Sau khi đưa ra lựa chọn cho Trần mama Y Quân nhẹ nhàng ngồi xuống ghế nhăm nhe tách trà nóng.
"Theo kí ức của nguyên chủ, Trần mama thường xuyên cậy thế hiếp người, thường xuyên bắt nạt nguyên chủ vs đủ loại hình thức:Phạt quỳ, bắt quẹt dọn, nhặn nước, dùng kim,... Vì ỉ mình là người của Đào Hằng nên bà ta tự cho mình cao quý."
"Hôm nay mình sẽ cho bà ta biết thế nào mới là tiện tì thì mãi cũng chỉ là tiện tì"
Sao một hồi suy nghĩ thì Y Quân lên tiếng.
- Sao rồi? Suy nghĩ gì mà lâu vậy? Ta cho bà lựa chọn mà chỉ một hoặc hai thôi. À mà nếu bà muốn thì còn lựa chọn thứ ba đó.
Nghe thế Trần ma ma liền lên tiếng
- Thứ, thứ ba là gì?
- Cả hai phương án trên. Sao hả bà định chọn cái thứ ba sao? Xem ra Trần ma ma đây có sở thích hành hạ bản thân á nha.
Trần ma ma lắp bắp trả lời.
- Lão nô, lão nô..... lão nô..
Y Quân liền hỏi với giọng điệu mất kiên nhẫn.
- Sao hả? Ta bận lắm đừng làm mất thời gian của ta.
- M.m.m.ột, một ạ.
Nghe Trần ma ma đưa ra lựa chọn của mình Y Quân liền kêu Tiểu Thu đưa con dao cho mình..Sao khi cầm con dao Y Quân nhẹ nhàng hơ dưới nến cho đến khi con dao nóng đỏ lên. Rồi nhẹ nhàng đưa lại nó cho Trần ma ma.
- Bà muốn tự làm hay là ta làm cho hả?
- Lão, lão nô tự làm ạ.
Nói rồi Trần mama liền cầm con dao lên nhân lúc Y Quân không để ý liền chỉa cây dao về phía cô. Cũng may Tiểu Thu nhanh nhẹn chạy đến nắm lấy tay bà ta. Y Quân cũng đã định hình lại dựt dao từ tay bà ta sau đó dùng chân đập bà ta xuống một cái thật mạnh.
- Ra là ngươi cảm thấy cuộc đời mình quá dài nên không muốn sống nữa. Dao nguội rồi, Tiểu Thu hơ lại cho ta.
Tiểu Thu liền vội cầm con dao đi hơ lại. Rồi đưa lại cho Y Quân.
- Ngươi không tự làm vậy thì để ta.
Nói rồi Y Quân cầm con sao rạch thẳng mặt bà ta một cái. Dao vừa hơ dưới nến vừa nóng lại vừa bén cắt sâu vào da thịt bà ta. Nỗi đau đến tận xương tận tủy. Sau đó lần lược một đường, hai đường, ba đường lên mặt bà ta.Tiếng thét, tiếng khóc và sự tuyệt vọng của Trần ma ma, và vừa khóc vừa kêu la thảm thiết.
- À mà con tội mưu xác đích nữa Nho phủ thì xử thế nào nhỉ?
Vừa dứt lời Y Quân đâm mạnh con dao xuống chân bà ta cắm thẳng vào sàn nhà.
- Hôm nay tới đây thôi, qua sự việc của Trần ma ma hôm nay, ta muốn tất cả các nô dịch trong Nho phủ biết ai là nô ai là chủ và cũng muốn cho muội muội ta biết ai mới là tỷ tỷ trong nhà.
Nói xong Y Quân liền kêu Tiểu Thu về phòng.
Hai mẹ con Đào Hằng đã sợ đến mặt cắt không còn giọt máu. Bà ta không ngờ Y Quân lại ra tay ác độc đến như vậy, chuyển đôi mắt qua Trần Ma Ma thì bà ta đã không thể nhìn ra một con người nửa rồi, máu chảy linh láng đỏ cả một vùng. Xuân Hương quá sợ hãi trước cảnh tượng hãi hùng này liền cho các nô bộc khác đem Ma Ma đi.
Thái Tử Lăng Hàn dù là bậc nam nhân, nhưng cũng phải rùng mình sau mỗi nhát dao của Y Quân và dường như rung sợ thật sự khi thấy cô ta đâm thẳng nhát dao đầy máu đó vào chân Trần Ma Ma. Nhưng chỉ vài phút ngắn ngủi, sự sợ hãi đã trở thành phấn khích. Hắn cảm thán:
- Thay đổi rồi, Cô ta đã không còn là một tiểu thư ngốc nghếch như trước nửa.
***
Trở lại phòng của Y Quân, Cô soạn ra vài bộ quần áo đã mua lúc sáng đưa cho Tiểu Thu rồi nhẹ giọng:
- Ngươi đi tắm rửa cho sạch sẽ đi rồi mặt bộ đồ này vô cho ta.
Tiểu Thu cảm động nhìn vào bộ trang phục trên tay mà rưng rưng:
- Cảm ơn tiểu thư đã quan tâm đến nô tì, trước giờ nô tì chưa bao giờ được quan tâm như vậy.
- Con bé ngốc, ta đã nói là đừng có kêu ta là tiểu thư mà cứ kêu là tỷ tỷ đi.
Tiểu Thu lao nước mắt đã thấm đẫm trên làng da mặt mịnh màn mà nhìn cô bụm môi gật đầu:
- dạ...tiểu thư...à không Tỷ Tỷ.
Nói rồi cô ôm bộ trang phục đó đi ra ngoài tắm rửa cho sạch sẽ. Lát sau thì Tiểu Thu trở lại với diện mạo rất đẹp. Y Quân cười cười nhìn cô nói:
- Phải dậy chứ! muội ta thật đẹp.
Tiểu Thu nhìn Y Quân ngại ngùng rồi tiến đến gần:
- Tiếp theo thì mình phải làm gì đây Tỷ Tỷ.
vừa nói Tiểu Thu Vừa chăm trà rồi rót ra ly dâng lên cho Y Quân. Cô nhận lấy tách trà, hít một hơi rồi hối một ngụm nhỏ, cảm nhận được vị tê đầu lưỡi mà muồi thơm thuần khiết. Cô đặt tách trà xuồng rồi xoay người nhìn Tiểu Thu trả lời:
- Tất nhiên là kiếm tiền, em nghĩ xem, giờ chúng ta không thể cứ dùng tiền của mụ Đào Hằng kia được! Ta vừa mới nghĩ ra một kế rất hay.
Nói đến đây Y Quân bỗng ngừng lại, Miệng cô khẽ cười nhẹ nhìn chăm chăm lấy Tiểu Thu. Tiểu Thu nhìn lại cô với cặp mắt khó hiểu. Y Quân Chầm Chậm đáp lời:
- Ta Sẽ....
Hết Chương 8
Cảm ơn đọc giả đã quan tâm theo dỗi, xin chào và hẹn gặp lại vào các chương tiếp theo