- Ta thua!
Shevchenko hiển nhiên rõ ràng trạng thái hai nhân cách của mình, nhìn trảm kiếm màu đen rơi cách đó hơn 20 mét thì quang minh lỗi lạc mà nhận thua:
- Bệ hạ chính là đệ nhất cao thủ trong 250 nước phụ thuộc!
Nói xong câu này, Shevchenko cũng không đợi trọng tài tuyên bố mà xoay người nhặt lên trảm kiếm rồi đi xuống khỏi thí kiếm đài. Cả trường đấu cùng doanh khu 20 dặm lập thức theo đó vang lên tiếng hoan hô liên tục như sấm dậy, khiến mặt đất cũng bị chấn động. Mỗi người đều cao giọng hò hét như để đánh dấu cho sự ra đời của một tân vương giả võ đạo.
Khu nghỉ ngơi của Hương Ba Thành, đám Drogba, Pearce, Robben… trực tiếp nhảy dựng lên, kích động đến hồ ngôn loạn ngữ.
Angela hưng phấn đỏ bừng khuôn mặt, đôi mắt xinh đẹp lấp lánh sáng nhìn về người còn đứng trên thí kiếm đài.
Tâm lý của cô gái này trong giờ phút này chính là đủ loại hương vị, người kia chính là người nửa năm trước mình còn phải che chở mỗi ngày không để hắn bị đám người truyền lệnh quan Barzel khi nhục, vậy mà giờ đây đã phong quang vô hạn đứng trên cao để vạn người quỳ lạy. Vận mệnh biến đổi lên tận trời cao làm cô gái thuần khiết này đột nhiên có một loại xúc động muốn khóc.
Đứng cạnh Angela, Lampard vẫn luôn là hình dạng đứng thẳng trầm mặc vác theo cự kiếm màu đen cũng không nhịn được nở nụ cười vui mừng.
Hắn ngẩng đầu nhìn vầng mặt trời đỏ rực cao tít trên không, ức chế kích động như núi lửa phun trào trong lòng, trước mắt giống như hiện lên khuôn mặt anh tuấn của lão bằng hữu Alexander (cha của quốc vương hiện tại) đang đứng cạnh một bóng hình xinh đẹp khắc cốt minh tâm. Tâm nguyện trước kia chỉ có thể chôn giấu trong lòng lúc này tựa hồ như có thể đuổi kịp, giống như một hạt mầm mống mấy chục năm khô cạn rốt cục gặp mưa rào bắt đầu thong thả đâm chồi hiện lên màu xanh biếc.
Nhìn thân ảnh cao lớn oai hung trên thí kiếm đài, những người ở khu khách quý đang theo dõi cuộc chiến đồng loạt đứng lên tại chỗ, trưởng công chúa Natasha cùng ma nữ Paris lẳng lơ sóng vai mà đứng, không hẹn cùng đi đầu vỗ tay, nhị hoàng tử Domingos trong lòng ôm con chó nhỏ Oka lẳng lặng nở một nụ cười, mà nhóm cao thủ Brandom quốc ma pháp công chúa Cindy vẫn còn thương tích mặt mày tái nhợt, Cavern quốc man tộc Phong Hỏa Song Tuyệt Côn Kanoute cùng Hulk… đều không ngại mà vỗ tay ủng hộ. Ở thời khắc này, cho dù là một thế lực không quan tâm tới Hương Ba Vương cũng khong thể không công nhận vị quốc vương trẻ tuổi này đã chính tức trở thành tân quân đoàn trưởng mở đầu một thế hệ vương giả mới.
Chỉ có tứ hoàng tử Cristo sắc mặt âm trầm, ở bên cạnh hắn, Knowles gia tộc 'Thiên chi kiêu nữ' Knowles Beyonce trong đôi mắt đẹp không biết suy nghĩ cái gì mà lóe lên ánh sáng kỳ lạ không ngừng.
Kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa thu hồi, thân ảnh của Tôn Phi càng thêm rõ ràng trong mắt vạn người.
Đoàn xe xa hoa được hộ tống bảo binh lính quân bộ từ phía xa mãnh liệt tách biển người tiến tới trước thí kiếm đài, đập vào mắt là một chiếc xe ngựa ma pháp vàng óng điêu khắc đồ án Long thú, đặt trên nó là tọa ỷ đỏ lẳng lặng nằm yên, đó chính là bảo tọa cho đệ nhất cao thủ.
Mà lúc này những quan chức trên khu khách quý cũng đều đã tiến tới, chuẩn bị công bố ban thưởng cho những cao thủ tại đại hội diễn võ tác chiến lần này.
