Alvis không biết mình nói sai cái gì, ngay cả khi người ở đầu dây bên kia không nói lại, Alvis cũng có thể cảm thấy lạnh sống lưng và sát khí.
"Mộ thiếu?"
Đường viền của Mộ Tư Hàn nhíu chặt, trong đôi mắt đen bừng lên ngọn lửa, lòng bàn tay to đang cầm điện thoại dùng sức, anh đã nổi cơn thịnh nộ rồi.
“Đi theo xem cô ấy vào phòng nào.” Mộ Tư Hàn đứng trước cửa sổ cao từ trần đến sàn, sắc trời đã tối, bên ngoài đèn sáng trưng,
khuôn mặt tuấn tú từ trong kính hiện ra, có chút gớm ghiếc.
Alvis đi về phía thang máy.
Hai người đều không nói lại, nhưng Alvis lờ mờ nhận ra Mộ Tư Hàn đang thở hồng hộc.
Mộ Tư Hàn với đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm ra khung cửa sổ cao từ trần đến sàn, cơn tức giận trong lồng ngực dâng trào không kìm chế được.
Tại nhà hàng riêng vào ngày hôm đó, anh nghe thấy rằng hắn đã yêu cầu cô đến khách sạn Khải Nguyệt vào đêm hôm đó.
Anh cố tình gọi những món đắt tiền, cố tình không ăn gì, bắt cô về căn hộ nấu cơm cho anh, nửa đêm sau khi ăn xong mới ngủ trên chiếc sô pha nhỏ hẹp của cô.
Anh nghĩ rằng cô đã quyết định và sẽ không đến cuộc hẹn của người đó nữa.
Mấy hôm nay anh bận công việc nên không đi gặp cô, cô ngược lại tốt, cho anh một kinh hỉ không nhỏ.
Mộ Tư Hàn lần đầu có loại cảm giác bị bị người khác chơi.
Cô không phải là gì của anh nên anh không có quyền can thiệp vào sự lựa chọn của cô.
Nhưng anh rất khó chịu !!!
Nếu cô vào phòng 8088, anh có thể mất bình tĩnh và gϊếŧ cô!
Một lúc sau, Alvis mới đáp: "Mộ thiếu, tôi nhìn thấy Nam tiểu thư tiến vào phòng 8088."
Ngay cả khi không nhìn thấy Mộ Tư Hàn tận mắt, Alvis cũng có thể cảm nhận được khí tức cuồng bạo phát ra từ anh vào lúc này.
Vừa rồi Alvis thấy người mở cửa cho Nam tiểu thư là một mỹ nam.
Gặp nam nhân khác đến khách sạn vào buổi tối, chẳng trách Mộ thiếu rất tức giận.
Chẳng lẽ cơn thịnh nộ đang ở trên người của cô, Mộ thiếu lại đốt lên người hắn sao?
Alvis sợ Mộ thiếu sẽ trút giận với hắn nhưng điện thoại lại bị dập mất.
...
Lâm Yến Chi từ phòng phó tổng giám đốc đi tới văn phòng Tổng giám đốc, đúng lúc nghe thấy bên trong có tiếng vật gì đó rơi.
Lâm Yến Chi đẩy cửa ra, nhìn thấy Mộ Tư Hàn đập Laptop xuống đất, trong lòng run lên.
Thánh thần ơi, ai mà bạo gan làm cho anh tư tức giận?
Sẽ không phải là thằng nhóc lúc nãy?
Lam Yến Chi rất không tử tế bắt đầu bổ não, thằng nhóc không phải là con riêng của anh tư, anh tư không muốn nhận nhóc, nên nhóc liền uy hiếp anh?
Lâm Yến Chi còn đang đắm chìm trong màn kịch cân não thì đột nhiên cửa phòng làm việc từ bên trong bị kéo ra.
Lâm Yến Chi suýt chút nữa đã có một pha lộn nhào.
Nhìn Mộ Tư Hàn vẻ mặt u ám, khí tức cường đại có thể nuốt chửng tất cả mọi thứ, Lâm Yến Chi đột nhiên rùng mình một cái, "Anh tư, chuyện gì xảy ra?"
Mộ Tư Hàn đẩy Lam Yến Chi ra, không nói gì liền bước đi.
Mặc dù Mộ Tư Hàn tính tình không tốt, nhưng Lâm Yến Chi đã lâu không nhìn thấy anh bộ dạng muốn gϊếŧ người như vậy, sợ xảy ra chuyện nên vội vàng đi theo.
...
Khách sạn Khải Nguyệt.
Nam Chi vào phòng 8088, Phó Thiếu Tu vừa mới tắm xong, mặc áo choàng tắm màu trắng, đang cầm khăn tắm lau tóc ướt.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nam Chi trông sạch sẽ, thanh tú không cần trang điểm, đôi mắt nâu đen của Phó Thiếu Tu hiện lên một tia phức tạp, "Chi Chi, tôi biết cô sẽ tới."