Quần đảo Rorsted là một khu vực quan trọng nằm tại trung tâm vùng biển Sonia do Vương quốc Loen thống trị, đồng thời là giáo khu trọng yếu nhất của Giáo hội Bão Táp. Nơi đây được một vị Chấp sự cấp cao có thể tham dự Hội đồng Hồng y đóng quân thường trực.
Đương nhiên, kể cả một hải tặc cấp độ tướng quân cũng chưa chắc có thể khuấy động đến dạng nhân vật quyền lực như thế, huống chi là một phó nhì và thủy thủ trưởng. Chấp sự Cordoba Royer vui mừng nhận lệnh, dẫn theo hai tiểu đội Kẻ Trừng Phạt và hai Vật Phong Ấn 2-037, 2-166 đã sẵn sàng kích hoạt, mai phục ở khoảng cách khá xa số 15 đại lộ Trầm Hương, nhằm giữ an toàn tuyệt đối.
Từ góc nhìn của Cordoba Royer, một tiểu đội Kẻ Trừng Phạt kết hợp với hai món Vật Phong Ấn là đủ để đối phó với đám người ‘Sắt Thép’ cộng thêm ‘Liệt Diễm’ Danitz. Nhưng ý đồ của người sau lại là tìm ngược lại hành tung của kẻ truy sát mình, điều đó khiến ông ta hơi lo lắng. Trực giác mách bảo chuyện này ẩn chứa vấn đề nào đó nên ông ta quyết định dẫn thêm một tiểu đội Kẻ Trừng Phạt nữa.
Thực ra chỉ cần 2-037 cũng đủ rồi… Trong lúc chờ đợi, Cordoba Royer thầm thở dài.
Ông ta cho rằng món Vật Phong Ấn này chính là ác mộng của đám người ‘Sắt Thép’ và ‘Liệt Diễm’.
Ông ta nhắm mắt lại, trong đầu tự động hiện lên thông tin về tài liệu tương ứng:
[Số hiệu: 037]
[Tên: Giấc Mơ Vĩnh Hằng]
[Cấp độ nguy hiểm: 2. Nguy hiểm. Có thể sử dụng nếu cẩn thận và hạn chế. Chỉ có thể dùng trong lần hành động có từ ba người trở lên hoặc Chấp sự, Giám mục giáo khu.]
[Cấp độ bảo mật: Giám mục, tiểu đội trưởng trở lên.]
[Phương thức phong ấn: Đặt trong nước sôi.]
[Mô tả:
Nó có hình dạng như một trái tim, màu đen, mang cảm giác lạnh buốt, phủ đầy lỗ rỗng, thường xuyên phát ra âm thanh giống tiếng sáo.
Món vật phẩm này có nguồn gốc từ một bộ lạc nguyên thủy ở Tây Balam trên lục địa Nam. Thủ lĩnh tối cao của họ là “Pháp Sư Linh Hồn”, nghỉ ngơi vào ban ngày, hoạt động vào ban đêm.
Một đại đội của quân đội Loen đã đánh chiếm bộ lạc này, nhận lấy món vật phẩm được họ cúng tế trên tế đàn. Một tuần sau đó, liên tục xảy ra các sự kiện binh lính thất thường, nổi điên, tự sát.
Nghiên cứu cho thấy, chỉ cần tiếp xúc với món vật phẩm này, họ sẽ tiến vào một giấc mơ dài đằng đẵng. Nếu không được ai đánh thức, họ sẽ vĩnh viễn dừng lại trong thế giới hư ảo kia. Biểu hiện bên ngoài của họ là xuất hiện cảm giác nôn nóng, sợ hãi, mê muội, tâm sinh lý đều dần dần bị thay đổi.
Các nhà nghiên cứu đã tỉnh lại vẫn không thể phân biệt được hiện thực và giấc mơ suốt một thời gian dài. Điều này dẫn đến hàng loạt sự kiện bi kịch, bao gồm nhưng không giới hạn, như thổ lộ tình cảm với cấp trên, hôn miệng rắn độc, mắc bệnh trầm cảm, cởi sạch đồ rồi khỏa thân chạy nhảy, thử tắm trong nước sôi… Nếu không chuyển họ tới một thành phố khác, kết cục duy nhất có thể xảy ra chỉ nằm trong hai trường hợp, phát điên hoặc tự sát.
