Chương 244:
Đám gia chủ của các gia tộc lớn có mặt ở đây nhìn thấy Liễu Khánh Phi cung kính với hai người này như vậy.
Thậm chí còn vâng vâng dạ dạ, điều này khiến cho tất cả bọn họ đều không khỏi khiếp sợ.
Lập tức, cả đám người rối rít suy đoán thân phận của hai người này.
Rất nhanh đã có người đoán ra gì đó.
Bọn họ đều biết, Liễu Khánh Phi chính là người nhà họ Liễu ở thủ đô, hơn nữa địa vị nhà họ Liễu ở thủ đô cũng không tầm thường, nhưng Liễu Khánh Phi lại cung kính với hai người này như vậy.
Vậy chứng tỏ hai người này chắc chắn đến từ thủ đô, hơn nữa thân phận và địa vị sẽ phải mạnh hơn nhiều nhà họ Liễu.
Biết được hai người này đến từ thủ đô, nội tâm đám người ở đây đều có chút sợ hãi.
Trong lòng Liễu Khánh Phi dù không thoải mái, nhưng mặt vẫn đầy tươi cười chủ động tiến lên giới thiệu với Thượng Quan Thiên Thần và Tiêu Thiến Thiến.
“Cậu Thượng Quan, cô Tiêu, tại hạ là Liễu Khánh Phi nhà họ Liễu, cũng là quản lý công ty dược liệu Liễu Thị!”
“Nhà họ Liễu?”, Thượng Quan Thiên Thần ngây ra, ngay sau đó liền nghĩ đến gì đó.
“Thì ra là như vậy, nếu ông là quản lý, tôi cũng đỡ phải ra tay, giao đơn thuốc các người đang bán cho tôi! Đồ này không phải là thứ nhà họ Liễu các người có thể có được!”
Thượng Quan Thiên Thần nói vô cùng ngang ngược, trong giọng nói mang theo vẻ bất cần.
Bản thân đã tự giới thiệu rồi, không ngờ Thượng Quan Thiên Thần này lại còn không nể mặt ông ta,
Thậm chí còn bảo ông ta chủ động giao đơn thuốc, điều này khiến sắc mặt Liễu Khánh Phi có chút khó coi.
“Sao vậy? Không muốn?”
Sắc mặt Thượng Quan Thiên Thần lập tức rét lạnh, khí thế trên người lại tản ra.
“Không phải, không phải!”, Liễu Khánh Phi vội vàng lắc đầu.
Liễu Khánh Phi biết rõ Thượng Quan Thiên Thần này chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ nhà Thượng Quan.
Ở thủ đô, ngoài một vài yêu nghiệt như Tiêu Thiên Minh nhà họ Tiêu ra, trong thế hệ trẻ đồng lứa gần như có rất ít người dám chọc đến người này.
Đừng nói là thế hệ trẻ đồng lứa, dù là người của một vài gia tộc lớn, nhìn thấy Thượng Quan Thiên Thần cũng phải nể mặt mấy phần.
“Không dám thì ngoan ngoãn cầm đơn thuốc đến, tôi đỡ phải ra tay!”
Thượng Quan Thiên Thần nói xong, sức mạnh kia liền áp chế xuống người Liễu Khánh Phi.
Liễu Khánh Phi chịu đựng áp chế trên người, vội vàng nói: “Cậu Thượng Quan, đơn thuốc này không phải của tôi, là của cậu Diệp ở Giang Châu chúng tôi”.
“Chắc hẳn cậu cũng biết, mấy ngày nay cậu Diệp nổi tiếng ở Giang Bắc, ngay cả cao thủ như đại sư Cổ Thông Thiên cũng chết trên tay cậu ấy, nếu tôi tùy tiện giao đồ cho cậu, đến lúc đó cậu Diệp trách tội, tôi không gánh nổi!”
Liễu Khánh Phi không đắc tội nổi Thượng Quan Thiên Thần và Tiêu Thiến Thiến, vì vậy ông ta chỉ có thể lấy ra danh tiếng của Diệp Viễn, hy vọng có thể khiến Thượng Quan Thiên Thần và Tiêu Thiến Thiến kiêng kỵ.
“Hừm, một tên phế vật mà thôi, ông lại còn lấy hắn ra hù dọa tôi, nói thật cho ông biết, tên chó má Diệp Viễn mà ông ỷ lại lúc này hoặc là đã thành chó của nhà họ Tiêu, hoặc là đi gặp Diêm Vương rồi”.
Thượng Quan Thiên Thần khinh thường nói, anh ta biết cao thủ như Á Bá ra tay, nếu Diệp Viễn kia không ngoan ngoãn chịu khuất phục trước nhà họ Tiêu, trở thành một con chó cho nhà đó.
Vậy thì kết cục chắc chắn sẽ chết.
Bởi vì nhà họ Tiêu không cho phép có yêu nghiệt như vậy tồn tại, ảnh hưởng đến địa vị của Tiêu Thiên Minh trong thế hệ trẻ nước Hoa Hạ.
Nghe xong, đám người Liễu Khánh Phi giật mình, không ngờ nhà họ Tiêu đã phái người đi tìm Diệp Viễn.
“Anh Thiên Thần, phí lời làm gì với mấy tên rác rưởi này, cứ giết chết bọn họ, cướp đơn thuốc đi, em còn muốn đi chơi nữa!”
Lúc này, Tiêu Thiến Thiến ở bên cạnh không nhịn được đã chủ động mở miệng.
“Được!”
Thượng Quan Thiên Thần đáp lại, một chưởng hung hãn đánh về phía đầu Liễu Khánh Phi.
Liễu Khánh Phi lập tức muốn tránh, nhưng phát hiện cơ thể không nhúc nhích được, ông ta đã bị sức mạnh kia của Thượng Quan Thiên Thần khóa kín.
Mắt thấy một chưởng kia của Thượng Quan Thiên Thần sắp đánh vào đầu mình, Liễu Khánh Phi đã hoàn toàn tuyệt vọng.