[ Buổi tối lúc 8 giờ, tự mình đến đây. ]
Nhìn tin nhắn WeChat mà Hứa Thừa Ngôn gửi đến kèm theo địa chỉ, Triệu Ngu cười cười, liếc mắt nhìn Kỷ Tùy đang bận rộn trong phòng bếp xong nhắn tin trả lời: [ Không rảnh. ]
Qua vài giây sau cô lại bổ sung thêm: [ Muốn tôi rảnh cũng được, thêm tiền. ]
Không cần nhìn mặt Hứa Thừa Ngôn, Triệu Ngu cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình của anh sau khi nhận được tin nhắn của cô.
Không chỉ không thể gọi đến là đến mà còn có thể cò kè mặc cả như thế, tình nhân như cô cũng đủ kiêu ngạo.
Nhưng người đàn ông kia không phải thích cảm giác mới mẻ cùng kϊƈɦ thích như vậy sao? Nếu mỗi ngày cô đều nhiều lời lấy lòng anh, ngoan ngoãn nghe lời, ôn nhu săn sóc, thời điểm ở trêи giường cũng hầu hạ làm anh thoải mái dễ chịu thì chỉ sợ anh đã sớm chán.
Đương nhiên cô cũng hiểu rõ, Hứa Thừa Ngôn biết đây là một trò lừa mà cô đã cố tình chơi ở trước mặt anh. Mục đích là để cho thấy cô khác biệt, hy vọng rằng anh sẽ thực sự bị cô cuốn hút, thậm chí yêu cô và cưới cô về nhà.
Việc cô quyến rũ anh đã thể hiện rõ ràng ra ngoài mặt, giữa hai người bọn họ, càng giống như đánh giá một hồi, một người công, một người thủ, một người tự tin có thể bắt lấy đối phương, một người tự tin có thể làm đối phương mũi dính đầy tro.
Quả nhiên, Hứa Thừa Ngôn vẫn chưa chơi chán trò chơi này chuyển cho cô một số tiền, 5 vạn, xem như đây là số tiền lớn nhất anh cho cô vì kể từ lúc quen biết anh luôn luôn keo kiệt đối với cô.
Triệu Ngu nhận tiền trước xong còn nhắn lại một câu: [ Đây xem như là tiền đặt cọc? Làm xong còn có một khoản nữa? ]
Hứa Thừa Ngôn: [ Cô nghĩ quá nhiều rồi! ]
Triệu Ngu: [ Người muốn nhiều hơn phải dám nghĩ mới có hy vọng không phải sao? Bằng không làm sao tôi lại dám quyến rũ Hứa tổng anh đây. ]
Hứa Thừa Ngôn gửi tới một biểu tình mỉm cười.
Triệu Ngu không sao cả, phản hồi lại: [ Kim chủ yên tâm, nhất định tôi sẽ tới đúng giờ, rửa sạch sẽ chờ anh làm. ]
Làm xong bữa sáng lại xung phong nhận luôn việc làm cơm trưa, Kỷ Tùy bưng mâm đi ra từ phòng bếp, cười nói với Triệu Ngu: “Rửa tay ăn cơm thôi.”
Triệu Ngu ngượng ngùng mà cười cười, nhanh chóng đứng lên giúp anh dọn cơm.
Chung cư của cô không có nhiều nguyên liệu nấu ăn, hai người cũng không đi ra ngoài mua đồ ăn, Kỷ Tùy liền tùy tiện làm cơm nhà, nhưng lấy tiêu chuẩn của anh, hương vị cũng không tính là kém.
Sau cuộc nói chuyện vào buổi sáng, cũng coi như là anh đã thổ lộ với cô, hiện giờ hai người ngồi xuống đối mặt nhau, không khí có chút xấu hổ.
Nhìn anh bởi vì thỉnh thoảng trộm ngắm cô lại bị cô nhìn thấy mà đỏ ửng bên tai, trong lòng Triệu Ngu không nhịn được mà cảm thán, nếu Hứa Thừa Ngôn cùng Tiết Trạm cũng dễ lừa gạt giống như Kỷ Tùy, thì cô không phải đến mức mỗi ngày đều vắt hết óc ra như thế.
Hai người đang yên lặng ăn cơm, di động của Kỷ Tùy đột nhiên vang lên, Triệu Ngu liếc mắt nhìn, trêи màn hình di động biểu hiện hai chữ “Chị gái”.
Chị gái? Là Trang Diệc Tình sao?
Trước đây anh luôn trực tiếp kêu là “A Tình”, người phụ nữ kia ở trong danh bạ trêи di động của anh khẳng định cũng không phải chị gái, bây giờ đổi thành như vậy, ngược lại làm cho người ta rất vui vẻ.
Kỷ Tùy không che giấu, trực tiếp nghe điện thoại ở trước mặt cô, nhưng bên kia chưa nói được vài câu, sắc mặt của anh liền thay đổi.
Nghe được anh nói “Tôi lập tức quay lại”, Triệu Ngu nhìn vẻ mặt của anh cũng mang theo lo lắng, anh mới vừa cúp điện thoại, cô liền quan tâm hỏi: “Có việc gấp sao?”
“Ừ.” Kỷ Tùy đứng dậy khỏi bàn ăn rồi đi đến sofa cầm lấy áo khoác: “Xin lỗi, trong nhà xảy ra chuyện, anh phải về xem thử.”
Triệu Ngu không hỏi nhiều, ngược lại cũng đứng dậy theo, vừa đi vào phòng bếp vừa dặn dò nói: “Buổi sáng có làm bánh mì, anh mang theo ăn trêи đường, cơm mới ăn được một ít, đừng để bụng đói sẽ hại thân thể.”
