Vì Vưu Chính Bình sẽ đau lòng nên Úc Hoa không có nhắc những chuyện liên quan đến quá khứ nữa.
Vưu Chính Bình cũng tận lực giữ im lặng không nói chuyện, biết càng nhiều thị sự áy náy của cậu với Tổ Chức Thủ Hộ sẽ càng nhiều, còn không bằng không hỏi cũng không nói.
Cậu cho Úc Hoa thời gian để tiết lộ thân phận của anh, vào thời điểm Úc Hoa cảm thấy tất yếu thì sẽ nói ra thân phận của mình trước Tổ Chức Thủ Hộ, trước đó, Vưu Chính Bình sẽ giữ sự im lặng.
Đương nhiên, nếu người áo đen làm ra những việc thương tổn với thế giới hay Tổ Chức Thủ Hộ thì Vưu Chính Bình sẽ cùng anh đồng quy vu tận, tuẫn tình và tuẫn đạo*.
*Tuẫn tình: Chết vì tình. Tuẫn đạo: chết vì đạo.
Đây là điều duy nhất và Vưu Chính Bình có thể suy nghĩ cho cả hai bên.
Khi hai người bọn họ mới bắt đầu yêu nhau, Úc Hoa đã sống cuộc sống của một người bình thường suốt 11 năm, anh tin rằng mình đã mất đi sức mạnh, không có gì phải giấu giếm, cuộc sống của anh rộng mở và thoải mái. Mà khi bọn họ gặp nhau, Vưu Chính Bình cũng không phải trải qua một cuộc chiến nào, đối với thân phận người thủ hộ của mình cậu không có quá nhiều nhận thức, thậm chí thế hệ người thủ hộ mới còn cho rằng sẽ không xuất hiện kẻ phá hoại, bọn họ chỉ là một đám người trẻ tuổi có sức mạnh mạnh hơn bình thường mà thôi.
Trong bốn năm yêu nhau và kết hôn, bọn họ đều không có ý lừa gạt đối phương chuyện gì, sống chung với nhau tâm ý tương thông, ăn ý ở mọi nơi, tình cảm ấm áp tự nhiên.
Phong ấn sức mạnh của Úc Hoa bị buông lỏng khiến sức mạnh trở nên mạnh hơn chính là mồi dẫn, không lâu sau khi sức mạnh anh mạnh hơn gây hư hại đồ đạc trong nhà thì Chân Lê xuất hiện, lần đầu tiên Vưu Chính Bình gặp được kẻ phá hoại, nhận thức rõ sứ mệnh của bản thân.
Kể từ lúc đó, cặp chồng chồng u sầu đi ngược hướng, lòng mang chút tâm tư, giấu giếm thân phận lẫn nhau, rốt cuộc không có cách nào có thể hiểu tâm trí của nhau như trước.
Cho tới bây giờ, mọi thứ đều im lặng, hai người mới có thể lại một lần nữa nhìn thẳng vào đối phương, không khí trở về như lúc ban đầu.
Úc Hoa hiểu rõ tính cẩn thận của Vưu Chính Bình, cũng lý giải được lập trường của người yêu, anh cất đi chuyến vé du lịch xa hoa đến Maldives dành cho hai người và vẫn không lựa chọn ngày khởi hành, bởi vì anh biết, đội trưởng người thủ hộ khu Húc Dương Vưu Chính Bình không thể rời khỏi vùng đất mà em ấy bảo vệ, không có người nào có thể thay thế đội trưởng Vưu.
Hy vọng một ngày nào đó, gói du lịch này có thể được sử dụng, nếu không phí hoàn lại là quá đắt, rất mệt.
Suy cho cùng thì Úc Hoa cũng là người biết sinh sống, vô cùng đau lòng xót dạ cho số tiền này.
Vào cái ngày hè nóng bức này, hai người trong lòng hiểu rõ như không nói gì cùng nhau trải qua.
Mà hơn một tháng này, khu Húc Dương thực ra rất bình lặng.
Càng nhiều kẻ phá hoại đã bị phát hiện ở khu vực và quốc gia khác, bởi vì phòng làm việc Chân Lê quá hấp dẫn, khiến cho các nhóm tạp binh đổ xô chạy tới khu Húc Dương, những người này hoặc là cô độc một mình không có vướng bận, hoặc là thay thế những người đã chết nên có sự thay đổi lớn về tình tính, cùng với sự quanh co lòng vòng khi tìm hiểu thông tin phòng làm việc Chân Lê, việc bắt lấy bọn họ không thể dễ dàng hơn.
