- Trưởng ban thư ký Trương, kỹ thuật xây dựng một chỗ tránh nạn không có gì quá khó khăn, chủ yếu là tài chính đầu nhập vào mà thôi. Nước ngoài đã có sẵn kinh nghiệm và kỹ thuật để có thể tham khảo. Lấy việc trốn tránh nguy hiểm, an toàn, thực dụng làm nguyên tắc cơ bản, những cái còn lại thì không cần làm cho nó phức tạp. Theo lý giải của tôi, thì những địa phương có mỏ than lớn thì việc xây dựng nơi tránh nạn như thế này có phát huy tác dụng rất lớn. Trưởng ban thư ký Trương, quốc gia chúng ta cũng đã có một số mỏ than quốc hữu lớn, ví dụ như mỏ than của tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà, cũng đã xây dựng hầm tránh nạn đơn sơ. Căn hầm chỉ nhỏ khoảng hai đến ba mươi mét, và trong đó không có bất luận một thiết bị bảo hộ nào, có thể chứa được khoảng mười người. Nhưng tình trạng trước mắt cho thấy, trong đó không có thiết bị cứu sống, càng không có bất luận thực phẩm và nước uống nào.
An Tại Đào nhẹ nhàng nói:
- Tôi cho rằng, ở những mỏ than quốc hữu lớn, chỉ cần đầu nhập thêm một chút để xây dựng chỗ tránh nạn. Chúng ta trước tiên có thể thực hành thí điểm ở một số mỏ than quốc hữu lớn. Đợi sau này ổn định thì sẽ mở rộng ra cả nước.
- Để xây dựng một chỗ tránh nạn khẩn cấp dưới giếng, kỳ thật thì trong mỗi tấn than đá chỉ cần trích ra từ ba đến năm đồng, cũng không phải là gánh nặng quá lớn cho xí nghiệp. Những tai nạn mỏ thường mang đến cho xã hội tổn thất rất lớn, phí tổn này gần như có thể được xem là rẻ nhất rồi.
An Tại Đào thở dài nói:
- Trưởng ban thư ký Trương, việc ngăn chặn tai nạn mỏ, căn bản thực chất là đổi mới quản lý và thể chế kinh doanh sản xuất của ngành than đá quốc gia. Nhưng điều này cần phải có thời gian chứ không phải một lần là xong. Tôi cảm thấy, dưới bối cảnh hiện nay, chúng ta chỉ phải tăng cường báo cáo về việc xây dựng chỗ tránh nạn thì mới có thể giảm bớt độ tổn thất tài sản và sinh mạng mà thôi.
- Tôi biết được, trường khoa học kỹ thuật Long An Đông Sơn đã dẫn đầu cả nước về việc nghiên cứu, chế tạo, khai thác và phát triển ra một hệ thống tránh nạn an toàn, cố định và rất thực tế. Trước mắt thì hệ thống chống ngập nước này đã được cục Giám sát an toàn Đông Sơn nghiệm thu.
- Đồng chí Tại Đào, lời đề xuất của cậu rất tốt, cũng rất phù hợp với thực tế. Ý kiến cá nhân tôi là, cậu và lãnh đạo chính quyền địa phương và của tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà nên kết nối với nhau một chút, trước tiên là làm thí điểm ở tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà. Xong rồi, báo cáo kết quả lên Quốc vụ viện. Tháng sau, quốc vụ viện sẽ mời dự họp hội nghị an toàn mỏ than trên cả nước. Lúc đó cậu hãy về tham dự, và có thể nói chuyện trong buổi hội nghị.
- Vâng, Trưởng ban thư ký Trương, có lãnh đạo ủng hộ, tôi có thể thử một lần.
An Tại Đào cười:
- Cứu hộ tai nạn mỏ Mạnh Gia Loan tuy rằng đã chấm dứt, nhưng những hậu quả liên quan đến nó cần phải khắc phục. Tôi sẽ ở lại tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà vài ngày, đốc thúc bọn họ làm cho xong thí điểm chỗ tránh nạn dưới giếng.
An Tại Đào ở lại tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà để làm thí điểm chỗ tránh nạn dưới giếng. Trương Kiến Dân trở lại Yên Kinh. Sau ngày thứ ba, tỉnh Nam Hà đã ra quyết định bãi bỏ chức vụ Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc tập đoàn Khai thác mỏ Nam Hà Trương Kim Phát, hủy bỏ tư cách Đảng viên, đồng thời dựa theo trình tự xử phạt, miễn đi chức vụ của các cán bộ bộ môn Cục Giám sát an toàn tỉnh, Cục Giám sát an toàn thành phố Nam Châu, phòng Giám sát an toàn tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà tổng cộng mười bảy người. Trong hệ thống Đảng ủy có ba mươi mốt người bị trách nhiệm gián tiếp, xử phạt hành chính. Phó chủ tịch thành phố phụ trách an toàn Mã Minh Vũ tạm rời cương vị công tác đương nhiệm. Giám đốc mỏ than Mạnh Gia Loan Tôn Gia và mười bốn người có liên quan trực tiếp chuyển giao cho cơ quan tư pháp xử lý.