Kỷ Tùy yên lặng nhìn cô cầm bánh mì ra tới, anh cười cười, mở miệng nói: “Vừa rồi là chị gái của anh, cũng chính là cuộc gọi của Trang Diệc Tình.”
“Ừm, em thấy được.” Triệu Ngu thành thật thừa nhận, cũng không nhiều lời.
Kỷ Tùy do dự một lúc, đột nhiên đi lên phía trước ôm lấy cô, ôn nhu nói: “Hiện tại anh quan tâm chị ấy, chỉ bằng thân phận em trai.”
Triệu Ngu cúi đầu, nhỏ giọng lên tiếng: “Ừ.”
Sau đó, khóe môi trộm cong lên, cố ý làm cho anh nhìn thấy.
Rõ ràng là không xác định bất cứ quan hệ gì, nhưng lời nói, động tác, biểu tình của cô, tất cả đều biểu thị thân phận bạn gái, một bên khắc chế, một bên mờ ám.
Triệu Ngu nghĩ, cô thật sự đã đem loại nhân vật lục trà kỹ nữ suy diễn đến vô cùng nhuần nhuyễn rồi.
Nhìn đến biểu tình cười trộm của cô, ý cười trêи mặt Kỷ Tùy càng đậm, anh không nhịn được hôn nhẹ lên trán cô một cái.
Triệu Ngu không biết Trang Diệc Tình hay là nhà họ Trang đã xảy ra chuyện gì, nhưng xem phản ứng khi nghe điện thoại của Kỷ Tùy, cùng với việc vội vàng rời đi, phỏng chừng là tương đối nghiêm trọng.
Cô vốn nghĩ chờ sự việc qua đi, nói bóng nói gió hỏi Kỷ Tùy sẽ biết, ai ngờ buổi tối cô đang chuẩn bị ra cửa đi gặp Hứa Thừa Ngôn thì người đàn ông kia lại gửi tin nhắn WeChat tới: [ Không cần tới. ]
Chủ động kêu cô đi gặp anh, hiện giờ lại hủy bỏ cuộc hẹn, theo bản năng Triệu Ngu liền cảm thấy, chuyện này chắc chắn có liên quan đến Trang Diệc Tình.
Triệu Ngu phản hồi lại: [ Như thế nào? Hứa tổng ngại 5 vạn quá đắt, hối hận rồi sao? ]
Bên phía Hứa Thừa Ngôn không có động tĩnh.
Một hồi lâu sau, Triệu Ngu thử gửi thêm một tin nhắn: [ Vậy Hứa tổng muốn tôi chuyển trả tiền lại liền hay là ghi nợ? ]
Hứa Thừa Ngôn vẫn luôn không trả lời lại.
Buổi tối lúc 10 giờ, Triệu Ngu nhận được email: [ Trang Diệc Tình phát hiện tên đàn ông chó săn nhỏ mình bao dưỡng lại nuôi thêm một người phụ nữ khác ở bên ngoài, nên cả hai đều bị đánh đến trọng thương. ]
Bên dưới dòng chữ còn có tấm ảnh, tuy rằng mơ hồ, nhưng cũng có thể nhìn ra một nam một nữ bị mấy người đàn ông mặc áo đen vây đánh.
Quả thực rất giống với thủ đoạn của Trang Diệc Tình, kiêu ngạo ương ngạnh, không kiêng nể gì, lại nói tiếp, dù cho tên đàn ông kia có bị thiến Triệu Ngu cũng sẽ không cảm thấy hiếm lạ.
Nhưng Kỷ Tùy phản ứng mạnh như vậy, chẳng lẽ cũng bởi vì việc này?
Tiếp tục kéo chuột xuống, cô liền nhìn thấy diễn biến kế tiếp: [ Trang Như Vân lén quay video lại, phát tán lên mạng nhằm vạch trần chuyện Trang Diệc Tình mua chuộc người khác giết người, tin tức đều bị xóa, bên phía cục cảnh sát cũng bị nhà họ Hứa giải quyết, ảnh chụp là tôi kịp thời giữ lại được, hiện tại đã không thể tìm thấy nữa. ]
Nhìn ảnh chụp cùng vài dòng chữ trêи email, Triệu Ngu không khỏi có chút buồn cười.
Trang Như Vân là em gái cùng cha khác mẹ của Trang Diệc Tình, giữa hai người đã có tranh đấu từ lâu, nhưng hiển nhiên Trang Như Vân hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta. Trang Như Vân không chỉ không chiếm được bất cứ thực quyền gì ở công ty mà ở nhà còn phải chịu sự chèn ép của Trang Diệc Tình, hiện giờ dùng chiêu này, thoạt nhìn càng ngu xuẩn.
Nhà họ Trang có tiền có thế, giải quyết loại phiền toái nhỏ này chỉ là chuyện đơn giản, huống chi còn có hôn ước với nhà họ Hứa chống đỡ, có nhà họ Hứa ở sau lưng, chính là có cả người ở trong quân đội và chính trị.
Những người đó không biết đã ngầm làm bao nhiêu chuyện xấu, trông cậy dựa vào pháp luật để khống chế Trang Diệc Tình, Trang Như Vân này, thật ra còn ngây thơ hơn so với Đường Hi lúc trước.
Ngồi trước máy tính trầm tư nửa buổi, Triệu Ngu bắt đầu gõ chữ trả lời email: Giúp tôi tìm ra những người đã đánh người, giá cả do anh quyết định.
Trang Diệc Tình không phải thích nhất là vênh váo tự đắc mà giáo huấn người khác sao? Hiện giờ lại có hôn ước với nhà họ Hứa, hẳn là cô ta sẽ cảm thấy không còn chỗ nào cần kiêng kỵ nữa?
Nếu như quan hệ giữa nhà họ Hứa và nhà họ Trang hoàn toàn tan vỡ thì sao?