Thân thể Krasic Vũ Thánh hóa thành tro bụi, trôi theo làn gió, bao trùm thổ địa đế quốc Zenit.
Phương thức Krasic rời đi giống như cả cuộc đời của ông, mãi mãi âm thầm lặng lẽ. Từ khi mọi người nhớ kỹ tên mình, Krasic vẫn luôn cúc cung tận tụy vì cuộc sống của nghìn vạn Zenit con dân, bất luận là hai mươi sáu năm trước dưới cơn nóng giận khiến máu chảy nghìn dặm hay tọa trấn Vũ Thánh sơn không hề tham dự đến chính sự đế quốc. Krasic cứ mãi lặng lẽ hiến tặng toàn cuộc đời mình, cho Zenit ——quốc gia mà ông ta yêu mến.
Có lẽ là bởi vì biết tối nay trên đỉnh Vũ Thánh sơn tiến hành trận Vũ Thánh chiến quyết định vận mệnh đế quốc, cho nên ánh sáng bên trong đế đô đặc biệt rực rỡ, hàng vạn hộ gia đình thắp đèn đuốc sáng trưng, thậm chí nơi đóng quân trải dài hai mươi dặm của các nước phụ thuộc cũng thắp đèn sáng rực, soi sáng màn đêm.
Nhưng chẳng biết những người này có thể vĩnh viễn nhớ kỹ từng có một vị Vũ Thánh vì bọn họ mà chết trận trên kiếm phong?
Tôn Phi loáng thoáng nghe được dưới chân núi truyền đến từng đợt hoan hô, khóe miệng không khỏi hiện ra nụ cười mỉa mai mà chính hắn cũng không để ý. Bọn họ đang vì Long Quyền rung chuyển trời đất của Yashin đại đế mà hoan hô nhảy nhót sao? Bọn họ có từng nghĩ đến một vị Vũ Thánh chân chính vừa mới mất đi?
Tuy nhiên rất nhanh, Quốc Vương Bệ Hạ đã cố nén tâm trạng đau buồn.
- Ba người Huntelaar bị “Long Quyền” đánh rớt khỏi lưng sư thứu, lọt vào trong đế đô. Lấy thực lực của bọn họ rất có thể chưa chết, chắc hẳn lúc này đã trốn tới nơi ẩn nấp nào đó... Ba người này, lão tử nhất định phải tìm được từng tên một, toàn bộ chúng phải chết!
Tôn Phi cúi đầu nhìn bốn cây ma pháp thạch đầy gai nhọn, dài chừng mười tấc. Đây chính là thứ Krasic dùng để thi triển “Đấu Khí Thông Đạo Hoán Phát Kích Tăng Cấm Thuật”, lúc Krasic hóa thành tro bụi, bốn cây ma pháp thạch này được Tôn Phi giữ lại.
- Lão tử muốn đóng những cây gai này vào trong tim Huntelaar, Costacurta và Amauri, để cho máu bọn chúng thấm đẫm gai nhọn... Phải đóng vào cả trái tim vương thất Ajax, Eindhoven và Spark, khiến bọn chúng phải trả giá thật nhiều vì quyết định của mình!
Tôn Phi bỗng nhiên ngẩng đầu, ngửa mặt lên trời, thốt ra lời thề.
- Đợi võ đạo của ta đại thành, phàm là lãnh thổ quốc gia được tro cốt Krasic bao phủ, tuyệt đối không cho phép bất luận họa binh đao gì xuất hiện!
...
Tôn Phi theo đường cũ quay về, đến khi hắn quay lại chiến trường, biểu cảm trên mặt đã hoàn toàn khôi phục sự bình tĩnh, không hề tiết lộ sự phẫn nộ trong lòng.
Ở đây ngoài bốn mươi cao thủ Vũ Thánh sơn ra, còn có một vài cao thủ đến từ các nước phụ thuộc.
Ban đầu có 25 cao thủ các nước phụ thuộc may mắn đạt được tư cách lên đỉnh Vũ Thánh sơn quan chiến, thế nhưng trước đó có hai người bởi vì không qua được xích sắt nên chẳng cách nào lên tới đỉnh núi, sau này lại thêm hai người tử trận trong lúc chiến đấu với đám Vũ Sĩ Spark. Mặt khác, sáu người đã lựa chọn đứng về trận doanh trưởng công chúa và nhị hoàng tử, trước đó đã theo phe mà mình chọn rời đi. “Nhất Kiếm” tuy rằng chưa từng gia nhập trận doanh của hai vị hoàng tử, thế nhưng y đã lặng lẽ rời đi không biết từ khi nào, bởi vậy 25 cao thủ từ các nước phụ thuộc hiện giờ chỉ còn 15 người.