Tỉnh Nam Hà gần đây đã mời dự họp hội nghị về an toàn sản xuất mỏ than. Chủ tịch tỉnh Nam Hà Mã Đào nghiêm túc nhấn mạnh, sau này ở các huyện, thị, hễ là mỏ than phi pháp, sản xuất kinh doanh trái pháp luật, để xảy ra sự cố hơn mười người chết trở lên, thì Bí thư, Chủ tịch gì cũng bị mất chức như nhau, không có bất luận cò kè, mặc cả nào.
Ngoài ra, ngày 21 tháng 9 năm 2007, quốc vụ viện mời dự họp hội nghị chuyên đề. Hội nghị quyết định, xử phạt cảnh cáo hành chính đối với lãnh đạo có trách nhiệm trong tai nạn mỏ Mạnh Gia Loan là Phó chủ tịch tỉnh Nam Hà Phùng Kỳ, yêu cầu UBND tỉnh làm báo cáo kiểm tra lên cho Quốc vụ viện.
Đến đây, việc điều tra hỏi tội đối với tai nạn mỏ Mạnh Gia Loan đã toàn bộ chấm dứt. Lần này có tổng cộng sáu mươi ba cán bộ các cấp bị xử lý, trong đó có một cán bộ cấp thứ trưởng, một cán bộ cấp giám đốc sở, chín cán bộ cấp Phó giám đốc sở, mười bảy cán bộ cấp huyện cục, và ba mươi lăm nhân viên quản lý bình thường. Số người bị khiển trách nhiều, cấp bậc cao, và tốc độ hỏi trách cũng cực nhanh, xưa nay chưa từng có. Bởi vậy có thể thấy được, quốc vụ viện đối với việc giám sát an toàn mỏ than rất coi trọng. Từ đó có thể nhìn ra, lãnh đạo cao tầng trung ương đối với tần suất phát sinh tai nạn mỏ phẫn nộ đến cỡ nào.
Lúc này đây, cơn lốc hỏi tội đã khiến cho giới truyền thông khắp nơi đưa tin. Còn buổi sáng ngày hôm nay, tại khu vực khai thác mỏ của tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà, Cục trưởng An Tại Đào lại ngoài ý muốn đọc được một tin tức trên báo chiều Nam Hà khiến hắn cảm thấy rất "chói mắt": Kỳ tích của việc cứu hộ tai nạn mỏ Mạnh Gia Loan.
Bài báo này đưa tin: Đối với tỉnh Nam Hà mà nói, năm 2007 là một năm có nhiều tai nạn. Ngoại trừ thiên tai thì tai nạn mỏ xảy ra khiến cho mọi người cảm thấy đau xót. Mỏ than Mạnh Gia Loan của tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà phát sinh tai nạn mỏ khiến cho ba trăm lẻ chín người thợ mỏ bị nhốt dưới giếng ba ngày bốn đêm. Hơn năm trăm nhân viên cứu hộ đã ngày đêm không ngủ, liên tục làm công tác cứu hộ hơn một trăm giờ. Điều này đã dẫn đến một kỳ tích cứu hộ ghi dấu ấn trong lịch sử nước nhà, cứu hộ tai nạn mỏ Mạnh Gia Loan.
- Sau khi sự cố phát sinh, Đảng và người lãnh đạo quốc gia cùng với lãnh đạo bộ môn rất coi trọng, lập tức thành lập một đội cứu hộ khẩn cấp. Căn cứ vào khẩu hiệu "không vứt bỏ một ai", đối mặt với không gian nhỏ hẹp, khí độc dưới giếng, những nhân viên cứu hộ không để ý đến nguy hiểm của mình, ngày đêm vẫn chiến đấu hăng hái, đứng đầu trận tuyến cứu người. Bởi vì không gian dưới giếng có hạn, nên cần phải có một người trẻ tuổi, khỏe mạnh ở dưới nước tác nghiệp. Bởi vì lượng bùn quá cao, khiến cho nhân viên cứu hộ nhiều lần ngã sấp xống nước. Hơn nữa, hàm lượng khí gas dưới giếng cũng rất cao, nhân viên cứu hộ mỗi lần tiến thêm một bước là thêm một bước nguy hiểm đến sinh mạng. Chỉ cần có một hy vọng, thì họ sẽ tận sức cố gắng. Khi bắt đầu trận chiến này, các nhân viên cứu hộ không ngủ đủ giấc. Hơn nữa mấy chục giờ không ngủ, nên rất nhiều người cảm thấy sức khỏe yếu đi, thậm chí có người té xỉu tại hiện trường. Nhưng bọn họ vẫn giữ vững ý chí, nếu không cứu ra được người thợ mỏ cuối cùng thì tuyệt không bỏ cuộc.