Món vật phẩm này có thể sử dụng được, khiến tất cả sinh vật sống nằm trong phạm vi của mục tiêu rơi vào cùng một cảnh mơ… Người dùng có thể lựa chọn đối tượng, bỏ qua đồng minh… Phạm vi tối đa là bán kính 50 mét, vượt quá sẽ tạo ra gánh nặng cho người dùng, gây tổn thương tinh thần nghiêm trọng… Người dùng sẽ tiến vào trạng thái không thể phân biệt giữa hiện thực và giấc mơ, dùng xong nhất định phải rời khỏi thành phố chứa 2-037 mới có cơ hội hồi phục.
Rất nhiều ví dụ (đọc Phụ lục) cho thấy, dù không tiếp xúc, vật phẩm này cũng sẽ ảnh hưởng tới tất cả những người xung quanh, trừ phi được đặt trong nước sôi…]
[Phụ lục:
1. Có cùng hiệu quả với “Ác Mộng” của đường tắt ‘Đêm Tối’, nhưng đặc biệt hơn, không thể kiểm soát được.]
2.
Ví dụ 1: Một Người Trông Coi đã quên không thêm than củi, khiến lửa tắt, nhiệt độ nước đang sôi bị hạ. Anh ta nhanh chóng có phản ứng khác thường, được cho là đang mơ về cô gái mình yêu. Anh ta bắt đầu bày tỏ tình cảm nồng nhiệt với chiếc găng tay của mình, cố gắng phát triển mối quan hệ trên mức tình bạn với nó;
Ví dụ 2:…]
Vẫn chìm trong suy nghĩ, Cordoba Royer đột nhiên nhìn thấy ‘Liệt Diễm’ Danitz. Vị thủy thủ trưởng thứ tư của Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim này thực sự đi tới điểm liên lạc để thu thập tình báo.
Ông ta dùng tay ra hiệu cho đội viên Kẻ Trừng Phạt bên cạnh mở chiếc hộp màu vàng khắc kín các ký hiệu tượng trưng và tiêu thức ma pháp, lấy Vật Phong Ấn 2-037 đang ngâm trong nước sôi ra.
Chiếc hộp đúc từ vàng này còn chứa một món Vật Phong Ấn khác, 2-166.
Nó có thể duy trì nhiệt độ ban đầu của những vật phẩm bên trong, đồng thời có thể thay đổi thời tiết theo một trình độ nhất định, tạo ra cơn mưa “Nước thánh Mặt Trời”.
Đương nhiên, nó cũng có tác dụng phụ, nếu không Kẻ Trừng Phạt đã dùng nó để phong ấn 2-037 từ lâu chứ chẳng phải tạm thời như bây giờ. Hiệu quả trái chiều khó chấp nhận nhất của nó chính là bất kể đồ vật gì, chỉ cần tiếp xúc với nó một thời gian đủ lâu là sẽ nhiễm đặc tính sống, đồng thời biến thành tín đồ thành kính của Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng. Bên trong nội bộ Kẻ Trừng Phạt đã có một cái bàn ca tụng Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng suốt ngày đêm, một ngọn nến lúc nào cũng chỉ chực đốt cháy tất cả mọi thứ nhằm tịnh hóa.
——Để đáp lễ, Kẻ Trừng Phạt nóng tính đã biến cái bàn đó thành một đống củi, thứ thiêu đốt nó chính là ngọn nến kia.
Nhìn thấy từng bóng người lần lượt xuất hiện xông vào số 15 đại lộ Trầm Hương, Cordoba Royer hạ tay phải xuống không chút do dự, ra lệnh cho đội viên bắt đầu dùng Vật Phong Ấn 2-037.
Từng mảnh vảy cá hư ảo lập tức hiện lên trên mu bàn tay của vị đội viên kia, anh ta trực tiếp cầm vào món Vật Phong Ấn giống quả tim đen kịt, nhấc ra khỏi nước sôi.
Tiếng sáo du dương theo đó mà vang vọng, bóng đêm mờ mịt bao phủ quanh căn nhà số 15 đại lộ Trầm Hương.
Cảnh tượng trước mắt đám nhà thám hiểm John Smith vẫn hệt như cũ, vẫn là một phòng khách trống trải không có nội thất và ‘Liệt Diễm’ Danitz khoác áo măng tô đứng đó, chẳng hề có cảm giác đã tiến vào cảnh mơ chút nào.