Trong 15 người này, bao gồm Ngân Giáp Cuồng Sĩ, Ma Pháp Công Chúa, “phong hỏa song tuyệt côn” Kanouté và Hulk, đây là những cao thủ đã loạt vào top 10 cuộc tỉ thí.
Thấy Vũ Thánh Krasic không cùng Hương Ba Vương trở về, trên mặt của mọi người liền lộ ra vẻ bi thống.
Kỳ thực từ lúc thấy vết thương kinh khủng trên ngực Krasic thì nhiều người đã đoán được kết cục, thế nhưng khi suy đoán trở thành sự thật, mỗi người vẫn không thể kiềm nén được sự bi ai. Có lẽ con dân nước phụ thuộc càng có thể cảm thụ được ý nghĩa chân thực về sự tồn tại của Vũ Thánh. Nếu không có Krasic tọa trấn Vũ Thánh sơn, vậy không ít nước phụ thuộc đã sớm lâm vào cảnh chiến hỏa liên miên.
- Bái kiến Alexander bệ hạ! Thấy Tôn Phi trở về, bốn mươi đệ tử Vũ Thánh sơn đồng loạt quỳ lạy trên mặt đất:
- Chúng ta vâng theo lệnh Vũ Thánh đại nhân, từ nay về sau, nguyện hiệu lực cho bệ hạ!
Tôn Phi hơi sững sờ, chợt hiểu được.
Đây là Vũ Thánh Krasic đã an bài tốt trước khi quyết chiến, cũng hiểu rõ thêm ý nghĩa câu “Qua tối nay, Zenit không còn Vũ Thánh!”. Đúng vậy, Vũ Thánh sơn từ ngày mai sẽ trở thành một ngọn núi vắng vẻ, không hề giữ lại bất kì dấu vết gì của Krasic.
Trong số bốn mươi cao thủ Vũ Thánh sơn, thực lực cao nhất chính là thanh niên có đôi mày kiếm, mắt sáng, tướng mạo trông rất phổ thông. Tôn Phi kinh ngạc phát hiện, thực lực người này không ngờ ở thất Tinh cấp đỉnh phong, sắp tiếp cận tiêu chuẩn bát Tinh, lấy độ tuổi của người này mà nói, thật sự là thiên tài kinh thế hãi tục, thậm chí đã vượt qua xa đám Nhất Kiếm, Ma Pháp Công Chúa. Những người khác có tu vi từ tứ Tinh đến lục Tinh cấp, ngoài ra có bốn cao thủ trên lục Tinh.
Ở đế quốc Zenit, một đám cao thủ như vậy chắc chắn là lực lượng rất kinh khủng.
Tôn Phi nằm mơ cũng không ngờ Krasic Vũ Thánh lại giao một lực lượng đủ để uy hiếp an toàn đế quốc vào tay mình. Yashin đại đế và những này đại gia tộc sẽ có thái độ thế nào?
Tuy nhiên đại lễ đã đưa tới cửa, lấy tính cách Quốc Vương Bệ Hạ ăn một cây kem ít nhất phải liếm mười lần cho sạch bong mới chịu thôi thì đương nhiên sẽ không từ chối. Tôn Phi nhẹ nhàng phất tay, bảo bốn mươi người này theo sau mình. Nếu do Krasic Vũ Thánh an bài, Tôn Phi chẳng cần hoài nghi có gián điệp trong đó hay không, cũng sẽ không hoài nghi mức độ trung thành của bọn họ. Krasic tọa trấn Vũ Thánh sơn hai mươi sáu năm, nếu như ngay cả chút xíu vấn đề đó mà không thể giải quyết, vậy chẳng khác nào chuyện hài hước.
Tôn Phi không nghi ngờ Krasic cho nên hắn cũng chẳng nghi ngờ bốn mươi cao thủ Vũ Thánh sơn.
Ngoại trừ Cech, Elena và những cao thủ Hương Ba thành, những người khác có mặt ở đây đều kinh hãi.
Hương Ba Vương vốn đã có thực lực đáng sợ, thuộc hạ cũng rất mạnh mẽ, ngày hôm nay Alexander chỉ dùng sức một mình mà cầm cự được với cường giả Nguyệt giai Costacurta tròn vài chục phút vẫn chưa hề rơi xuống thế hạ phong, những người khác kể cả Ma Pháp Công Chúa, Shevchenko hay Nhất Kiếm còn chẳng thể tiến vào vòng chiến, kình phong do cao thủ Nguyệt giai giao đấu đủ để khiến bọn họ bị trọng thương, thậm chí trở thành một cỗ thi thể!