Những người trong Liên Minh Thông Quan thường bị Tổ Chức Thủ Hộ theo dõi trong lúc họ còn đang ẩn nấp điều tra, bị thiết lập bẫy rập rồi bắt giữ, thậm chí không tạo thành nguy hại lớn đối với xã hội.
Không giống như Chân Lê và những người khác, những kẻ phá hoại này không đủ may mắn, bọn họ chỉ cần bị Tổ Chức Thủ Hộ bắt được thì sẽ lập tức tự bạo, cơ hội để Úc Hoa hấp thu năng lượng bọn họ không có, những sấm quan giả này như ruồi không đầu cứ như vậy mà chết đi không hề có thành tựu.
Sau khi nhận được tin tức này thì Chân Lê – người đã trở thành người thủ hộ dự bị từng trộm dò hỏi Úc Hoa, vì cái gì sẽ xuất hiện biến hóa như vậy.
Úc Hoa trả lời là: "Bởi vì cậu trở thành người thủ hộ."
"Liên quan gì đến tôi chớ?" Chân Lê kinh ngạc nói.
Úc Hoa nói với vẻ mặt lạnh lùng: "Ban đầu hệ thống phái sấm quan giả đến khu Húc Dương là hy vọng thông qua các cậu tiết lộ thân phận của tôi, lừa gạt Tổ Chức Thủ Hộ đối phó với tôi. Nhưng phương hướng của sự việc không những không phát triển theo sự tính toán của nó, những kẻ phá hoại này thế nhưng có bắt tay giảng hòa với người thủ hộ và trở thành một thành viên trong đó, hệ thống cử người của Liên Minh Thông Quan đến để tiêu hao tôi, không phải lại tự tạo phiền toái cho chính mình, đương nhiên cũng muốn những sự việc tương tự xảy ra một lần nữa."
Chân Lê khổ sở nói: "Nguyên Lạc Nhật cũng được quy tắc thế giới tán thành, năng lực được thức tỉnh, giám đốc Hus, Hoàn Tử Hư, Phong Khôi cũng có xu hướng hòa nhập vào thế giới này, nếu liên tục có sấm quan giả biến thành người thủ hộ, những sấm quan giả mới tới sẽ càng ngày càng khó tiếp cận lấy ngài, cho nên hệ thống khống chế hệ thống tự bạo trong đại não của mọi người, không cho sấm quan giả có cơ hội ăn năn, một khi bị bắt thì sẽ lập tức bị tiêu diệt?"
Úc Hoa gật đầu: "Không chỉ như vậy, nó còn đem sấm quan giả thả xuống một địa điểm có khoảng cách rất xa tôi, miễn cho tôi phát hiện ra rồi rút đi năng lượng hệ thống."
"Sao lại có thể như vậy," Vẻ mặt Chân Lê tuyệt vọng, "Hệ thống đem những sấm quan giả đó trở thành cái gì chứ?"
"Tại thời điểm cậu đặt quân cơ vây, cậu có cảm thấy đau lòng khi bị tổn thất quân cờ sao?" Úc Hoa mặt vô biểu tình nói, "Chỉ cảm thấy tiếc khi mất đi lãnh địa mà thôi, chỉ cần lãnh địa còn ở đó, quân cờ muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu."
"Nhưng mà các sấm quan giả không có cách nào tiếp cận ngài, làm như vậy chính là chết trong vô vọng!" Chân Lê tức giận nói.
Từ trước đến nay Chân Lê luôn là người có tính tình tốt, bị Liên Vũ Phàm đánh một trận vẫn có thể ở chung hài hòa với hắn ta, hắn rất ít phát hỏa, nhưng hôm nay là thực sự tức giận.
"Tôi cũng cảm thấy kỳ quái, hệ thống sẽ không làm những việc vô ích, đưa đến nhiều pháo hôi như vậy từ lâu sẽ nâng ngưỡng giá trị của quy tắc thế giới, hiện tại nó muốn làm cái gì?" Úc Hoa cúi đầu trầm tư.
Dù sao thì hệ thống và Úc Hoa cũng là đối thủ cũ, hơi suy tư một chút anh càng hiểu rõ ý của hệ thống, chau mày: "Cậu nói với Tổ Chức Thủ Hộ, đặt giới nghiêm toàn bộ khu vực bên trong khu Húc Dương, có khả năng không lau sau đó sẽ nghênh đón một trận đại chiến."
"Đại chiến là có ý gì?" Chân Lê sợ hãi nói, "Là người khống chế quy tắc mà ngài đã đề cập trước đó sao?"
"Hơn thế nữa," Úc Hoa nói, "Hệ thống đang ép buộc Liên Minh Thông Quan."
