Tôn Phi nhớ lại trận chiến trên đỉnh Vũ Thánh sơn, mười tên cao thủ giáo đình chiếm được tư cách quan chiến từ đầu chí cuối chỉ dùng thần thái lạnh lùng quan sát hai bên tranh đấu. Bây giờ dường như tất cả đều hợp tình hợp lý, Ma Nữ Paris đã từng cảnh cáo Tôn Phi, không cần tiến vào vòng xoáy tranh chấp giữa giáo đình và đế quốc, coi như là cường giả Nguyệt giai cũng sẽ chết không có chỗ chôn, bây giờ nhìn lại, quả nhiên là thế.
Chỉ là tranh chấp giữa đế quốc và giáo đình rốt cuộc đến mức độ nào?
Tôn Phi lắc đầu, không suy nghĩ thêm về vấn đề này nữa.
Lấy thân phận của hắn bây giờ, có nghĩ nát óc cũng không thể đoán ra nguyên nhân thật sự.
- Giáo đình làm việc vĩnh viễn đều tính toán không bỏ sót, cường thế và không kém phần bá đạo. Ngay cả Materazzi đại nhân cũng bị cao thủ giáo đình dây dưa, chẳng thể nào tiến về Vũ Thánh sơn để trợ chiến, Yashin bệ hạ chỉ có thể vào thời khắc cuối cùng, thời điểm đại cục đã định mới tung được một quyền...
Trưởng công chúa nhận ra trong lòng Tôn Phi không vui, cho nên nàng giải thích kỹ càng tỉ mỉ ngọn nguồn chuyện này.
Tôn Phi chú ý tới sự buồn bã trong đôi mắt lam của trưởng công chúa, đột nhiên hỏi:
- Vậy còn ngươi? Lẽ nào ngươi không có cách vãn hồi tất cả?
- Nhân lực có giới hạn, đế quốc Ajax không hề tuân thủ minh ước, Huntelaar vốn phải là kì binh át chủ bài của chúng ta, thế nhưng ai có thể ngờ kẻ đánh lén trọng thương Krasic thúc thúc lại chính là hắn. Có hai lá bài Huntelaar và Giliano, ta cho rằng tối hôm qua Krasic thúc thúc tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm... Ta không thể nắm trong tay tất cả, đặc biệt là đứng trước lực lượng tuyệt đối, mưu kế đôi khi rất vô dụng!
Trưởng công chúa lần thứ ba thở dài.
- Hóa ra là như vậy, tên cốt đột Huntelaar không ngờ lại là phản đồ!
Tôn Phi đến giờ mới chợt nhận ra.
Trách không được Huntelaar có thể đánh lén thành công, bởi vì Krasic vốn không hề đề phòng vị đệ nhất kiếm khách Ajax này. Bằng không, lấy thực lực Krasic rõ ràng cao hơn tứ đại cường giả Nguyệt giai một bậc, dù có bị đánh lén cũng không đến mức trọng thương ngay tim, sinh cơ đoạn tuyệt, bị ép phải sử dụng cấm thuật "Đấu Khí Thông Đạo Hoán Phát Kích Tăng Cấm Thuật" mới giữ gìn được tôn nghiêm của đế quốc Vũ Thánh.
- Nói như vậy, trước đó ngươi và Vũ Thánh đại nhân đều biết chuyện cường giả Nguyệt giai Amauri sẽ xuất hiện?
Tôn Phi lại hỏi.
- Ân, những điều đó vốn nằm trong dự tính của chúng ta. Cho tới nay, rất nhiều người không biết Spartak Vũ Thánh kỳ thực là Song Tử tinh, Iaquinta ở ngoài sáng, Amauri ở trong tối. Ở mặt ngoài, Vũ Thánh Iaquinta mang phái đoàn quang minh chính đại tới đến đô, Vũ Thánh Amauri lại lén lút mang theo số lớn thích khách và gián điệp âm thầm xâm nhập đế đô. Mục đích của chúng là dùng đủ loại thủ đoạn, bỏ ra số tiền lớn lôi kéo hoặc thẳng tay ám sát, nói chung là để nhiễu loạn nhân tâm đế quốc, gạt bỏ một ít quan viên quý tộc có uy hiếp đối với đế quốc Spartak trên chiến trường, phá hư hệ thống hành chính, đương nhiên, còn muốn phá hư cả “luyện tập võ nghệ tác chiến đại tái” đang tiến hành. Về phần quá trình và kết quả, ngươi đều đã thấy rồi.
Trưởng công chúa giải thích rất êm tai, chẳng hề ngại ngùng gì, kiên nhẫn tiết lộ rất nhiều chuyện vốn bị liệt vào hàng bí mật quân sự.
