Theo tiếng quát khẽ của ma pháp công chúa, hỏa diễm đột nhiên bùng lên trên thí kiếm đài.
Cùng lúc đó, máu tươi từ khóe môi đỏ mọng mê người của nàng thấm ra, nổi bật trên làn da trắng như tuyết càng tăng vẻ xinh đẹp đến mức độ kinh tâm động phách, pháp trượng đang giơ cao theo tiếng quát mà gian nên vung mạnh xuống…
Trong nháy mắt, một cổ lực lượng khổng lồ theo pháp trượng tuôn ra.
Lửa!
Cột lửa!
Cột lửa chói lóa!
Cột lửa chói lóa như xé rách không gian bắn đi, từ trong pháp trượng điên cuồng mà hướng Tôn Phi lao tới.
Cột lửa chói lóa phát ra quang mang nóng rực.
Ai cũng không ngờ rằng Đệ Nhất Thần Nữ Cindy vốn tinh thông băng hệ ma pháp trong lần dự thi này lại thi triển đệ nhị chiêu là hỏa hệ ma pháp, hơn nữa còn là một hỏa hệ ma pháp có sức hủy diệt đáng sợ.
Hỏa diễm hừng hực mang khí thế hủy thiên diệt địa. Trên thí kiếm đài lúc này như bị liệt diễm thiêu đốt, ánh sáng vặn vẹo, thoáng xuất hiện một đạo sương mù mông lung nổi lên. Đó là do thủy hệ kết giới thủ hộ “Thủy mạc thiên hoa” bị cột lửa đáng sợ này thiêu đốt tạo ra.
Tôn Phi biến sắc.
Không nghĩ đến cái tiểu nha đầu này lại chơi được cả băng cả hỏa.
Nắm tay, thu kình, tụ lực, vung quyền...
Một loạt động tác này được thực hiện trong nháy mắt. Người ở bên ngoài chỉ thấy cánh tay phải của Tôn Phi để lại một đạo ảo ảnh mơ hồ. Đạo ảo ảnh kia giống như một đóa hoa sen bằng lưu ly chậm rãi hiện ra trong hư không.
Mà lúc đóa hoa sen này chân chính được phóng ra cũng là lúc Tôn Phi vung quyền.
Ầm!
Nắm đấm được bao bọc trong lưu ly sắc quang diễm cùng cột lửa đỏ rực hung hăng đụng vào nhau.
Lực lượng trong nháy mắt được triển khai. Hỏa lực của hỏa diễm cùng man lực thuần túy của Tôn Phi không ngừng va chạm với nhau, không phân được thắng bại. Nhưng hỏa diễm dần thắng thế, cánh tay phải của Tôn Phi dần bị hồng sắc bao quanh, hơn thế nữa cột lửa cũng chậm rãi lan tới, như muốn nuốt trọn Tôn Phi vào trong.
Ma pháp công chúa như trước vẫn tư thế khó nhọc giữ lấy pháp trượng pháp trượng, nơi đang không ngừng tuôn trào ra hỏa diễm.
Lúc này sắc mặt của nàng đã trở nên cực kỳ nhợt nhạt. Trên trán nàng ướt đẫm mồ hôi, máu tươi từ khóe miệng cũng chảy ra ngày càng nhiều, dọc theo cái cổ tuyệt đẹp mê người của nàng mà thấm cả tới ma pháp trường bào màu đen.
Mạnh mẽ phóng xuất ra lực lượng siêu việt hơn thực lực bản thân mình, lại còn niệm chú ngữ mà bản thân vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ, tuy có ma pháp trang bị thần bí trợ giúp nhưng cũng gây thương tổn cho bản thân không nhỏ. Thân thể ma pháp công chúa lúc này ngày càng yếu nhược.
Ầm!
Rốt cuộc sau đợt giằng co tới mười phút, Tôn Phi biến sắc, cánh tay phải chấn độvung quyền ng.