Chân Lê đã gặp lãnh đạo của Liên Minh Thông Quan, hắn cẩn thận suy nghĩ những gì đã xảy ra sau khi đi vào thế giới này, ngộ ra đạo lý nói: "Hệ thống hy vọng Liên Minh Thông Quan sẽ đồng thừi gưi một số lượng lớn sấm quan giả đi vào thế giới này, để cho ngài thiếu phương pháp phân thân, một lần tiêu diệt khu Húc Dương và Tổ Chức Thủ Hộ, cắt đứt đường lui của chúng ta!"
Sở dĩ Úc Hoa có thê chuyên tâm đối phó với những kẻ phá hoại là vì ít nhiều gì cũng có Tổ Chức Thủ Hộ liều mạng bảo vệ người thường, giữ gìn ổn định của khu Húc Dương. Một khi Tổ Chức Thủ Hộ chịu thương tật nặng, hệ thống có thể đem sinh mạng của những người thường làm lá chắn để ngăn cản bước chân của Úc Hoa. Vạn nhất Úc Hoa không dừng tay, giết chết một lượng lớn người thường, sự liên minh giữa Tổ Chức Thủ Hộ và người áo đen sẽ không còn tồn tại nữa.
Đến lúc đó Úc Hoa hai mặt tấn công, lại không thể ra tay với Tổ Chức Thủ Hộ, chính là thời cơ tốt nhất để hệ thống diệt trừ Úc Hoa.
Này bẫy này không có nhiều kỹ xảo trong đó, thậm chí là mưu mô, nhưng nó đầy ngoan độc.
Ông hàng vạn tính mạng của những quân cờ sấm quan giả, người thủ hộ, người thường, chất đống tạo thành một con đường dẫn đến Úc Hoa, hệ thống sẽ dẫm lên những thi thể này để đến gần Úc Hoa, cho một đòn trí mạng.
Đây là một phương pháp vô tình và tàn nhẫn đến cỡ nào, nhưng đối với một hệ thống đã cắn nuốt và phá hủy vô số thế giới mà nói, sinh mạng của con kiến có gì đáng để quan tâm.
Sau khi Chân Lê nhận được tin tức từ Úc Hoa, hắn lập tức đem tin tức in ra, làm bộ như tin tức này đột nhiên xuất hiện trong phòng làm việc theo quy tắc cũ. Hắn biết nếu sử dụng phương pháp này nhiều lần sẽ khiến cho Tổ Chức Thủ Hộ nghi ngờ hắn, có khả năng sẽ ảnh hướng đến việc gia nhập chính thức của hắn, căn nhà 81.26 mét vuông mà hắn đã ở một tháng có thể sẽ bị thu hồi, nhưng những vật ngoài thân này khi đối mặt với vô số sinh mạng thì không có gì đáng để nhắc tới.
Hiện tại Chân Lê liên lạc với Tổ Chức Thủ Hộ không cần thông qua Liên Vũ Phàm hay người thủ hộ mang mặt nạ bình thường số 1 Sầm Tiêu, hắn có phương thức liên lạc khẩn cấp với cục trưởng Tiêu, chỉ cần phát ra tin tức, rất nhanh sau đó sẽ có xe cảnh sát vũ trang đón hắn tới căn cứ.
Tin tức quá quan trọng, mọi phương thức liên lạc điện tử hiện đại đều không an toàn, mãi đến khi Chân Lê gặp mặt cục trưởng Tiêu mới nói ra tin tức này, sau đó cục trưởng Tiêu sẽ tổ chức một cuộc họp khẩn cấp dể báo cho những người thủ hộ khác.
Đồng thời, cục trưởng Tiêu còn phải báo cáo lên cấp trên, xin điều động những người thủ hộ tinh anh ở khu vực khác đến khu Húc Dương. Điều này không dễ dàng chút nào, bởi vì kẻ phá hoại đang lục đục xuất hiện khắp nới trên thế giới, nhân thủ người thủ hộ lại thiếu nghiêm trọng, mỗi một khu vực xuất hiện kẻ phá hoại đều gia tăng binh lực, rất nhiều người thủ hộ vị thành niên 16 tuổi trở lên và dự bị đã lấy danh nghĩa huấn luyện thực chiến để gia nhập chiến trường.
Lúc này đã có hơn một tháng không phát hiện kẻ phá hoại ở khu Húc Dương, không phái người chi viện cho khu vực khác đã là rất tốt rồi, chớ nói chi là muốn người từ tổng bộ.