Nếu như trước đó còn có người cho rằng sở dĩ Tôn Phi dễ dàng đoạt giải nhất là bởi vì Shevchenko và “Nhất Kiếm” chiến đấu quá kịch liệt trong vòng bán kết, tiêu rất nhiều thực lực nên mới bị Tôn Phi áp chế, vậy hiện tại chỉ có kẻ ngu si mới dám nghĩ thế. Trận chiến hôm nay coi như Nhất Kiếm cao ngạo cũng không thể không thừa nhận, Hương Ba Vương vượt qua bọn họ rất xa, bất luận cái gì phân tranh đều thành một truyện cười. Lúc này, ngay cả tư cách nhìn theo bóng lưng Hương Ba Vương mà bọn họ còn chẳng có.
Nhất thời, trong lòng cao thủ các nước phụ thuộc tự ti ra sao cũng chỉ có chính bọn họ biết.
Ai nấy tự hiểu, sau khi có được bốn mươi cao thủ Vũ Thánh, nói một cách không hề khoa trương, Hương Ba Vương đã trở thành nhân vật đầu sỏ đủ tư cách so sánh với hai vị hoàng tử Arshavin và Domingos, chỉ dưới mỗi Yashin đại đế. Từ nay về sau, phong vân trong đế quốc sẽ do ý định trong đầu Hương Ba Vương mà biến hóa!
- Chúng ta cũng đi thôi!
Tôn Phi quan sát cẩn thận đỉnh núi đã trở thành phế tích, khắc ghi cảnh này vào sâu trong lòng, sau đó dứt khoát quay đầu, thẳng một đường trở về.
...
Ánh sáng mặt trời rực rỡ chậm rãi bò lên từ từ phía sau dãy núi Ma La sơn mạch, chiếu rọi cả mặt đất bao la, một ngày mới rốt cục đã đến.
Mọi chuyện xảy ra trong đêm vừa rồi trên đỉnh Vũ Thánh sơn bắt đầu truyền đi trong khắp đế đô và cả các nước phụ thuộc.
Huntelaar, đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax đánh lén Vũ Thánh Krasic!
Lão tướng Eindhoven, Costacurta vứt bỏ vinh quang, bất chấp xấu hổ mà tham dự âm mưu hèn hạ vây công Vũ Thánh Krasic!
Cường giả Nguyệt giai của đế quốc Spark lén lút tiến vào đế đô, mang ý đồ ám sát Vũ Thánh Krasic!
Hoàng trữ Giliano của đế quốc Saint-Germain ra tay cứu viện, đối kháng âm mưu tà ác của tam đại đế quốc!
Hương Ba Vương đối kháng cường giả Nguyệt giai không rơi xuống hạ phong!
Zenit Vũ Thánh lấy một địch bốn, thần dũng vô địch... chém giết Spartak Vũ Thánh Iaquinta, đánh tan Huntelaar, Costacurta và Amauri... Kết quả, Krasic trọng thương chết trận!!
Yashin đại đế giận dữ xuất thủ, từ trong hoàng cung đánh ra một chiêu “Long Quyền” kinh thế hãi tục, đánh rơi tam đại cường giả Nguyệt giai đang cưỡi sư thứu bỏ chạy. Một màn này làm vô số Zenit con dân phấn khích, cũng làm kinh hãi vô số kẻ đang có âm mưu trong lòng!
Tin tức thuật lại mọi chuyện đã xảy ra đêm qua được truyền bá với tốc độ ánh sáng, ra khắp nơi.
Tôn Phi vốn cho rằng tin tức về Vũ Thánh chiến liên quan đến một ít tin tức cơ mật, có lẽ phía cao tầng đế quốc sẽ sử dụng tất cả thủ đoạn để che giấu. Thật không ngờ, tin tức lại được truyền đi quá nhanh. Ngoại trừ tâm lý nhân loại luôn quan tâm đến chuyện lạ kỳ và trận chiến đấu này được cả nước quan tâm ra, Tôn Phi dám chắc, trong đó tất nhiên có lực lượng đế quốc trợ giúp truyền bá nên tin tức mới được lan rộng nhanh như vậy.
Vì sao cao tầng đế quốc lại không che dấu chút nào mà truyền đi tin tức bí mật như thế?
Phải biết rằng Zenit đang tuyên chiến với Spartak, thế cục vốn đang rất bất ổn. Ở phần lãnh thổ phía nam, “quân thần” Arshavin trẻ tuổi đang ác chiến cùng đại quân Spartak đế quốc xâm lấn. Trải qua chiến thắng liên tục ban đầu, Arshavin gần như đã trục xuất đám xâm lăng ra khỏi lãnh thổ quốc gia. Tuy nhiên nghe đồn đế quốc Spartak đã phái ra đệ nhất danh tướng Marchisio ổn định xu hướng suy tàn, dần dần tạo thành thế chống lại đại quân Zenit, cục diện không tính là lạc quan.