“Bành!”
Diệp Viễn không nói nhiều, trực tiếp đạp một cái, thanh niên trẻ bị bay thẳng ra ngoài.
Cơ thể gày yếu của anh ta trực tiếp đập lên chiếc xe BMW, không hề bất ngờ, thanh niên trẻ đó hôn mê bất tỉnh.
Sau khi giải quyết xong cậu ấm trẻ này, Diệp Viễn nói với Thẩm Tiểu Tiểu còn đang không ngừng khóc trong lòng.
“Được rồi, không sao rồi!”
Lần này, Thẩm Tiểu Tiểu mới nín khóc, đỏ mặt rời khỏi lòng Diệp Viễn.
Nhìn áo của Diệp Viễn bị ướt một mảng lớn vì nước mắt, Thẩm Tiểu Tiểu cũng hơi xấu hổ.
Diệp Viễn biết Thẩm Tiểu Tiểu ngại ngùng, liền hỏi: “Sao cô lại ở đây, còn những người vừa này nữa, là thế nào?”
Lúc này Thẩm Tiểu Tiểu mới giải thích mục đích đến Giang Châu hôm nay.
Được biết Thẩm Tiểu Tiểu đến sinh nhật bạn, Diệp Viễn bèn nói.
“Sao cô đến Giang Châu mà không gọi cho tôi?”
“À, tôi quên mất”.
Thẩm Tiểu Tiểu cũng muốn liên lạc với Diệp Viễn, nhưng lại hơi ngại, dù sao hai người cũng vừa quen biết không lâu.
Thấy áo của Thẩm Tiểu Tiểu cũng bị mấy tên vệ sĩ xé rách, Diệp Viễn liền nói.
“Đi thôi, tôi đưa cô đi mua quần áo trước”.
“Ồ, được!”
Nhìn thấy Diệp Viễn dắt tay Tiểu Vũ, Thẩm Tiểu Tiểu lập tức hơi hiếu kỳ.
“Anh Diệp, cô ấy là?”
“Cô ấy là em gái tôi, Tiểu Vũ!”
Sau khi được biết Tiểu Vũ là em gái Diệp Viễn, cuối cùng Thẩm Tiểu Tiểu cũng thở nhẹ nhõm.
“Chị gái này, chị đẹp quá!”
Tiểu Vũ ăn miếng kẹo hồ lô, cuốn lưỡi nói một câu không rõ chữ.
Lời khen của Tiểu Vũ khiến Thẩm Tiểu Tiểu đỏ mặt, nhưng trong lòng vẫn rất kích động.
“Cảm ơn!”
Diệp Viễn dẫn hai cô gái vào một cửa hàng xa xỉ của trung tâm thương mại.
Nhìn thấy quần áo đẹp rực rỡ đủ loại, Tiểu Vũ lập tức cảm thấy kẹo hồ lô trong tay không còn thơm nữa.
Đôi mắt đẹp dán chặt vào số quần áo xinh đẹp đó.
“Tiểu Vũ, thích cái nào thì cứ thử đi!”
“Tiểu Tiểu, cô cũng vậy, thích gì thì cứ thử hết!”
“Anh Diệp, cửa hàng này quá đắt, chúng ta đến chỗ khác đi!”
“Nếu là trước đây, Thẩm Tiểu Tiểu tuyệt đối có thể mua được đồ ở đây, nhưng dạo này việc kinh doanh của nhà cô ta không được tốt, nợ ngân hàng rất nhiều tiền.
Lần này cô ta đến Giang Châu, nói là sinh nhật bạn học, thực ra mục đích chính là muốn nhờ bạn học của cô ta giúp đỡ việc làm ăn của nhà cô ta.
“Không sao, để tôi thanh toán!”
Trong tay Diệp Viễn có thẻ VIP của tập đoàn Lâm thị, mà trung tâm thương mại này vừa hay cũng là của tập đoàn Lâm thị.
Đúng lúc Thẩm Tiểu Tiểu do dự.
Một giọng nói có chút chế nhạo vang lên.
“Ấy, Tiểu Tiểu, cô cũng ở đây à?”
Thẩm Tiểu Tiểu vừa quay đầu nhìn, thì thấy một cô gái tóc dài trang điểm vô cùng sặc sỡ khoác tay một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, dáng người béo mập, hơi hói đầu đi vào.
Nhìn thấy cô gái này, Thẩm Tiểu Tiểu liền cau mày.
Người đi đến là đồng nghiệp của cô ta, Vương Hiểu Yến.
Vốn dĩ Vương Hiểu Yến này trước đây cũng giống cô ta, cũng là tiếp viên hàng không.
Nhưng nửa tháng trước, Vương Hiểu Yến quen một thương gia giàu có trên máy bay.
Mấy ngày sau, Vương Hiểu Yến liền thôi việc, trở thành người tình của thương gia giàu có đó.
Sau này Vương Hiểu Yến thường xuyên khoe khoang cuộc sống vật chất của cô ta trong nhóm đồng nghiệp của họ, còn thỉnh thoảng nhắc nói muốn giới thiệu một số thương gia giàu có cho tất cả đồng nghiệp.
Hơn nữa mấy ngày nay, Vương Hiểu Yến này không biết làm sao lại biết chuyện của nhà mình, bèn không ngừng gọi điện cho Thẩm Tiểu Tiểu, nói muốn giới thiệu một bạn trai vô cùng giàu có cho Thẩm Tiểu Tiểu.
Nói là bạn trai giàu có này có thể giúp đỡ việc kinh doanh của nhà cô ta.
Nhưng Thẩm Tiểu Tiểu biết, chắc chắn Vương Hiểu Yến không có lòng tốt, vì vậy cô ta sẽ không đồng ý.
Hơn nữa, trong lòng cô ta đã có hình bóng của Diệp Viễn, đương nhiên sẽ không chấp nhận người khác.
Vì vậy cô ta trực tiếp kéo Vương Hiểu Yến vào danh sách đen.
Nhưng không ngờ hôm nay lại đụng mặt ở đây.
“Hiểu Yến, đây là?”
Khi người đàn ông mập nhìn thấy Thẩm Tiểu Tiểu, trong mắt lập tức lóe lên vẻ háo sắc.
Thẩm Tiểu Tiểu này còn đẹp hơn người tình của mình không biết bao nhiêu lần.