Tháng này Lạc Hoài bôn ba ở các khu vực sóng gió khác để khắc phục hậu quả, ước chừng gầy đi một vòng, cả người giống như tờ giấy mà chỉ cần gió thổi sẽ bay mất, tinh thần và trạng thái khá kém, cả người tối tăm không ít, cho ô các chuyên gia tâm lý tư vấn như thế nào cũng khó để trở nên vui vẻ hơn.
Chân Lê cảm thấy đáng sợ khi nghĩ đến việc phân bổ lực lượng ở khu Húc Dương trong khoảng thời gian này, lỡ đâu chưa nhận được sự chi viện thì có một cuộc tấn công bất ngờ......
Hắn nhanh chân chạy đến chỗ người tới đón mình, lúc này ngoài trời đang tí tách tí tách đổ mưa, một cơn mưa đầu thu mang chút se se lạnh.
Úc Hoa ngồi bên cửa sổ, nhìn dáng vẻ Chân Lê dưới lầu chạy vội trong mưa, trong lòng yên lặng tính toán thời gian.
Căn cứ cũng không gần, Chân Lê đến căn cứ tìm cục trưởng Tiêu, nói ra tình báo khẩn cấp, sau đó thuyết phục cục trưởng Tiêu gia tăng binh lực, khẳng định cục trưởng Tiêu sẽ báo cáo cho tổng bộ triệu tập người thủ hộ......
Căn cứ vào thời gian, hẳn là còn đủ để cho Tiểu Vưu về nhà ăn cơm tối trước khi nhận được thông báo triệu tập khẩn cấp.
Úc Hoa liếc nhìn đồng hồ, còn hai tiếng nữa mới đến thời gian tan tầm, anh nên về nhà nấu cơm tối.
Anh lấy chiếc ô dự phòng trong phòng làm việc, đây là món quà của nhà sản xuất sau buổi phát sóng trực tiếp vừa qua, phòng làm việc cũng có mười mấy chiếc ô, ai có nhu cầu cũng có thể sử dụng.
Vừa vào vòng chứa đồ thì thấy giám đốc Hus năm tháng tuổi đang xé tan nát một chiếc ô, chỉ còn lại được phần khung xương, mà giám đốc Hus vẫn không cam lòng từ bỏ, tranh thủ gỡ từng chiếc khung xương xuống mới vui vẻ.
Thời kì sinh trưởng của Husky phát triển quá nhanh, giám đốc Hus từ một chú chó nhỏ đáng thương khi mới đến phòng làm việc đã biến thành một chú chó to nửa người lớn với thể trọng 18.5 kg, thân dài 52 centimet, vai cao 46 centimet và sức người hơn 1 mét, một tháng có thể ăn 40 cân thức ăn cho chó, đồ đạc bị xé tan nát khắp nơi, tường của phòng chứa bị nó cào ra thành một cái động, một mảng xi măng bị mài mòn, lộ ra sắt thép bên trong tường, khiến cho Úc Hoa bồi thường cho chủ nhà một số tiền không ít.
Chân Lê vốn tưởng rằng Úc Hoa sẽ tức giận đến mức nấu chín giám đốc Hus, ai ngờ Úc Hoa chỉ cười nhạo một tiếng, thương hại mà nhìn giám đốc Hus rồi nói: "Đến lúc lớn lên thì đi triệt sản đi."
Liên Vũ Phàm cũng thò qua nói một câu: "Đã đến lúc phải nên triệt sản rồi, sáng hôm đó tối nhìn thấy nó ôm Quân Quân, sợ tới mức nhanh chóng kéo con chó đi. Nó cũng quá kỳ quái, chỉ gắn bó với mình Quân Quân, trong văn phòng của chúng ta thì một người nó cũng không thèm để ý, phỏng chừng chờ đến lúc Nguyên Lạc Nhật trở về thì nó cũng không quan biết đâu."
Rõ ràng là Liên Vũ Phàm bỏ tiền ra mua thức ăn cho chó, giám đốc Hus cũng có thể ăn, gần như là ăn hết tiền lương của Liên Vũ Phàm, cũng coi như là độc chiếm tiền lương của giám đốc Liên, là một giám đốc quan hệ công chúng rất xứng đáng.
Giám đốc Hus như có thể hiểu được tiếng người, nghe thấy hai từ "Triệt sản" thì cong đuôi có gắng nhét cơ thể to lớn của mình vào cái lỗ nhỏ mà nó đào trên tường, cũng mặc kệ cái tường đó có thể nhét nó được hay không.
"Càng ngày càng giống một con chó." Úc Hoa không có ý tốt mà mỉm cười, "Mày còn giãy giụa cái gì đó?"
