Nghe vậy, Diệp Viễn lại khẽ mỉm cười.
“Cô gái ngốc, nếu như cô thật sự muốn ở bên tôi, làm sao tôi có thể để cô làm tình nhân của tôi được, cô chính là vợ tôi!”
Lời này của Diệp Viễn khiến trong lòng Phùng Tiêu Tiêu ấm áp, nhưng sau khi nghĩ đến Thư Uyển Nhi, sắc mặc cô ta lại xám xịt.
“Nhưng cô Thư Uyển Nhi thì sao!”
“Tiêu Tiêu, thật ra có một vài chuyện tôi vẫn không nói cho cô, hôm nay nhân cơ hội này, tôi sẽ nói cho cô biết về thân phận của tôi!”
Ngay sau đó, Diệp Viễn liền nói cho Phùng Tiêu Tiêu về thân phận của mình.
Đương nhiên, Diệp Viễn chỉ nói cho Phùng Tiêu Tiêu anh chỉ là một võ giả, cũng giải thích võ giả là thế nào.
Còn về chuyện anh là người truyền thừa của Quỷ Môn, còn chuyện anh là điện chủ của điện Thiên Thánh và tu tiên, Diệp Viễn tạm thời không nói cho Phùng Tiêu Tiêu.
Bởi vì những chuyện trọng đại này, không nói cho Phùng Tiêu Tiêu cũng là vì nghĩ cho sự an toàn của cô ta.
Sau khi Phùng Tiêu Tiêu biết Diệp Viễn là võ giả trong truyền thuyết, cuối cùng cô ta đã hiểu tại sao Diệp Viễn đột nhiên lợi hại như vậy.
Sau đó, Diệp Viễn lại giải thích một chút chuyện hôn sự giữa mình và Tô Yên Nhiên, cùng với chuyện của Lâm Vãn Tình và Thư Uyển Nhi.
Khi Phùng Tiêu Tiêu biết được Diệp Viễn đã kết hôn với Tô Yên Nhiên, hơn nữa cũng đã phát sinh quan hệ với Lâm Vãn Tình, điều này khiến cô ta càng thêm kinh hãi.
“Tiêu Tiêu, thật ra thì anh nói cho em tất cả những thứ này đều là vì anh cũng thích em, anh không muốn mất em”.
“Vì vậy, nếu như em thật sự muốn ở bên anh thì phải chuẩn bị sẵn sàng bên cạnh anh còn có Tô Yên Nhiên, Lâm Vãn Tình và Thư Uyển Nhi!”
“Đương nhiên, nếu không chấp nhận nổi, vậy chúng ta vẫn là bạn, anh cũng sẽ đảm bảo em và cả nhà em có cuộc sống giàu sang!”
Lời này của Diệp Viễn khiến Phùng Tiêu Tiêu im lặng.
Dù sao không phải người phụ nữ nào cũng đồng ý chia sẻ đàn ông của mình với người phụ nữ khác.
Nhưng đồng thời cô ta cũng biết, ở bên cạnh người như Diệp Viễn, tương lai sẽ không thiếu phụ nữ.
Nhưng để cô ta rời khỏi Diệp Viễn thì cô ta không làm được, ở chung mấy ngày nay, bóng dáng Diệp Viễn đã in sâu trong lòng cô ta.
Im lặng một hồi lâu, đột nhiên Phùng Tiêu Tiêu lại một lần nữa hôn lên môi Diệp Viễn.
Chủ động của Phùng Tiêu Tiêu khiến Diệp Viễn hiểu ra, Phùng Tiêu Tiêu đã đón nhận chuyện bên cạnh mình còn những người phụ nữ khác.
Mà Diệp Viễn đã thở phào nhẹ nhõm, thật ra thì anh đã coi Phùng Tiêu Tiêu là người phụ nữ của mình.
Vừa rồi lúc Phùng Tiêu Tiêu suy nghĩ, nội tâm anh cũng lo lắng, rất sợ Phùng Tiêu Tiêu rời khỏi mình.
Bây giờ Phùng Tiêu Tiêu đã đón nhận sự thật này, Thư Uyển Nhi và Lâm Vãn Tình chắc dễ giải quyết.
Điều mà Diệp Viễn lo lắng nhất bây giờ chính là Tô Yên Nhiên.
Nhưng bây giờ cách hai tháng còn một khoảng thời gian nữa, chờ đến lúc đó đón Tô Yên Nhiên về rồi nói chuyện này sau.
Bây giờ chuyện chủ yếu chính là yêu thương Phùng Tiêu Tiêu thật tốt.
Khi Phùng Tiêu Tiêu kêu lên một tiếng.
Hai người đã hoàn toàn dính vào nhau.
Trong phòng, ý xuân dồi dào, hòa hợp.
Bên ngoài, trăng sao sáng chói, ve sầu kêu.
Đột nhiên, một đám mây đen che trăng tròn treo trên cao, trăng sáng giống như xấu hổ nhắm hai mắt.
...
Lúc mây đen che trăng tròn treo cao, thế giới ngầm Giang Châu cũng xảy ra chuyện lớn.
Tối nay, tất cả thành viên băng nhóm Hạo Thiên đều được điều động.
Toàn bộ xông về phía khu phố câu lạc bộ Thịnh Đường tọa lạc ở khu phát triển Giang Châu.
Hai ngày nay, băng nhóm Hạo Thiên đã đánh sập tất cả các địa điểm ngầm khác ở Giang Châu.
Bây giờ chỉ còn lại khu phát triển là chưa bắt được.
Vốn dĩ vào ban ngày, băng nhóm Hạo Thiên đã phái người đến thu phục La Hạo Vũ, nhưng kết quả lại gặp phải sự phản kháng ngoan cố của anh ta.
Hơn nữa một cao thủ bên cạnh La Hạo Vũ còn đánh bị thương băng nhóm Hạo Thiên.
Điều này đã hoàn toàn chọc giận người của Hạo Thiên, bang chủ băng nhóm hạ lệnh.
Toàn bộ thành viên băng nhóm Hạo Thiên đã được điều động, tối nay thanh trừng đám người La Hạo Vũ.