Thấy Tạ Tinh Tinh, trong mắt Văn Nhã Đại không hề hiện lên vẻ ngoài ý muốn, trái lại ném tập tài liệu trong tay xuống bàn, có chút mệt mỏi ngồi xuống ghế.
“Em đừng hỏi.”
“Cô ta vừa mới hại Thiên Lệ rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, hiện tại lại tới phòng PR của chúng ta, cô ta muốn làm gì? Diễu võ dương oai sao?” Tạ Tinh Tinh vừa thấy dáng vẻ này của Văn Nhã Đại, liền ra vẻ tức giận bất bình gầm nhẹ.
“Em bình tĩnh một chút, em cho rằng chị muốn cô ta tới đây sao? Hai ngày nay đã xảy ra chuyện gì em cũng biết rõ, cô ta nói muốn tới thăm quan phòng PR của chúng ta trước mặt anh Hàn, chị chỉ là một giám đốc nhỏ, làm sao từ chối cho được?” Văn Nhã Đại lấy tay bóp bóp trán, giọng nói có chút nghẹn ngào.
“Em đừng hỏi nữa, tiếp đãi cho tốt vào, đừng nói gì quá lời, cho chị yên tĩnh một chút.”
“… Em biết rồi!” Tạ Tinh Tinh khẽ cắn môi, đáy mắt giống như muốn phun ra lửa.
Giây tiếp theo, xoay người ra ngoài.
Bóng dáng phẫn nộ của cô ta vừa biến mất, ánh nhìn mệt mỏi trong mắt Văn Nhã Đại biến mất, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh.
Cô ta tựa lưng vào ghế ngồi, nhàn nhã bưng ly cà phê lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Trên mặt làm gì còn vẻ mệt mỏi và uất ức như vừa rồi.
…
“Cô Niên, trước giới thiệu cho cô một vài đồng nghiệp trong bộ phận PR của chúng tôi…” Thư ký vừa dứt lời, không ít người đã ngẩng đầu lên chào cô, không khí rất hòa hợp.
Có thể nhìn ra được, mọi người trong phòng PR đều tương đối hướng ngoại.
Thậm chí còn có người chủ động rót nước cho Niên Tiểu Mộ.
“Thật ra công việc của phòng PR chúng tôi nhìn qua thì đơn giản, nhưng những thứ cần chú ý cũng rất nhiều, cô xem, bên kia có một bức tường triển lãm những hạng mục lớn chúng tôi hoàn thành mấy năm nay…” Thư ký nói xong, chuẩn bị đưa Niên Tiểu Mộ tới chỗ tường triển lãm xem.
Bỗng dưng, một tiếng nói truyền đến từ phía sau.
“Xem tường triển lãm thì nhìn ra được cái gì, đều đã là quá khứ, hạng mục lợi hại nhất của chúng ta cũng không phải những hạng mục đó.” Tạ Tinh Tinh bưng một ly cà phê, từ phía sau đi đến.
Đưa tới trước mặt Niên Tiểu Mộ, “Mocha đá xay, muốn nếm thử chút không?”
Ánh mắt Niên Tiểu Mộ lướt qua ly cà phê trong tay cô ta, rồi nhìn về phía cô ta.
“Tạ Tinh Tinh, trưởng phòng của chúng tôi.” Thư ký đứng bên cạnh nhẹ giọng giới thiệu với Niên Tiểu Mộ.Nghe vậy, ánh mắt Niên Tiểu Mộ lóe lên, mở miệng hỏi, “Vừa rồi cô nói, hạng mục lợi hại nhất của bộ phận PR là hạng mục nào?”
“Mỗi một case chấm dứt, cũng đã là quá khứ, muốn nói xuất sắc nhất, đương nhiên là hạng mục đang tiến hành, mới mẻ, độc đáo, lại tràn ngập tính khiêu chiến.” Tạ Tinh Tinh đặt cà phê vào trong tay cô, tiếp tục nói.
“Bộ phận PR của chúng tôi đang tiến hành một trong những hạng mục quan trọng nhất trong năm nay của tập đoàn Dư Thị, cô muốn nhìn một chút không?”
“Là hạng mục hợp tác với công ty khoa học kỹ thuật Thịnh Đạt sao?” Niên Tiểu Mộ theo bản năng hỏi.
Cô nhớ rõ, vừa rồi Văn Nhã Đại báo cáo có nhắc tới công ty khoa học kỹ thuật Thịnh Đạt.
Tạ Tinh Tinh không ngờ cô cũng biết chuyện này, đôi mắt tối sầm lại, rất nhanh lại nói tiếp, “Đúng vậy, chính là hạng mục này, báo cáo triển khai mới ra tới là do tôi phụ trách, giai đoạn đầu của phương án không đề cập tới bí mật gì, nếu cô có hứng thú, có thể xem thử.”
Tạ Tinh Tinh nói xong, quay đầu nhìn sang thư ký, “Giao cô ấy cho tôi được, cô cứ đi làm việc đi.”
Thư ký vừa đi, cô ta liền dẫn đầu xoay người, hướng tới bàn làm việc của mình, mở máy tính của mình lên.
Ấn Niên Tiểu Mộ ngồi xuống ghế của mình, mở một phần tài liệu ra, “Chính là cái này, cô cứ từ từ xem.”
Tạ Tinh Tinh quá mức nhiệt tình, dù sao vẫn khiến Niên Tiểu Mộ cảm thấy không đúng chỗ nào, cô chỉ nhìn lướt qua tài liệu trên máy tính, liền muốn đứng lên, đột nhiên một bàn tay lại đè vai cô xuống!