Giám đốc Hus dùng chỉ số thông minh còn sót lại của mình để hiểu ý của Úc Hoa, sau khi mất đi thân thể và Căn Nguyên Năng Lực bảo vệ nó, ông Đạo Cụ Khởi Đầu để sửa đổi thân thể thì linh hồn của nó không ngừng bị bản năng thân thể ăn mòn, cuối cùng hao mòn đặc tính linh hồn, hoàn toàn trở thành một người khác.
Nó đến tột cùng là thay đổi bao nhiêu thân thể trong suốt 192 cấp? Nó lúc trước vẫn còn là chính mình sao? Những việc này, giám đốc Hus đã không thể tự suy nghĩ nữa, nhưng sấm quan giả khác trong phòng làm việc còn nhớ được tên ban đầu của mình, mà nó thì sao? Nó tên là gì? Giám đốc Hus không nhớ rõ, nó chỉ biết Quân Quân gọi một tiếng "Tiểu Hus" thì nó sẽ nhanh chóng chạy đến.
Úc Hoa nhìn chằm chằm chiếc ô đã bị cắn rách thành đống rác, nhặt lấy một chiếc ô vẫn còn tốt lên, vỗ đầu chó nói: "Tao nhận được điện thoại, buổi biểu diễn thứ hai của Nguyên Lạc Nhật đã kết thúc vào ngày hôm qua, cậu ta đã bị loại do cuộc bình chọn trực tiếp, tối nay cậu ta sẽ trở về."
Giám đốc Hus không có nhiều phản ứng đối với cái tên "Nguyên Lạc Nhật" này, Nguyên Lạc Nhật tiến tổ đã hơn 40 ngày, chỉ số thông minh của giám đốc Hus không đủ để nhớ rõ hắn.
"Nguyên Lạc Nhật thiết kế một cái bẫy biến mày thành một con chó, bây giờ sức mạnh của mày lớn như vậy, không muốn báo thù sao?" Úc Hoa hỏi.
"Ngao uông?" Husky trừng đôi mắt xanh làm và nghiêng đầu, vẻ mặt chó vô cùng ngu ngốc. Sau đó nó lắc lắc đầu, như thể đang đấu tranh giữa tính người và tính thú.
Úc Hoa không nhiều lời, cầm lấy ô đi ra phòng làm việc, tan tầm sớm.
Hôm nay là ngày mà Hoàn Tử Hư và Phong Khôi mỗi tuần gặp nhau một lần, thậm chí Liên Vũ Phàm còn đi cùng Hoàn Tử Hư để gặp Phong Khôi, cả hai người đều bị Úc Hoa khấu trừ toàn bộ chuyên cần, đương nhiên, bọn họ cũng không biết điểm chuyên cần trông như thế nào.
Hoàn Tử Hư là một người vô cùng biết kiếm tiền, có hắn gia nhập phòng làm việc, ba lần phát sóng trực tiếp đều có doanh thu đáng kinh ngạc, tỷ lệ hoàn lại thấp, kiếm được không ít tiền trong ba lần chuyển hàng hóa.
Bởi vì là nhà thuê nên mỗi lần Phong Khôi đến thăm Hoàn Tử Hư, chủ nhà luôn tùy thời cầm điện thoại để sẵn sàng gọi cảnh sát, còn thỉnh thoảng nhắc nhớ Hoàn Tử Hư không nên kết giao bạn bè với những người giống như xã hội đen, Hoàn Tử Hư cảm thấy hơi khó chịu khi chủ nhà kỳ thị Phong Khôi, hắn đã bắt đầu suy nghĩ có nên mua bất động sản mới phát triển ở bên cạnh hay không, giá cả đắt hơn một chút, nhưng hắn đã nắm bắt được quy luật kiếm tiền của thế giới này, chỉ cần hắn có thể thuyết phục Úc Hoa không khấu trừ quá nhiều hoa hồng thì vấn đề kiếm tiềm không lớn.
Úc Hoa khóa cửa phòng làm việc, để lại giám đốc Hus một mình làm chó giữ nhà. Khi anh ngồi lên xe chạy về nhà thì chiếc xe cảnh sát vũ trang chở Chân Lê đi về phía căn cứ đã bị một đạo súng nước với áp suất cao xuyên thủng, khiến cho chiếc xe lật ngược trên đường cao tốc, đâm vào ba chiếc xe hơi bình thường.
- -------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Úc Hoa: Hơn một tháng nay, tôi vô cùng muốn dùng thân phận người áo đen để gặp mặt đội trưởng Vưu, thế nhưng lại không có cơ hội!