Còn Tôn Phi thì đã ngồi ở bảo tọa trên chiếc xe ngựa ma pháp vàng vóng để tiến hành lần diễu hành vinh quang quanh khắp đế đô.
Đây là vì muốn cho tất cả mọi người có thể thấy phong thái của đệ nhất cao thủ, cho dù chỉ là diễu hành trên phố, nhưng là một loại quang vinh lớn lao.
Tôn Phi ngồi lên bảo tọa, bắt đầu xuất phát, dưới sự hộ tống của độ cận vệ một đường dọc theo doanh khu hai mươi dặm thong thả đi tới.
Ở phía sau độ ngũ chính là mấy vạn con dân đế quốc.
Đoàn xe theo cửa nam tiến vào đế đô, hai bên con đường rộng rãi đã đông nghẹt người, vô số thiếu nữ tuổi thanh xuân tung hoa tới Tôn Phi lẫn theo cả túi thơm tỏa hương nhàn nhạt làm mát lịm bầu không khí, thậm chí có người còn trèo cả lên cây, lên những kiến trúc cao tầng để có thể thấy rõ phong tư đệ nhất cao thủ.
Bên tai Tôn Phi liên tục vang lên tiếng hoan hô cùng tiếng thét chói tai, mặc dù là hắn thực lực cường hãn, nhưng dưới làn sóng âm khổng lồ như vậy cũng không tránh được từng đợt đầu hoa mắt choáng.
Xe ngựa theo con đường chính tiến tới phía trước quảng trường hoàng cung, dưới pho tượng Chiến Thần bằng đồng thau cao trăm mét giữa quảng trường mà Tôn Phi tiếp nhận hoàng kim chiến giáp do Yashin đại đế phái người ban thưởng, trong sự phục vụ của thị nữ hoàng cung mà mặc một thân ma pháp áo giáp xa hoa, lúc này mới tạ ơn Yashin đại đế ban thưởng mà ngồi lên xe ngựa ma pháp trở về.
Đệ nhất cao thủ những đại hội diễn võ tác chiến trước cũng đều được hưởng thụ quang vinh xe ngựa diễu hành, nhưng lại không được ban thưởng hoàng kim chiến giáp, đây là một nội dung mới mà Yashin đại đế tự mình ban bố, nguyên bản Yashin đại đế là muốn đích thân hiện thân ban cho Tôn Phi hoàng kim khải giáp, mượn cơ hội này gia tăng sĩ khí thần dân đế quốc, đáng tiếc nghe nói hơn mười ngày trước bệnh tình của đại đế đột nhiên nguy kịch hơn, đã không thể tự do hành động, cũng chỉ có thể phái người ban thưởng áo giáp.
Thân mặc hoàng kim ma pháp khải giáp do đế quốc hoàng gia luyện kim thuật sư cùng hoàng gia cung đình ma pháp sư liên hợp chế tạo, choàng thêm lên người chiếc áo choàng đỏ phấp phới như ngọn lửa đang bùng cháy, Tôn Phi ngồi trên vương tọa lắng nghe vạn người hoan hô, trong mắt nhìn quét chúng sinh quỳ lạy, hoa tươi cùng hương thảo phủ kín đường, các thiếu nữ thét chói tai cùng các võ sĩ hành lễ, tựa hồ giờ phút này toàn thế giới đều lấy Tôn Phi làm trung tâm.
Tràng diện này hơi khiến cho Tôn Phi có loại cảm khái duy ngã độc tôn.
Đương nhiên, Tôn Phi cũng không có hoàn toàn lạc trong quang vinh như vậy, ngồi đàng hoàng ở trên xe ngựa một đường đi tới, Tôn Phi không ngừng cảm thụ được từng luồng khí tức cường bên trong đế đô.
Khí tức võ giả giống như là từng luồng hỏa diễm muôn màu muôn vẻ phóng lên cao, lớn nhỏ không đều, người thường căn bản không thể nhận ra thấy, chỉ có cao thủ chân chính mới có thể dựa vào cảm giác nhận ra được.
Tôn Phi tại hình thức người man rợ đặc biệt mẫn cảm với khí tức võ giả, hắn phát hiện ở tận cùng phía tây đế đô kia, trong mười một tòa tháp màu đen khổng lồ cao ngất có sáu đạo khí tức ước chừng lục tinh cấp đến thất tinh cấp, trong đó có vài đạo khí tức phi thường quen thuộc với Tôn Phi, chính là lực lượng của đám tài quyết kỵ sĩ, thực hiển nhiên, nơi đó là đế quốc kỵ sĩ điện toạ lạc. Ngoại trừ phương hướng kỵ sĩ điện, tại mấy trăm tòa ma pháp tháp lớn nhỏ quanh đế đô cũng có không ít cao thủ lục thất tinh cấp, mặt khác như là phân bộ Soros thương hội, các phủ đệ đại quý tộc cùng bản bộ các đại thế lực trong đế đô, đồng dạng đều có vài cao thủ thực lực cao thấp không đồng nhất trấn thủ.