Chúng cố gắng đuổi theo, nổ súng bắn, sử dụng mọi năng lực của mình, thành công đả thương ‘Liệt Diễm’, bắt được vị hải tặc nổi tiếng với số tiền thưởng 3000 bảng có liên quan tới Chìa Khóa Tử Thần này.
Tuy nhiên, ở thế giới thực, họ chỉ đứng nguyên tại chỗ giơ cao chân, hay bơi lội với sải tay duỗi dài, hoặc dùng ngón tay làm súng, miệng phát ra những âm thanh “pằng pằng”.
“Hành động!” Cordoba Royer rời khỏi nơi ẩn nấp, lao về phía căn hộ số 15 đại lộ Trầm Hương. Tiểu đội Kẻ Trừng Phạt còn lại chia thành hai nhóm, chuẩn bị bao vây căn nhà từ các vị trí khác nhau.
Trước khi Cordoba tới nơi, một quầng sáng đã chiếu rọi phòng khách như thể có một vầng thái dương từ từ mọc lên. “Nước thánh Mặt Trời” rơi xuống như mưa. Đây chính là tác dụng mà Vật Phong Ấn 2-166 tạo ra.
Chờ ở khoảng cách khá xa, trên tấm Thảm Bay khẽ lơ lửng trong bóng đêm một cách lặng lẽ, đám ‘Sắt Thép’ Mavity vừa nhìn thấy nhóm Kẻ Trừng Phạt kia xuất hiện, đã hiểu ngay ra quả nhiên đây là một cái bẫy của ‘Liệt Diễm’ Danitz.
“Cái đc*m thằng chó đ* này! Nó lại đi gia nhập Giáo hội Bão Táp!” Đôi mắt Mavity ánh lên tia điên loạn, gã gầm ghè.
‘Bụi Gai Máu’ Hendry thì nhìn Squall tỉnh táo một chút, thật lòng khen:
“May mà chúng ta không chủ quan.”
“Thực ra, ta cũng không nghĩ con lừa đần độn ‘Liệt Diễm’ Danitz này lại hợp tác với Giáo hội Bão Táp.” Squall bình tĩnh nói, “Chắc hắn bị Kẻ Trừng Phạt bắt lúc bị thương, nên không còn cách nào ngoài phối hợp.”
Đang định bỏ đi, chúng chợt trông thấy một thứ gì đó nhô ra từ bóng tối bên ngoài căn hộ số 15 đại lộ Trầm Hương. Nó dán sát mặt đất, nhanh chóng di chuyển ra xa.
“ ‘Liệt Diễm’!” ‘Sắt Thép’ Mavity nhớ lại tràng cảnh đã mai phục thất bại khi trước.
“Danitz!” Hendry cũng đã nhận ra cái tên đang cố gắng chạy trốn bằng năng lực kỳ diệu này là ai.
Squall thoạt sững sờ, chợt hiểu ra:
“Hoặc là ‘Liệt Diễm’ Danitz nghĩ nhân cơ hội này trốn thoát khỏi sự kiểm soát của Kẻ Trừng Phạt, hoặc là hắn vốn đặt bẫy đối phó với chúng ta, song chẳng biết kết quả thế nào lại rước phải Kẻ Trừng Phạt, thế là dứt khoát từ bỏ, cuống cuồng chạy trốn.”
“Dù sao thì đây cũng là cơ hội!” ‘Bụi Gai Máu’ Hendry nhìn chằm chằm xuống những Kẻ Trừng Phạt đã xông vào ngôi nhà, “Chỉ cần nắm chắc vài phút ngắn ngủi này, chúng ta có thể giết chết hoặc bắt gọn ‘Liệt Diễm’ ngay trước mũi Kẻ Trừng Phạt!”
‘Sắt Thép’ Mavity hưng phấn hẳn lên, đôi mắt ngập trong cơn điên loạn dị thường.
Thấy Squall gật đầu, gã nói với hai Người Phi Phàm khác:
“Các ngươi mang xác sống và bù nhìn của ta đi canh ở vị trí này. Một khi Kẻ Trừng Phạt đuổi tới, dùng chúng nó tạo ra hỗn loạn, còn bản thân thì nhân cơ hội trốn thoát!”