Tôn Phi trầm mặc một lát rồi lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một tấm lệnh bài màu đen, mở miệng hỏi:
- Ta vẫn luôn hiếu kỳ, ngày ấy ở Ôn Tuyền quan, ngươi tặng cho ta miếng lệnh bài này, rốt cuộc nó là thứ gì?
- Đây là Vũ Thánh lệnh. Lệnh bài tượng trưng cho Krasic thúc thúc trong Zenit, có quyền uy vô thượng. Người nắm lệnh bài trong tay, ngoại trừ Yashin bệ hạ, tại đế đô không có bất kỳ ai dám gây bất lợi với ngươi, thậm chí ngươi có thể bằng dùng lệnh bài điều động bất luận cao thủ nào dưới Nguyệt giai. Ta lo lắng với tính cách táo bạo của ngươi, tới đế đô nhất định sẽ gây ra rất nhiều phiền phức, cho nên ta mới tặng miếng Vũ Thánh lệnh này cho ngươi, đến lúc ngươi gặp họa sẽ giúp ích được rất nhiều. Không ngờ lệnh bài mà vô số người tha thiết ước mơ đến tay ngươi lại chẳng có cơ hội dùng đến, tất cả phiền phức, đều bị ngươi tự dùng phương thức của bản thân xóa sạch. Càng không nghĩ đến, dù không sử dụng Vũ Thánh lệnh, ngươi vẫn được Krasic thúc thúc ưu ái, có một phen gặp gỡ làm cho vạn người phải hâm mộ.
- A? Nói như vậy thì đây là thứ tốt rồi. Vậy ta đành cố gắng giữ nó lại thôi! Nói không chừng sau đó còn có thể dùng đến! Trưởng công chúa thật sự cạn lời. Lòng tham của Hương Ba Vương bệ hạ đôi khi làm cho người ta không thể không bội phục.
- Được rồi, nói nhiều như vậy, Alexander bệ hạ đã quyết định rồi phải không? Rốt cuộc ngươi chọn chiến trường nào?
Đây là lần đầu tiên trưởng công chúa nói chuyện thời gian dài như vậy, thân thể suy yếu của nàng rõ ràng có chút kiệt sức, hô hấp dồn dập, bộ ngực kịch liệt phập phồng, đành phải ngồi xuống ghế, hỏi Tôn Phi đang đứng ở xa.
- Chọn xong, ta muốn đi tới đây.
Tôn Phi chỉ vào một điểm trên bản đồ đế quốc.
Trưởng công chúa liếc qua, đắc ý nở nụ cười:
- Ta biết ngươi sẽ chọn Ajax chiến trường.
- Đó là đương nhiên, Ajax chiến trường gần Hương Ba thành, vạn nhất đến lúc đại bại, ta còn có nơi để chạy trốn. Lại nói, đây chính là quốc gia của tên khốn Huntelaar, Hương Ba Vương phẫn nộ, đầu tiên phải thiêu đốt Ajax.
Tôn Phi nhìn chằm chằm lãnh cái đế quốc cấp hai kia, đôi mắt hắn lóe ra sự khát máu như dã thú.
- Như vậy Alexander bệ hạ, “Nanh Sói Quân Đoàn” tổ kiến thế nào? Cần sự trợ giúp của ta sao?
Trưởng công chúa cười khanh khách mà hỏi.
- Đã không sai biệt lắm, trong vòng 3 ngày có thể lên tiền tuyến chiến trường.
Tôn Phi trả lời rất có lòng tin.
Trên thực tế đúng là như thế, trước đêm Vũ Thánh chiến trước, công tác tổ kiến quân đoàn của lão Arjen còn gặp hiền phức, một vài người vốn chuẩn bị gia nhập lại bị những quân đoàn khác đào góc tường, lão Arjen cầu chất không cầu lượng, cho nên tiến triển hơi có chậm chạp. Thế nhưng theo tin tức trên Vũ Thánh sơn được truyền ra, đặc biệt là tin Tôn Phi một mình chống chọi cường giả Nguyệt giai vẫn không rơi xuống hạ phong và được bốn mươi cao thủ Vũ Thánh sơn đi theo. Bởi vậy, cao thủ các nước phụ gia nhập "Nanh Sói Quân Đoàn" càng ngày càng nhiều, thậm chí ngay cả một ít quý tộc nhiệt huyết cũng phải cầu gia nhập. Đám “Phong Hỏa Song Tuyệt Côn”, Ngân Giáp Cuồng Sĩ, Ma Pháp Công Chúa và Shevchenko nối đuôi nhau gia nhập, công tác tổ kiến quân đoàn thoáng cái đã xong, mắt thấy năm đại trung đội gần như đầy quân số.