Đương nhiên, cũng có vài chỗ thần bí, tựa hồ là do cấm chế thần bí nào đó, có thể cách trở hết thảy cảm giác.
Một trong những chỗ đó trung là trung tâm hoàng cung, lấy thực lực của Tôn Phi thế nhưng tinh thần lực căn bản không thể xâm nhập vào bên trong, tường thành quanh hoàng cung tựa hồ có một lá chắn vô hình bắn ngược tinh thần lực của hắn trở về. Một nơi khác nữa chính là bốn tòa ma pháp tháp cao nhất tại bốn phía cùng với tòa thép đen cao nhất nơi kỵ sĩ điện tọa lạc, Tôn Phi đều không thể cảm giác được gì.
Xe ngựa chạy được quá nửa, đi qua khu dịch quán đế đô. (khu dịch quán là khu cho khách ngoại giao thì phải)
- Ơ? Sao một nơi thế này cũng có cấm chế?
Tôn Phi sắc mặt hơi đổi, hắn phát hiện cũng có một tiển viện bên trong khu dịch quán khiến hắn hoàn toàn không thể cảm nhận được.
Khu dịch quán cũng không phải trọng địa đế đô, cho dù là có binh lính thủ vệ đóng quân, cũng không thần bí đến độ lấy thực lực Tôn Phi cũng không thể cảm giác được bên trong.
Tôn Phi quay đầu nhìn lại, đã thấy lúc này vừa khéo theo cái tiểu viện thần bí kia đi tới mấy thanh niên thần thái kiêu căng, mấy người này dáng người khung xương hơi có vẻ gầy yếu, so sánh kém xa bề ngoài to lớn hùng tráng trung bình của dân Zenit, quần áo hoa lệ, trang phục thuần một màu xanh đậm, đầu đội cài tóc hình tác giác bằng đồng, tóc buộc thành đuôi ngựa bỏ đằng sau gáy.
Xem quần áo cùng cách ăn mặc, rõ ràng bọn hắn không phải người đế quốc Zenit.
Tôn Phi tâm niệm thay đổi thật nhanh, nhớ tới Võ Thánh chiến sắp bắt đầu, nhất thời minh bạch vài phần.
Những người này hẳn là võ sĩ Spark hộ tống Võ Thánh Iaquinta nước đối địch cùng đi đến St. Petersburg.
Nguyên lai bên trong một cái tiểu viện dịch quán ven đường lại là nơi ở của Võ Thánh Iaquinta đế quốc Spark, chẳng thể trách lấy thực lực Tôn Phi không thể dò xét tình huống bên trong. Iaquinta nếu có thể trở thành một đại đế quốc hộ quốc Võ Thánh, hẳn sớm đã là nguyệt cấp cường giả, thực lực vượt xa Tôn Phi, chỉ sợ cả bên trong đế đô, người có thể trấn áp hắn cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Đối với người Spark, Tôn Phi cũng không có cảm giác hận thấu xương như thần dân Zenit thông thường. Dù làm là một người xuyên việt, tuy rằng đã thành thói quen với thân phận vua của Hương Ba Thành, cũng tiếp nhận con dân Hương Ba, thế nhưng hắn vẫn không có hoàn toàn dung nhập vào lịch sử thiết huyết cả đế quốc, cho nên đối với võ sĩ nước được cũng chỉ mang theo vài phần tò mò.
Trái lại mấy người trẻ tuổi đi từ trong tiểu viện kia ánh mắt nhìn về Tôn Phi lại không chút che giấu địch ý.
Một người cầm đầu tựa hồ là đột nhiên nghĩ đến chuyện gì buồn cười, nói khẽ với đồng bạn, nhất thời một đám người cười ầm lên rồi chỉ chỉ trỏ trỏ về Tôn Phi một thân kim khôi giáp nhận vạn người hoan hô, sau đó người nọ dùng ánh mắt hài hước nhìn thẳng Tôn Phi rồi đột nhiên hướng về bên này giơ tay lên một cái.
Vèo!
Một luồng kình phong phá không gào thét, nhưng lại ẩn hình trong tiếng hô của vạn người hoan…