“Vâng, thưa sếp.” Hai hải tặc Người Phi Phàm nhảy khỏi Thảm Bay cùng với đám xác sống và bù nhìn.
Tấm thảm chim công xanh rẽ hướng, đuổi theo ‘Liệt Diễm’ Danitz đằng trước.
“Ngươi hỗ trợ chúng ta, chủ yếu phòng bị xung quanh, ta lo Danitz còn có trợ thủ khác.” Squall nắm chắc thời gian, nói với ‘Bụi Gai Máu’ Hendry.
Gương mặt tái nhợt của Hendry lộ ra một nụ cười:
“Ờ!”
Squall không nhiều lời, gật đầu với ‘Sắt Thép’ Mavity.
Dựa vào lợi thế ở trên cao nhìn xuống, Mavity có thể phân biệt được phần lớn bóng tối bình thường, đoán ra hướng đào tẩu của mục tiêu.
Gã bất ngờ nhảy khỏi Thảm Bay, hệt như một tảng đá khổng lồ, rơi uỳnh xuống mặt đất. Lòng bàn chân gã ngưng tụ một làn sương trắng, từng lớp băng lạnh lẽo trong suốt lập tức tràn ra xung quanh.
Bóng đen kia lập tức đông cứng trong một góc tường!
“Rắc” một tiếng, ‘Liệt Diễm’ Danitz cố vùng vẫy tránh thoát, từ trong bóng tối “dài” ra bên ngoài.
Đứng trên Thảm Bay, Hendry phối hợp cực tốt bằng cách thả thứ đã nắm sẵn trong tay ra. Đó là những chiếc lá xanh, các đóa hoa tươi và từng bụi gai.
Lá cây, cánh hoa và bụi gai hoặc điên cuồng hóa lớn, hoặc chập lại thành một cụm, dán sát rồi cuốn chặt lấy ‘Liệt Diễm’ Danitz, khiến gã không thể rời đi dù chỉ nửa bước.
Squall nhân cơ hội nhảy khỏi Thảm Bay, nhờ vào quán tính từ cú rơi, dùng tay phải cầm chắc dao giải phẫu sắc bén cắm mạnh vào cổ Danitz.
Phập!
Y giữ chuôi dao bằng tay phải, khẽ vòng ra sau lưng mục tiêu.
Đầu Danitz rớt xuống, cơ thể nhanh chóng co xẹp vào, hóa thành một người giấy mỏng manh rách rưới.
Đúng lúc ấy, ‘Sắt Thép’ Mavity chợt cảm nhận được một cơn đói ngấu nghiến khó nói nên lời, cứ như thể một con quái vật khủng khiếp đang ẩn mình trong bóng đêm, lặng lẽ dõi theo gã.
Không, không phải ‘Liệt Diễm’! Ý nghĩ đó chỉ vừa thoáng qua đầu gã, tức thì một quả cầu lửa bị nén chặt từ nóc nhà gần đó bắn thẳng về phía cơ thể gã.
‘Sắt Thép’ Mavity chỉ làm đúng một động tác là giơ cánh tay lên chặn trước người mình.
Ầm!
Ngọn lửa nổ tung, sóng xung kích tản khắp tứ phía, chặn đứng tầm nhìn của Squall và Hendry. Nhưng chúng chẳng hề hoảng hốt, vì chúng có lòng tin mãnh liệt với ‘Sắt Thép’.
Quả nhiên, chỉ có quần áo Mavity hơi rách vụn, làn da phủ một màu trắng bạc, không chịu bất cứ tổn thương gì.
Nhưng đúng vào thời khắc ấy, gã đột ngột nhìn thấy một bóng người ngập trong cơn điên cuồng bước ra khỏi làn sóng lửa đang vần vũ giữa không trung. Rõ ràng kẻ đó vẫn mặc chiếc áo khoác măng tô đen của ‘Liệt Diễm’ Danitz nhưng lại có mái tóc đen được chải vuốt cẩn thận, đôi mắt nâu sẫm không chứa đựng chút cảm xúc và khuôn mặt hao gầy nhưng lạnh băng.
Danitz vừa rồi vẫn luôn là “Người Không Mặt” Klein, là kẻ vẫn luôn chuẩn bị đi săn, Gehrman Sparrow!