Với ánh mắt của một người từng làm truyền thông như An Tại Đào, bài báo này có vấn đề. Tuy rằng người viết có ý biểÂu Dương sự cứu hộ trong tai nạn mỏ, nhìn qua thì không có gì sai. Nhưng cuối bài báo lại thêm vào một câu:"Điều đáng tiếc chính là đã có hai trăm mười tám người thợ mỏ bất hạnh tử vong", hiển nhiên là muốn đánh thức lương tri ở đây.
An Tại Đào không cần nghĩ vẫn có thể đoán ra, khẳng định là có Ban tuyên giáo dẫn đường. Báo chiều Nam Hà muốn thông qua ca tụng cứu hộ để đưa ra hiệu ứng tiêu cực trong quan hệ xã hội.
An Tại Đào thản nhiên cười, ném tờ báo sang một bên, cũng không để trong lòng. Chuyện như thế này không lạ, chỉ là trò đùa đổi trắng thay đen thường thấy của cán bộ địa phương mà thôi. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Vốn An Tại Đào cũng không nghĩ đến nó. Nhưng ngày hôm sau, báo chiều Nam Hà lại xuất hiện tin tức cùng loại về việc dân chúng sáng tác bài thơ ca tụng kỳ tích cứu hộ tai nạn mỏ Mạnh Gia Loan.
- Ngày 14 tháng 9, sự kiện phát nổ khí gas tại mỏ than Mạnh Gia Loan, đã đánh động lương tri của lãnh đạo trung ương và của hàng tỷ người dân. Người dân thành phố Nam Châu tỉnh Nam Hà sau khi biết được có ba trăm lẻ chín người thợ mỏ được bình an cứu sống rất rất nhanh, đã thông qua tổng đài của thành phố Nam Châu, phát ra hơn bảy trăm tin nhắn, điện thoại.
Đúng là nịnh bợ! An Tại Đào cảm giác ghê tởm và phẫn nộ trong lòng. Hai trăm mười tám vong hồn còn chưa ngủ yên, những người này lại làm ra trò cười. Quả thật là buồn cười!
An Tại Đào căm tức vỗ bàn, khiến cho Lý Nguyệt Như đang trong phòng hắn dọn dẹp vệ sinh phải hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn An Tại Đào, sắc mặt đỏ lên.
- Tiểu Lý, cô hãy qua xem bài báo mà họ đăng này. Quả thật là khó coi!
An Tại Đào thuận tay đẩy tờ báo qua.
Lý Nguyệt Như đọc xong, cau mày cười khổ:
- Cục trưởng An, bọn họ đúng là bậy bạ. Những lời nói nịnh bợ như thế này chỉ là xát muối thêm vào vết thương của những người thân thợ mỏ bị chết thôi. Đúng là thiếu lương tri.
An Tại Đào khóe miệng nhếch lên, lắc đầu, thản nhiên nói:
- Tiểu Lý, cô hãy giúp tôi cất những tờ báo này đi. Còn nữa, cô chú ý một chút những tờ báo gần đây của Nam Hà. Nếu phát hiện đưa tin như thế này thì mang về cho tôi. Tôi sẽ mang về Yên Kinh, tôi muốn trong hội nghị an toàn mỏ than cả nước đọc to lên, xem bọn họ có xấu hổ hay không?
- Vâng, lãnh đạo cứ yên tâm. Tôi sẽ thu hết cho anh.
Lý Nguyệt Như nói xong, sắc mặt đỏ lên, hơi ngượng ngùng, nhẹ nhàng nói:
- Lãnh đạo, quần áo anh thay ra bỏ ở đâu? Để tôi mang đi giặt cho anh.
An Tại Đào xấu hổ cười:
- Không cần đâu, tôi tự mình giặt là được rồi, không cần phiền cô đâu.
Lý Nguyệt Như đỏ mặt, cũng không đáp lại, tự đi vào phòng trong của An Tại Đào, tìm kiếm quần áo dơ của hắn. Nhưng cô tìm nửa ngày vẫn không thấy quần áo bẩn An Tại Đào thay ra ở đâu, chỉ nhìn thoáng qua ban công, trong lúc vô ý phát hiện, ở ngoài ban công đang treo một số đồ lót, hiển nhiên là An Tại Đào bất cứ lúc nào thay đồ ra cũng tự mình giặt sạch.