năng làm ra chuyện như vậy! Nghĩ như vậy, Trí Ninh cảm thấy, có thể xem nhẹ những chuyện kia, không thể bởi vì tỷ tỷ thỉnh thoảng.com trừng trị một hai người xấu, đã cảm thấy tỷ tỷ hung tàn, tỷ tỷ nhà y, không phải người như vậy. Hơn nữa, dù là hung tàn, cũng nhất định là người khác không đúng trước!
"Tỷ tỷ." Hòa Linh không ngẩng đầu lên, Trí Ninh lại kêu một tiếng.
Hòa Linh rốt cuộc để bút xuống, nàng cười ngọt ngào: "Ngồi đi, tỷ đố đệ!"
Trí Ninh: "......" Đây là muốn gì chứ! Nuốt nước miếng một cái, Trí Ninh nói: "Mời nói!"
Hòa Linh phân phó Xảo Âm: "Tìm bình hoa xử lý một chút." Chỉ vào bó Hoa, quả nhiên, nàng vừa nói như vậy, Trí Ninh liền nở nụ cười, bộ dạng rất là vui vẻ.
"Tỷ đố đệ!" Hòa Linh ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, hỏi "Đệ cảm thấy, tình hình triều đình hiện tại như thế nào?"
Trí Ninh ngốc trệ một chút, có chút không hiểu, có điều rất nhanh liền nói: "Hết sức vững vàng. Hoàng thượng mặc dù tuổi lớn dần, nhưng thân thể vẫn cường tráng, mấy Vương Gia cũng đều có phân công riêng, không tranh không đoạt. Vĩnh An hôm nay thế cục vững vàng, có thể nói loạn trong giặc ngoài, đều là không có!"
Hòa Linh không lên tiếng, tiếp tục điểm mặt bàn.
Trí Ninh suy nghĩ một chút, bổ sung: "Cùng các nước láng giềng Nam Chiếu Bắc Chiếu, vào hai mươi năm trước hỗn chiến cũng coi như là tổn thương nguyên khí nặng nề, mặc dù trải qua đã hai mươi năm chữa trị, nhưng bởi vì tranh đấu, lại không thinh vượng, đệ thấy, hoạ ngoại xâm không đáng để lo. Nếu nói là có bên trong, hình như cũng không. Các vị vương gia việc ai nấy làm, xa gần đều thỏa đáng. Triều thần cũng không có một nhà độc đại. Nếu nói là có, thì chính là Tạ gia, Tạ gia ba đời đều làm tướng, có chút hiển hách chút. Nhưng Tạ Thừa Tướng là người khiêm tốn, Đại công tử Tạ gia Tạ Du Vân tài hoa hơn người, là người khiêm tốn, vì vậy cũng không thể coi là cái gì!"
"Vậy theo đệ, nếu như đệ là hoàng thượng, bước kế tiếp, đối với triều đình, đệ có ý kiến gì đây?" Hòa Linh hỏi.
Trí Ninh đỏ mặt một chút, cắn môi: "Ta không phải hoàng thượng!"
Hòa Linh mắt trợn trắng: "Để cho đệ nói thì đệ nói, tỷ đương nhiên biết đệ không phải, không phải là nếu sao? Đệ sẽ làm như thế nào?"
Trí Ninh cẩn thận nghĩ...... Lắc đầu một cái: "Ta cũng không biết!"
Nhìn y như vậy, Hòa Linh thở dài: "Ngươi mỗi ngày ở thư viện, học những thứ gì! Nếu như đều là người khác nói ra để cho ngươi biết, như vậy tương đương với người ta ăn nhai nát, sau đó nhét vào trong miệng của ngươi, ngươi chỉ biết lặp lại những gì người khác là! Còn cái của riêng ngươi đâu! Nhìn sự việc, phải học cách nhìn xa. Không thể cố thủ tự phong, càng không thể hoàn toàn chỉ nghe tiên sinh, nghe tới nghe lui, ngươi xem, ngươi cái gì cũng không biết."
Có điều phải nói, thực tế thật đúng chính xác! Coi như nàng cũng nên nói tiếng cảm tạ Tạ Thừa tướng thật tốt, nếu như không phải cùng ông đấu, nàng cũng không biết cái quan trường là cái dạng gì.
Hòa Linh híp mắt nhìn Trí Ninh: "Có lẽ, nên cho đệ tới biên cảnh rèn luyện một chút!"