Từng luồng ánh sáng ngọc lưu ly như nước lan tỏa dần, sau đó chỉ thấy hỏa diễm đầy trời tiêu tán. Cột lửa như hỏa xà bảy tấc bị người chặt đứt, sau một hồi biến hóa, bắt đầu biến mất, chỉ để lại một luồng khói nhẹ.
Khinh bì giáp trên tay phải của Tôn Phi sau trận hỏa diễm của hóa thành tro tan.
Chước Chước Viêm Chi Hoa rốt cuộc cũng đã mang đến uy hiếp nhất định cho Tôn Phi. Công kích này do ma pháp công chúa đã liều mạng chịu bị tổn thương để thi triển lực lượng siêu việt bản thân, có lẽ cũng đạt được bát tinh sơ giai. Dưới tình huống bị động tiếp chiêu nên Tôn phi cũng không thể hoàn toàn hóa giải, nhưng Tôn Phi vẫn hoài nghi rằng ma pháp công chúa Cindy vẫn cất giấu một ít trang bị ma pháp cường đại trên người, thậm chí có thể là thần khí. Nếu không chỉ với thực lực lục tinh đỉnh, tuyệt đối nàng không thể phát ra công kích mạnh như vậy.
Xem ra mỗi người đều con bài thần bí chưa lật không ai biết.
Chỉ ngắn ngủi một lúc sau, dưới thí kiếm đài số 1 phát ra tiếng hoan hô vang dội.
Đây mới thật sự là trận chiến đỉnh cao.
Không hề hoa mỹ, là trực tiếp va chạm, đây chân chính là loại phong thái cao thủ, là chiến đấu chân chính.
Cho dù là người bình thường không biết vũ kỹ, cũng có thể cảm nhận từng đợt rung động mà hai đại cường giả lúc giao thủ truyền tới. Bọn hắn không thể phán đoán rốt cuộc băng tuyết, quyền diễm lưu ly cùng cột lửa kia rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào, nhưng là bản năng thần phục trời sinh của kẻ yếu đối với cường giả khiến cho bọn họ vẫn cảm nhận từng đợt uy áp xuyên qua kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa khiến linh hồn của mình run rẩy.
Mà các ma pháp sư cung đình chung quanh thí kiếm đài số 1 thì đang dùng toàn bộ ma lực truyền vào ma pháp trận đồ Thủy Mạc Thiên Hoa trên thí kiếm đài để giữ cho nó không sụp đổ. Dư ba lúc hai cường giả giao tranh tuyệt đối có thể phá hỏng nó, tạo thành thảm sát lớn nhất từ khi đế quốc khai quốc tới nay.
Mấy nghìn người xung quanh đều có thể bị dư ba khi Hương Ba Vương cùng ma pháp công chúa giao thủ tán ra đánh chết!
Trên hàng khách quý, mọi người đang xem cũng đồng loạt đứng lên, trong ánh mắt lóe lên thần sắc bất đồng, có kinh hỉ, có rung động, có khó tin cũng có vui sướng. Hương Ba Vương quật khởi, đối với các thế lực tại đế đô cũng vô cùng có ý nghĩa, cho nên dù các đại thếlực không thích Hương Ba Vương, lúc này cũng không thể không dùng đối đãi hữu hảo lôi kéo quan hệ.
Rất nhiều người lúc này lại đem tầm mắt chuyển hướng về phía Vận Khí Tiểu Vương Tử Shevchenko.
Vị này trước giờ vẫn duy trì sắc mặt trấn tĩnh, lúc này rốt cuộc cũng rung động, không cần nói cũng hiểu, thần sắc hậm hực, cuối cùng đặt mông ngồi xuống, một câu cũng không nói, cúi đầu, cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Trên thí kiếm đài
Thân thể ma pháp công chúa lơ lủng trên không trung, sắc mặt càng thêm tái nhợt nhưng mắt vẫn phát ra thần quang rạng rỡ, toát lên sự kiên định trước nay chưa từng có, khóe miệng đang rỉ máu nhếch lên. Trong nháy mắt này, Tôn Phi như thấy một loại ảo giác kỳ quái, tựa hồ cô gái mông lung trước mặt như một con thiêu thân bay tới.
