“Chào hai cô cậu, tôi là Anweier, tôi muốn mời hai người làm người mẫu riêng cho tôi và làm người đại diện cho trang phục này!”
Anweier trực tiếp mở lời.
Ban đầu khi thiết kế trang bộ này, ông ta đã từng tìm và cho rất nhiều đại minh tinh, ca sĩ, người mẫu hàng đầu nổi tiếng thế giới mặc thử.
Nhưng điều khiến ông ta thất vọng là không có một ai có thể thể hiện ra khí chất mà ông ta muốn.
Vì vậy, ông ta vẫn chưa quyết định người đại diện của bộ này.
Cho đến bây giờ, khi ông ta nhìn thấy Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu.
Cuối cùng ông ta đã nhìn thấy được hiệu quả mà ông ta mong muốn.
Hai người đúng là đã biến hai bộ này thành một tác phẩm nghệ thuật.
Thậm chí, ông ta cảm thấy, ngoại trừ Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu, thì bất kỳ ai mặc hai bộ này, đúng là làm bẩn tác phẩm của ông ta.
Khi nghe thấy đại sư Anweier muốn mời hai người làm người mẫu riêng, và còn muốn mời họ làm người đại diện, mọi người đều ngây người.
Đương nhiên những người có mặt ở đây đều biết Anweier là người thế nào, được Anweier đích thân lên tiếng mời, đúng là một bước lên trời.
Đúng lúc tất cả mọi người cho rằng Diệp Viễn sắp đồng ý, thì không ngờ Diệp Viễn lại từ chối dứt khoát.
“Không cần, tôi không có hứng làm người mẫu!”
Diệp Viễn từ chối dứt khoát khiến Anweier ngẩn người tại chỗ.
Rất không hiểu nhìn Diệp Viễn.
Diệp Viễn mỉm cười nói: “Tôi không đồng ý, nhưng bạn gái tôi thì được!”
Sau khi Phùng Tiêu Tiêu tốt nghiệp, cũng chưa tìm được công việc tốt, công việc hiện tại dù sao cũng không thể làm lâu dài.
Đương nhiên, với năng lực của Diệp Viễn, có thể tìm được công việc tốt cho Phùng Tiêu Tiêu, thậm chí Phùng Tiêu Tiêu không cần đi làm cũng được.
Nhưng Diệp Viễn biết tính cách của Phùng Tiêu Tiêu, nếu anh làm vậy, Phùng Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ không đồng ý.
Vừa hay nhân cơ hội này, giúp Phùng Tiêu Tiêu.
“Thưa anh, xem ra tôi nói chưa rõ ràng, chỉ cần anh đồng ý với bạn gái anh làm người mẫu riêng của tôi, tôi bảo đảm, trong vòng một tháng, sẽ đưa anh và bạn gái anh lên thành người mẫu nổi tiếng nhất toàn thế giới”.
“Thậm chí, nếu anh đồng ý, tôi còn có thể cho anh vào giới giải trí, đưa anh và bạn gái anh lên thành ngôi sao hàng đầu”.
Anweier hoàn toàn không nói khoác, gia tộc của nhà ông ta kiểm soát rất nhiều công ty điện ảnh đẳng cấp, muốn nâng đỡ một người, thực sự là chuyện nhỏ cỏn con.
“Tôi nói rồi, tôi không có hứng”, Diệp Viễn lại từ chối.
Vì thế, Anweier lại đưa ra điều kiện hậu đãi hơn, bất luận điều kiện nào cũng khiến mọi người có mặt ở đây đều vô cùng kinh ngạc.
Nhưng cuối cùng Diệp Viễn từ chối tất cả.
Cuối cùng, Anweier chỉ có thể chấp nhận, đành ký hợp đồng với Phùng Tiêu Tiêu.
Có thể hợp tác với đại sư hàng đầu như Anweier, đương nhiên Phùng Tiêu Tiêu cũng rất muốn.
Anweier vốn kích động, bây giờ định kéo Phùng Tiêu Tiêu đến công ty ở Hoa Hạ ký hợp đồng.
Nhưng vì buổi tối có buổi liên hoan bạn học, cuối cùng, hai bên cùng lưu lại số điện thoại của nhau, hẹn sáng ngày mai đi ký hợp đồng.
…
Chẳng mấy chốc đến buổi tối.
Lúc này, đã có rất nhiều xe đỗ trước cửa câu lạc bộ Thịnh Thiên khu mở rộng Giang Châu.
Hội bạn đại học đoàn người Phùng Tiêu Tiêu gần như đã đến đông đủ, tất cả đứng ở cửa túm năm tụm ba trò chuyện.
Lúc này, Sở Vân Phi lái xe dừng trước cửa câu lạc bộ.
Ba người Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu cùng Vương Vũ Hàm lần lượt xuống xe,
Diệp Viễn vốn không định tham gia liên hoan bạn học của Phùng Tiêu Tiêu, nhưng Phùng Tiêu Tiêu cứ kéo Diệp Viễn đi cùng bằng được.
Sau khi đôi kim đồng ngọc nữ Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu xuống xe, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người xung quanh.
Đặc biệt là đám con gái.
Khi bọn họ nhìn thấy soái ca vô cùng khí chất như Diệp Viễn, đôi mắt như sắp bốc lửa.
“Soái ca này đẹp trai quá!”
“Đẹp trai quá, đúng là hoàng tử bạch mã trong mơ của tôi!”
Rất nhiều đàn ông xung quanh đều bị hút hồn, dồn ánh mắt sang Phùng Tiêu Tiêu.