- Không thể không công nhận ngươi thật sự tìm được một trợ thủ rất giỏi.
Trưởng công chúa hiển nhiên đã từng nghe nói đến lão Arjen.
Tôn Phi cười cười, từ chối cho ý kiến.
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó rất nghiêm túc bảo:
- Công chúa điện hạ, quân đoàn sắp được tổ kiến xong, việc cung cấp khôi giáp và quân lương phải nhanh chóng, đúng chỗ. Ta nghe nói, quân bộ và quan tài chính luôn gay gắt về vấn đề này, tuy nhiên ta không quản được nhiều như vậy. Xin công chúa thay ta truyền lời, nếu như trong thời gian quy định mà “Nanh Sói Quân Đoàn” không nhận được đúng số lượng tiếp tế, ta sẽ ra tay giết người, bất kể là ai!
- Chuyện này không có bất cứ vấn đề gì, kỳ thực ngươi không cần để quan tâm, ngươi cho là cô vợ chưa cưới bé bỏng của ngươi trong khoảng thời gian này liên tục tham gia yến hội tại đế đô chỉ là vì tầm hoan tác nhạc, uống rượu ngắm trăng sao?
- Ngươi nói... Angela? Nàng... Làm cái gì?
Tôn Phi giật mình.
- Thực sự nghĩ không ra, một nước phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ như Hương Ba thành có thể xuất hiện một quái thai võ đạo như ngươi thì cũng thôi, thế mà hết lần này tới lần khác lại có cả một nhà ngoại giao trời sinh? Ta thậm chí phải hoài nghi, có phải thần vận mệnh thiên vị cái ổ nhỏ của nhà người không chứ?
- Nhà ngoại giao? Ngươi nói đến Angela?
- Không sai, vợ chưa cưới của ngươi thật đúng là thiên tài ngoại giao, nàng dường như trời sinh có khả năng làm cho người ta thân cận, làm cho người ta buông tất cả lòng phòng bị, trở thành bằng hữu với nàng. Đôi khi, lời nói bình thường thốt ra từ trong miệng nàng và từ trong miệng người khác là hai khái niệm khác hoàn toàn. Cô bé này có thể thuyết phục và tương tác người khác, nếu như được bồi dưỡng và rèn luyện kĩ càng, nàng sẽ trở thành minh tinh ngoại giao chói mắt nhất trên toàn bộ đế quốc!
Trưởng công chúa dùng từ hơi khoa trương, thế nhưng thần sắc không hề có chút giả dối.
Tôn Phi lần đầu tiên thấy trưởng công chúa khen ngợi một người đến thế.
- Trong khoảng thời gian này, vì bôi trơn công việc tổ kiến quân đoàn của ngươi, Angela tuy rằng không thích va chạm với người lạ, thế nhưng nàng vẫn tham gia không ít tiệc rượu, thuyết phục từng quan lớn và quý tộc khó chơi trong đế đô. Thậm chí có thể nói, khi ngươi còn chưa trở thành cao thủ đệ nhất của bài vị thi đấu, hoàn toàn chưa hề nắm được “Nanh Sói Quân Đoàn” thì việc tiếp tế trang bị và lương thực đã hoàn toàn thông suốt, không hề có bất kỳ cản trở nào rồi!
Nói tới đây, thấy Tôn Phi sắc mặt biến hóa, trưởng công chúa không bỏ lỡ thời cơ, lập tức bồi thêm một câu:
- Đương nhiên, ngươi yên tâm, có ta ở đây, cô vợ chưa cưới bé nhỏ của ngươi chẳng hề chịu ủy khuất gì, ngươi hẳn nên tin tưởng nàng, nàng là thiên tài không cần bỏ ra bất kì thứ gì mà lại có thể thuyết phục được đối thủ!
Thần sắc Tôn Phi hơi hòa hoãn, hắn rốt cuộc đã hiểu.
Nhà ngoại giao thiên tài hẳn là có quan hệ với “linh hồn tinh khiết nhất thế gian” trong miệng Thần Sư Baresi. Chẳng thể nào ngờ năng lực của Angela không chỉ ảnh hưởng với động vật, mà còn có hiệu quả với cả con người, đây quả thật là một bất ngờ lớn.
Chỉ có điều Tôn Phi vẫn hi vọng Angela có thể thoải mái sinh hoạt, không cần vì hắn mà phải làm những chuyện không thích. Dù đã biết Angela có loại năng lực kỳ dị này, Tôn Phi vẫn sẽ không để nàng cố gắng học tập trở thành Tuần Thú sư hoặc là minh tinh ngoại giao.
Hắn chỉ hy vọng Angela sống thật vui vẻ là được.