- Còn một chiêu nữa…
Ma pháp công chúa lau nhanh máu ở khóe môi rồi từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một sợi tơ màu trắng, nhẹ nhàng đem mái tóc đen dài buộc thành bím tóc đuôi ngựa. Sau đó nàng cầm thật chặt pháp trượng, dùng giọng nói thanh thúy của mình, lại bắt đầu niệm một chú ngữ kỳ dị.
Theo tiếng niệm chú kia, ma pháp nguyên tố trên thí kiếm đài bắt đầu điên cuồng dao động. Khí tức kinh khủng bắt đầu lan tràn, bất luận kẻ nào cũng có thể cảm nhận được, ma pháp công chúa đang chuẩn bị một ma pháp đáng sợ có uy lực vượt xa hai chiêu trước đó.
Tôn Phi lắc đầu:
- Dừng tay đi, ngươi đã bị thương.
Đáp lại Tôn Phi vẫn là tiếng niệm chú kia. Ma pháp nguyên tố trong thiên địa, cả trong lẫn ngoài thí kiếm đài dần trở nên điên cuồng, tựa như phát ra âm thanh gào thét, như ảo như thực.
- Sử dụng cấm thuật như vậy ngươi sẽ mất mạng đó.
Tôn Phi cảm nhận được cô gái đối diện rất quật cường, nhíu mày khuyên nhủ.
Tiếng niệm chú vẫn không hề đình chỉ, trong đôi mắt của ma pháp công chúa lúc này càng ánh lên vẻ kiên định.
Ma pháp nguyên tố kinh khủng tập trung trong vòng tròn mười thước quanh nàng, tựa như sóng biển mênh mông. Từng đợt kình phong sắc bén rạch đất bằng theo bốn phương tám hướng tản ra. Người quanh thí kiếm tại tựa như lúa mạch trên ruộng bị gió thổi ngã rạp về phía sau. Tiếng kinh hô vang lên hết đợt này tới đợt khác.
- Dừng tay đi.
Tôn Phi nhẹ lắc đầu, đột nhiên thân hình dao động, một giây sau đã hiện ra trước mặt ma pháp công chúa. Ma lực mênh mông này vẫn chưa thể ngăn cản Tôn Phi. Chỉ một cái khoát tay, bàn tay đã bao trùm đỉnh đầu vị Đệ Nhất Thần Nữ đến từ Brandom quốc.
Một ma pháp sư nếu bị võ sĩ tiếp cận sẽ như thế nào, cả tiểu hài tử ven đường cũng biết.
Lúc này, chỉ cần bàn tay của Tôn Phi nhẹ đánh xuống thì đầu của vị ma pháp công chúa xinh đẹp quật cường kia sẽ nát tan.
Một mảng kinh hô xung quanh thí kiếm đài, khu nghỉ của Brandom quốc xa xa, vị quốc vương lớn tuổi cùng các hoàng tử của mình đồng loạt thất kinh, nhịn không được la to lên.
Nhưng tiếng niệm chú của ma pháp công chúa vẫn tiếp tục.
Ánh mắt nàng vẫn ánh lên vẻ quật cường như cũ, nhưng Tôn Phi rõ ràng thấy được trong ánh mắt đó hiện lên một tia như trút được gánh nặng, tựa hồ chỉ cần mình một chưởng đánh xuống, ngược lại là giúp nàng được giải thoát.
- Ngươi không thắng được ta, đầu hàng đi.
Tôn Phi vỗ nhẹ một chưởng, lực lượng vừa đủ đem ma pháp công chúa đánh hôn mê. Thân thể nàng mất đi ma lực chống đỡ, theo trong hư không nhẹ nhàng rơi xuống, Tôn Phi khẽ vươn tay, đem thân thể mềm mại của Đệ Nhất Thần Nữ ôm vào trong lòng.
Trận quyết đấu thứ ba, Hương Ba Vương thắng.